Thế là ta bắt đầu làm việc tại thanh lâu.
Lúc đầu, Lý mama muốn ta nhảy mỗi ngày.
Ta nói: “Thế không được đâu, mỗi tháng một lần là mệt lắm rồi”.
"Nhưng không nhảy thì đói lắm."
Lý mama nói: "Có biết ta đã tốn bao nhiêu tiền để biến con thành hoa khôi không. Con mỗi tháng mới ra nhảy một lần, cả thanh lâu chúng ta đều ch.ết đói hết à."
Sau khi thương lượng, chế độ làm việc của ta tạm thời được điều chỉnh thành năm ngày làm và một ngày nghỉ.
Ta tức lắm.
"Có hoa khôi nhà ai phải làm việc suốt ngày thế không?"
Lý mama khóc rất là tủi thân.
"Nữ nhi ngoan, thật sự là vừa rồi vì giúp con ưu tú hơn hoa khôi nhà khác mà đã tiêu tốn quá nhiều tiền."
“Tranh họa, văn thơ của thư sinh, y phục, trang sức, thứ nào không đắt tiền?”
"Con phải vất vả một thời gian, chờ mama lấy lại tiền, mama sẽ để con làm 1 ngày nghỉ 5 ngày."
Ta nhìn bà ấy và mím môi không biết nói gì.
Không hiểu sao trong trái tim đột nhiên ngứa ngáy.