Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thẩm Ngôn quấn khăn tắm ra khỏi phòng tắm, đầu ngón tay đang bám vào khung cửa bởi vì dùng sức mà trở nên trắng bệch. Anh đưa tay lên lau vết máu tràn ra từ trên môi, nằm vào khoang trị liệu với đôi chân lơ lửng.

Khoang trị liệu trị giá hàng chục triệu vào giờ phút này đang phát huy đúng vai trò của nó, sử dụng các phương tiện công nghệ cao để phục hồi cơ thể bị tiêu hao quá mức.

Thẩm Ngôn nhắm mắt lại thở ra một hơi thoải mái, không khỏi thấy may mắn vì trận đấu vừa rồi diễn ra trong phòng huấn luyện thực tế ảo. Nếu là thực chiến, anh chỉ có thể kéo dài mười mấy phút đồng hồ, hơn nữa tiền đề là không sử dụng tinh thần lực.

Ai, thân thể này thật sự quá yếu.

Thẩm Ngôn có chút phiền muộn, hỏi hệ thống ở trong đầu: “Cậu nói đối tượng nhiệm vụ khi nào sẽ xuất hiện?”

Hệ thống: “Chờ ngài tới học viện Omega rồi rất nhanh sẽ có thể tiếp xúc với họ.”

Thẩm Ngôn: “Được.”

Chỉ cần đợi vài ngày nữa.

Hệ thống đề nghị: “Kí chủ, thân thể của ngài hiện tại còn chưa có khôi phục, vì sao không thể tạm thời từ bỏ cơ giáp?”

Thẩm Ngôn có chút kinh ngạc: “Vậy... Tôi phải làm sao bây giờ?”

Hệ thống phấn chấn nói: "Đi hưởng thụ đi. Anh trai ngài đối với ngài tốt như vậy, bảo hắn dẫn ngài đi mua quần áo đẹp, trang sức, tham gia các bữa tiệc, buổi đấu giá ——"

“Hắn phải thường xuyên đi làm nhiệm vụ, không có thời gian” Thẩm Ngôn nhớ lại những bữa tiệc sinh nhật trước đây, nhíu mày nói: “Tôi cũng không muốn đi, thật nhàm chán.”

Mỗi bữa tiệc đều sẽ có một đám người đến khen ngợi anh và cha mẹ anh, hơn 90% trong số đó anh đều không quen biết lấy một người.

Những lúc như thế, anh sẽ thừa lúc không có ai để ý mà trốn đi, tìm một chỗ vắng vẻ, ngồi cho đến khi bữa tiệc kết thúc.

Bất quá buổi chiều hôm đó, anh vẫn phải thử rất nhiều quần áo dưới sự mong đợi của Thẩm Dịch.

Đây cũng là ý muốn của cha Thẩm mẹ Thẩm, Thẩm Ngôn sắp tới sẽ tới học viện quý tộc Omega, nhất định phải ăn mặc tươm tất, không thể làm mất mặt Thẩm gia.

Thẩm Ngôn không có sở thích đặc biệt nào đối với quần áo, anh mặc quân phục chiến đấu và quần áo quân dụng quanh năm, chỉ cần thoải mái, cũng không để ý đến mấy yêu cầu khác.

Nhưng mà, khi mẹ Thẩm đưa đến một bộ lễ phục có đăng ten và trang trí phức tạp để anh mặc thử, Thẩm Ngôn đột nhiên phát hiện ra anh thế nhưng cũng có những yêu cầu về quần áo.

“Đây đều là những kiểu dáng lưu hành nhất hiện nay, Tiểu Ngôn, con mau thử xem.”

Nói đến phối quần áo, mẹ Thẩm tức khắc có hứng thú, cầm lấy một bộ lễ phục màu hồng, ra hiệu cho Thẩm Ngôn mặc thử.

Trước đây không chú ý nhiều đến Thẩm Ngôn nên bà không phát hiện tỷ lệ cơ thể của con trai mình lại hoàn hảo đến như vậy, phải nói là một cái móc treo quần áo điển hình, mặc gì cũng đẹp.

Hôm nay bà nhất định phải trang điểm cho đứa con trai này thật lộng lẫy, để người ta vừa nhìn liền biết đây là một quý tộc Omega ưu tú.

