Mười năm sau :
- Giáo chủ, Thanh Thanh ngày một xinh đẹp mê người, toàn bộ nam giáo chúng luôn tìm cách làm phiền con bé. Một thuộc hạ hướng Uyển Thanh thông báo.
- Ồ…vậy đuổi toàn bộ nam giáo chúng đi, từ nay chỉ thu nhận nữ đệ tử thôi có biết không …Giáo chủ ngũ độc giáo vuốt tóc tiểu nữ tử xinh đẹp kia một cách cưng chiều nói.
Kể từ đó Ngũ Độc giáo, giáo chúng chỉ có toàn là nữ nhân.
Năm năm tiếp sau đó :
Tử Ni ngươi chuẩn bị đi nhé…ta dẫn Thanh Thanh ra cốc một thời gian…
Thế nhưng chuyến đi kia quả thật không dài, chỉ kéo dài ba tháng nhưng khi quay trở về vị giáo chủ kia toàn thân mệt mỏi phân phó với thuộc hạ tên Tử Ni :
- Từ nay con bé đổi tên thành Lâm Uyển Uyển, cái tên Lâm Thanh Thanh kia từ giờ đừng nhắc đến nữa.
- Uyển Uyển, từ nay con cứ ở lại trong cốc này đừng ra ngoài nữa có biết chưa ?
- Dạ sư phụ. Uyển Uyển ở một bên cung kính vâng lời, trong đôi mắt nàng thoáng hiện chút u buồn.
Giang hồ dậy lên một con sóng lớn bọn họ cùng đổ xô đi tìm một vị mĩ nhân tuyệt sắc có tên là Lâm Thanh Thanh thế nhưng nàng giống như chưa từng tồn tại trên cõi đời này tan biến mất vào hư không.