Tất nhiên là những lời này Hạ Ti Ti chỉ dám đáp lại mẫu thân đại nhân ở trong lòng, cái miệng nhỏ nhẹ nhàng lẩm bẩm. “Con không nên đùa dai với thầy Cố.”
“Con biết sai rồi thì ngồi xuống ăn cơm đi.” Tâm tình của Trần Hạ tốt lên không ít. Bà cũng không muốn làm khó con gái của mình.
Ăn qua cơm chiều, Hạ Ti Ti ăn mặc áo ngủ đai đen rồi ra ban công hóng gió, gió thổi mùa hè rất ấm áp, trong phút chốc, cô lại đột nhiên ngồi dậy. Bên ngoài tường vây của ngôi biệt thự có một người đàn ông đang đi qua đi lại…
Đó không phải là Triệu Bạch Lương sao?
Hạ Ti Ti theo bản năng cho rằng mình nhìn lầm rồi. Cô nhắm mắt lại, không dám ở tiếp tục nhìn nữa, nhưng vì sợ hãi chuyện đó là thật nên cô hơi hơi mở chút khe hở để xem xét.
Ngạch... Thật đúng là Triệu Bạch Lương. Hơn nữa, thoạt nhìn thì hình như Triệu Bạch Lương đang ấn chuông cửa trước cổng lớn của nhà cô.
Không tốt!
Hạ Ti Ti biết bản thân sắp xong đời.
Cô quyết đoán nằm lên trên giường.
Nửa tiếng đồng hồ sau, Trần Hạ bước vào phòng của con gái. Bà nhìn thoáng qua Hạ Ti Ti đang nhắm chặt hai mắt nằm trên giường xong lại đi ra ngoài.
Ngoài cửa, Hạ Ti Ti nghe rõ ràng cuộc đối thoại giữa mẹ mình và Triệu Bạch Lương.
“Ti Ti đã ngủ rồi, thật là kỳ quái! Bình thường, nếu vào giờ này thì con bé chắc hẳn đang còn xem TV mới đúng.”
Có một giọng kim loại nặng của người đàn ông đáp lại: “Ngủ rồi sao? Vậy được rồi.”
“Ân, Ti Ti nhà tôi còn phải nhờ thầy Triệu đây chiếu cố nhiều một chút. Đầu óc của con bé không thông minh lắm nên ngày thường hay phạm sai lầm, đây đều là do được ba con bé nuông chiều.”
“Haha, dạ được.”
Giọng của hai người càng ngày càng nhẹ, hình như là đã đi xa, Hạ Ti Ti nhẹ nhàng thở ra. Cô đúng là cảm thấy bản thân gặp quỷ, sao Triệu Bạch Lương lại đến nhà cô cơ chứ.
Nằm một lúc, bởi vì nhắm hai mắt nên cô thật sự đã ngủ.
Đêm, khuya.
Hạ Ti Ti trở mình ở trên giường, chiếc chăn màu trắng làm từ mao nhung đắp ở trên người đã sớm bị cô dùng một chân đá xuống đất, cô thoải mái chép chép cái miệng nhỏ.
Bỗng, một đôi bàn tay to đánh úp vào trong áo ngủ đai đen của cô. Động tác của bàn tay to cực kỳ nhẹ, váy ngủ hai dây ở trên người của Hạ Ti Ti trượt dọc xuống theo bả vai. Bộ ngực thả rong của cô bị bại lộ ở trước mắt người đàn ông.
Người đàn ông nhìn lông mi cong cong của Hạ Ti Ti hơi hơi run lên một chút cùng với cái miệng nhỏ anh đào màu hồng nhạt mím chặt của cô thì bị kích thích không nhẹ, bàn tay to mang theo vết chai mỏng sờ soạng bộ ngực của cô.
Ngón trỏ cùng ngón cái nhéo nhéo đầu v* nhỏ rồi chậm rãi chà đạp…
Lúc này, Hạ Ti Ti đột nhiên tỉnh táo. Cô mở mắt ra, đại não chưa kịp hoạt động trong nửa giây. Tiếp sau đó, cô phát hiện bản thân mình không thích hợp nên ngay lập tức muốn thét chói tai.
Nhưng miệng cô mới vừa mở ra thì đã bị người đàn ông bịt kín.
Không thể phát ra chút thanh âm nào, Hạ Ti Ti bắt đầu hoảng loạn.
“Ti Ti, có phải em muốn kêu người hay không?”
Nghe giọng nói quen tai, Hạ Ti Ti biết anh là Triệu Bạch Lương. Cô nhanh chóng gật gật đầu, nhưng ngay sau đó lại lắc lắc đầu.
Người đàn ông không nhanh không chậm bám vào trên người cô. “Ti Ti, em có thể kêu, vừa lúc gọi người nhà em tới nhìn xem cái tiểu huyệt dâm đãng này của em nuốt côn th*t của anh như thế nào.”
Vừa nói chuyện, Triệu Bạch Lương vừa dùng một cái tay khác duỗi tới bên ngoài quần lót của cô. Cách lớp quần lót, anh nhẹ nhàng xoa xoa tiểu huyệt.
Tiểu huyệt không biết cố gắng mà chảy ra d*m thủy, một lượng lớn mật dịch thấm ra ngoài quần lót.
Hơi nước rất nhiều, người đàn ông cách lớp quần lót hình như rất muốn cắm ngón tay vào trong tiểu huyệt chặt hẹp của cô.
Hạ Ti Ti bị hoảng sợ nên co rụt lại.
Triệu Bạch Lương nhìn phản ứng của cô. “Còn kêu nữa hay không?”
Hạ Ti Ti liên tục lắc đầu.
Triệu Bạch Lương lúc này mới buông lỏng miệng cô ra, ngón tay của anh cách lớp quần lót cắm vào trong tiểu huyệt…