Thẩm Ngôn nhìn bộ lễ phục màu hồng được đưa tới trước mặt, toàn thân nó đính đầy ngọc trai và các đồ trang trí khác, lập tức cầm lấy ném sang một bên, nhíu mày: “Tôi không mặc, bà muốn mặc thì tự mình mặc đi.”

“Con đây là cái thái độ gì? Lễ phục này là ta đặc biệt chọn cho con ——”

Mẹ Thẩm vừa nghe liền trở nên tức giận, đây là thái độ nói chuyện đối với mẹ của mình sao?

Bộ váy đẹp như vậy, nếu là Thẩm An, nó nhất định đã sớm vui vẻ mặc thử.

“Mẹ, để Tiểu Ngôn chọn cái nó thích.” Thẩm Dịch lãnh đạm nói, ngữ khí cường thế, trong lời nói không cảm nhận được chút hơi ấm giữa mẹ con nào.

Hắn vừa mở miệng, mẹ Thẩm như gà trống bị bóp nghẹn họng, lập tức đỏ mặt không nói nên lời.

“…Được, vậy con tự chọn đi.” Ngực mẹ Thẩm phập phồng kịch liệt, hung hăng trừng mắt liếc nhìn Thẩm Ngôn, môi run run vài cái, rốt cuộc cũng không dám nói lời nào.

Bà đối với đứa con trai lớn này luôn luôn vừa kính vừa sợ.

Thẩm Dịch từ nhỏ đã có thiên phú xuất chúng, rất có chủ kiến ​​của riêng mình, trở thành sĩ quan khi còn rất trẻ, tốc độ thăng tiến lại phi thường nhanh, mất ba năm ngắn ngủi liền được thăng cấp lên sĩ quan bốn sao, nhìn liền biết là tiền đồ vô lượng.

Nếu không có hắn, Thẩm gia tuyệt đối sẽ không đạt được địa vị như bây giờ.

Tuy nhiên, điều mà mẹ Thẩm hối hận nhất chính là vì thấy phiền toái mà từ khi Thẩm Dịch còn nhỏ đã ném hắn cho người hầu nuôi dưỡng, khi khoe khoang với người khác thì mới nhớ tới đứa con trai này, còn những lúc khác thì căn bản không để ý đến sự tồn tại của nó.

Điều này cũng khiến bà hoàn toàn mất đi lập trường của một người mẹ trước mặt Thẩm Dịch đã trưởng thành, cũng không có tư cách để yêu cầu bất cứ điều gì.

Có bao nhiêu Omega quý tộc muốn kết hôn cùng Thẩm Dịch, trong đó không ít người có gia thế xuất chúng, có thể mang lại lợi ích to lớn cho Thẩm gia, bất quá cha Thẩm mẹ Thẩm lại không thể không từ chối, rất nhiều cơ hội vì thế đã bị bỏ lỡ.

Nhưng có thể làm gì chứ? Hắn ở bên ngoài làm nhiệm vụ quanh năm không về nhà, phải nói là muốn nhìn thấy mặt còn khó hơn lên trời.

Huống chi, trong tay Thẩm Dịch còn có chiến công, địa vị cao hơn hai người rất nhiều. Căn cứ pháp luật của đế quốc, ngay cả cha mẹ ruột cũng không thể buộc một vị quan cấp cao làm những gì người đó không muốn.

Mỗi lần nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng lãnh đạm của Thẩm Dịch, lại nghĩ đến cảnh hắn giết tinh thú bên ngoài, người bê bết máu, từ trong tâm hồn mẹ Thẩm lại ánh lên một tia sợ hãi.

Cũng giống như bây giờ, bà không dám làm phản đối quyết định của Thẩm Dịch, đành phải xấu hổ rời đi dưới ánh mắt chăm chú của người hầu.

Sau khi mẹ Thẩm rời đi, Thẩm Ngôn nhìn lướt qua đống quần áo sang trọng, cuối cùng chọn hai bộ áo sơ mi và quần dài không hoa lệ như bộ lễ phục mẹ Thẩm đưa trước đó. Tuy nhiên, giá trị vẫn có thể được nhìn thấy từ những chiếc khuy măng sét đá quý tinh xảo và một số thiết kế nhỏ độc đáo.

Thẩm Dịch thấp giọng dò hỏi vài câu, sau đó mua tất cả những kiểu dáng tương tự của nhãn hiệu đó, tiêu mấy trăm vạn trong một lúc cũng không chớp mắt lấy một lần.

Không chỉ có vậy, hắn còn tặng Thẩm Ngôn một chiếc xe mới nhất, vẻ ngoài và tính năng vượt trội không thua kém gì chiếc X-1 mà Thẩm gia đang sở hữu.

Cha Thẩm sau khi nghe xong chỉ nhíu mày, không nói gì.

Số tiền này là Thẩm Dịch đổi bằng điểm tích phân của chính hắn, ông cho dù có muốn cũng không thể quản.

Sau khi Thẩm An biết chuyện, cậu ta tức giận đến mức điên cuồng đập phá đồ đạc trong phòng.

Trong những năm qua, cậu ta chỉ nhận được một chiếc vòng cổ khảm đá năng lượng xanh khi lần đầu tiên vào học viện. Ngay cả những bộ lễ phục sang trọng cũng chỉ có một hoặc hai cái mỗi mùa.

Dựa vào cái gì Thẩm Ngôn vừa đến đây liền có một khoang trị liệu trị giá hàng chục triệu cùng xe bay, còn có nhiều bộ lễ phục sang trọng như vậy!

Điều khiến cậu ta khó chấp nhận nhất là hai món đồ cuối cùng cư nhiên lại được người anh luôn lạnh nhạt với gia đình tặng.

Thẩm An nghe người hầu nói về điều đó xong, chỉ cảm thấy khó có thể tin được.

Đây vẫn còn là người anh luôn dùng vẻ mặt lãnh đạm nhìn cha mẹ, hận không thể đoạn tuyệt quan hệ với gia đình sao?

Thế nhưng lại đối tốt với Thẩm Ngôn như vậy, hành động cũng thật hào phóng, làm sao cậu ta có thể không ghen tị được.

Trước đây Thẩm An chỉ nhận được những mô hình do Thẩm Dịch tự làm khi còn nhỏ, chúng đều là những thứ vô giá trị, đã bị cậu ta tùy tiện ném đi.

Dường như kể từ khi đó, ánh mắt đối phương nhìn cậu ta cũng trở nên lãnh đạm hẳn, không còn ôn nhu như trước.

Bất quá lúc đó Thẩm An cũng không thèm để ý.

Những mô hình rách nát đó thì có ích lợi gì? Còn không bằng một bộ quần áo đẹp.

Nhưng bây giờ, cậu ta mới thấy hối hận.

Thẩm An cắn môi dưới, tức giận nghĩ, nếu biết Thẩm Dịch có thể trở thành sĩ quan bốn sao, mình lúc ấy tại sao không giả vờ một chút? Giả dạng bộ dáng thích cũng được a.

Cậu ta một bên hối hận, một bên lại cảm thấy không cam lòng, nhịn không được oán hận Thẩm Dịch.

Rõ ràng hai người bọn họ đều là em trai của Thẩm Dịch, tại sao lại tặng cậu ta những mô hình không đáng giá, mà lại cho Thẩm Ngôn quần áo xa xỉ giá mấy trăm vạn cùng một chiếc xe, chênh lệch không phải quá lớn sao?!

Thẩm Ngôn rốt cuộc đã cho mấy người uống loại bùa mê thuốc lú gì?

Thẩm Dịch như này, Kỷ Nhiên cũng như vậy, tất cả đều vây quanh Thẩm Ngôn.

Thẩm An hung hăng giẫm mấy đồ vật rơi trên mặt đất, càng nghĩ càng tức giận, buổi tối dứt khoát không xuống ăn cơm.

Cha Thẩm không giấu giếm nổi mà cau mày, còn mẹ Thẩm thì sắc mặt cũng phi thường khó coi, Thẩm An ngoan ngoãn lễ phép của bà từ khi nào bắt đầu chơi trò tiểu tính tình như vậy?

Một cái hai cái đều không cho người khác bớt lo.

*

Ba ngày sau, học viện quý tộc Tinh Nhã.

Tòa nhà với lối kiến trúc cổ kính nguy nga sừng sững kết hợp với cổng trường rộng lớn cơ hồ chiếm trọn cả dãy phố, trông thập phần huy hoàng tráng lệ.

Đây là ngôi trường mà tất cả các Omega đều khao khát và hướng tới, có tài nguyên giáo dục tốt nhất đế quốc, danh tiếng rất cao, lại có lịch sử hình thành từ mấy trăm năm trước, là nơi đào tạo ra hàng loạt những Omega ưu tú.

Có thể được coi là hình ảnh thu nhỏ của xã hội thượng lưu. Đồng thời xu hướng thời trang, trang phục, lời nói và việc làm của những Omega quý tộc ở đây ở một mức độ nào đó dẫn dắt xu thế của thời đại.

Nhiều loại xe bay khác nhau đã được đỗ tại hơn 20 khu vực đỗ xe, đâu đâu cũng là xe bay sê-ri X và R phiên bản giới hạn.

Những Omega bước xuống xe đều ăn mặc quần áo chỉnh tề, cả người toát lên vẻ cao quý sang trọng.

Khu vực đỗ xe 1.

Một chiếc xe bay màu trắng đời mới nhất ngừng ở trên không trung, cửa xe tự động mở ra, từ trên xe đi xuống là hai Alpha thân hình cao lớn, khí chất phi phàm.

Huân chương trên vai bọn họ thể hiện thân phận là sĩ quan bốn sao của đế quốc, chiến công xuất chúng cùng với vẻ ngoài điển trai, vừa xuất hiện đã thu hút sự chú ý của rất nhiều Omega.

“Nhìn kìa, hai Alpha kia đẹp trai quá!”

“Hình như chưa gặp qua bao giờ, có ai nhận ra không?”

"Trời ơi, hai người này đều là sĩ quan bốn sao, anh trai tôi ở trong quân đội tận mười năm vừa rồi mới được lên làm sĩ quan hai sao, họ quả thực quá lợi hại a."

“Mặc kệ là gì, tôi đi hỏi thông tin liên lạc trước ——”

Nhưng mà còn chưa đợi bọn họ tiến tới, đã thấy một thanh niên khác cũng xuống xe.

Thẩm Ngôn không để ý đến hai Alpha đang vươn tay đỡ mình, nhẹ nhàng nhảy xuống xe, hai chân dài tạo thành một khoảng đệm nhỏ khi tiếp đất, đáp xuống đất một cách vững vàng, tư thế duyên dáng, tiêu sái tự nhiên.

Đây là một Omega đặc biệt xinh đẹp.

Người nọ có một đầu tóc đen như lông quạ, hơi xoăn ở phần đuôi, trông cực kỳ bồng bềnh. Đôi mắt màu tím dưới mái tóc gãy còn mỹ lệ hơn cả bảo thạch chói mắt nhất, làn da trắng nõn như ngọc, ngũ quan tinh xảo, giống như mỹ nhân bước ra từ trong tranh.

Anh mặc một chiếc áo sơ mi trắng đơn giản, cổ bẻ thanh mảnh, vạt áo gài vào một chiếc khóa thắt lưng màu đen, khiến anh trông càng thêm vẻ mảnh khảnh, eo thon chân dài, dáng người hoàn mỹ.

“Kỳ thật hai người không cần đến tiễn tôi.”

Thẩm Ngôn nhìn hai người một hai đòi đi theo mình, yên lặng thở dài:“Tôi đã học lái xe, hơn nữa xe bay cao cấp đều có chức năng lái tự động, thật sự không cần lo lắng."

"Không sao, khoảng thời gian này anh đã xin một kỳ nghỉ dài hạn." Trong mắt Thẩm Dịch thoáng qua một tia ý cười, giơ tay sờ sờ mái tóc mềm mại của Thẩm Ngôn:"Ngày thường anh không có việc gì, tan học anh sẽ đến đón em."

“Anh cũng tới.” Kỷ Nhiên đặt một tay lên cửa xe, lộ ra một nụ cười rạng rỡ: “Tiểu Ngôn, lần sau ngồi xe bản giới hạn của anh nhé? So với cái xe này thể nghiệm càng tốt nga.”

“Anh có phải quá nhàn rỗi hay không?” Thẩm Dịch lạnh mặt, “Không có chuyện gì thì trở về tôi cùng anh huấn luyện cơ giáp.”

“......”

Kỷ Nhiên sắc mặt cứng đờ, hắn ta trước nay chưa từng đấu cơ giáp thắng được Thẩm Dịch, xem ra lần này sẽ lại bị ngược cho thê thảm.

Ai, sao hai anh em mấy người đều có thiên phú khủng bố như vậy?

Sau khi Thẩm Ngôn bước vào trường học, hai Alpha thu hồi tầm mắt, phớt lờ ánh mắt khuynh mộ của một đám Omega, đang chuẩn bị lên xe, lại nghe phía sau có người gọi tên bọn hắn.

“Anh trai, anh Kỷ Nhiên.” Thẩm An chạy lon ton tiến lên chào hỏi.

Bởi vì không vận động thường xuyên nên Omega thở hồng hộc, hai má ửng hồng, nở nụ cười ngọt ngào, trông nhỏ nhắn đáng yêu, chính là dáng vẻ được rất nhiều Alpha yêu thích.

Tuy nhiên, trái ngược với vẻ ngoài, trong lòng cậu ta đang vô cùng tức giận.

Buổi sáng sau khi dùng cơm xong, cậu ta cho rằng Thẩm Ngôn sẽ đến trường một mình, không muốn cùng mình chịu chỉ trích(?), nên cố ý cọ xát vài phút mới lên xe. Không nghĩ tới Thẩm Dịch và Kỷ Nhiên cư nhiên đã ở đó, cậu ta quả thực hối hận muốn chết.

Nếu sớm biết như vậy, cậu ta sẽ cố hết sức để lên xe của Thẩm Ngôn!

Bất quá hiện tại vẫn còn kịp.

Nhìn thấy đám Omega xung quanh lộ ra ánh mắt ghen tị, Thẩm An vô cùng thỏa mãn hư vinh phù phiếm.

Đáng tiếc hai Alpha không có chiếu cố cậu ta, chỉ lạnh lùng gật gật đầu, sau đó liền không quay đầu lại rời đi, chỉ để lại một đạo lưu quang màu trắng.

“Này, Thẩm An, Alpha lạnh lùng vừa rồi là anh trai của cậu sao?” Một Omega trang điểm đến châu quang bảo khí tình cờ chứng kiến ​​toàn bộ quá trình.

Người nọ một bên vuốt ve chiếc nhẫn hồng ngọc trên tay, một bên giễu cợt nhìn Thẩm An: "Cậu tới học viện đã hơn nửa năm, đây là lần đầu tiên tôi gặp anh trai của cậu. Nhìn dáng vẻ lãnh đạm của hắn, xem ra mối quan hệ của hai người cũng không tốt lắm nhỉ?"

Mấy Omega bên cạnh đang định hỏi thông tin liên lạc của Thẩm Dịch sau khi nghe thấy điều này đều nhìn cậu ta với ánh mắt đầy nghi hoặc.

Thẩm An ngẩng đầu lên, quả nhiên là cái tên Lan Kỳ đáng ghét. Hai người họ luôn luôn có mâu thuẫn, không ngờ lại gặp nhau ở đây.

Nghe tiếng xì xào bàn tán xung quanh, Thẩm An vẫn cố gắng duy trì nụ cười gượng gạo trên mặt, cố ý cường điệu: “Anh trai của tôi là sĩ quan bốn sao, ngày thường làm sao có thời gian tới đây, vội vã trở về như vậy chắc chắn là lại có nhiệm vụ."

"Ồ, vậy sao? Người vừa xuống xe có phải chính là Omega mà Thẩm gia các người vừa mới nhận về, lớn lên cũng thật xinh đẹp."

Nhìn gương mặt cứng ngắc của Thẩm An, người nọ cười nhạo: “Tôi thấy là anh trai của cậu đối với đứa em trai này rất chiều chuộng a. Bận rộn, gấp gáp như vậy còn phải tự mình đón đưa, hơn nữa còn có một sĩ quan bốn sao nữa, chậc chậc, thật là đáng ghen tị.”

Thẩm An tức khắc khổ sở mà cúi đầu, hàm răng trắng như tuyết gắt gao cắn môi dưới, bộ dáng giống như sắp khóc tới nơi.

Lan Kỳ vừa nhìn thấy bộ dáng của cậu ta như vậy liền chán, lập tức trợn trắng mắt:"Được rồi, đừng làm bộ như tôi đang bắt nạt cậu. Tôi cũng không phải là đám Alpha mắt mù kia, căn bản không thích cậu chút nào."

Omega cười lạnh một tiếng, bỗng dưng sát tới gần, thấp giọng thì thầm vào tai Thẩm An: “Có học sinh mới nhập học xinh đẹp như vậy, hôm nay nhất định sẽ náo nhiệt lắm nha, tôi nghĩ bảng xếp hạng ‘Omega được yêu thích nhất học viện’ sẽ được cập nhật lại. Đoán xem, cậu lần này còn có thể có tên trên bảng hay không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK