"Ư, sâu hơn đi...... Phí Thị......" Anh nắm lấy gối đầu, ánh mắt tan rã, lỗ hậu đã bị khai thác từ từ nuốt vào dương v*t thô nóng, nước dâm nhơn nhớt chảy ra từ chỗ giao hợp.
Trong bụng nóng hổi, thật sảng khoái......
Lỗ nhỏ hấp thu tinh dịch người máy thít chặt, càng mẫn cảm hơn trước đó, hễ đối phương thúc một cái thì đùi anh co rút lại.
Đèn trên cổ tay quản gia lóe lên, sau khi nhận được lệnh của chủ nhân thì đỡ Giản Tồn ngồi dậy. Cha mẹ Phí Thị đều là nhân viên nghiên cứu khoa học, công việc bận rộn nên hiếm khi về nhà. Hắn từng ăn nhờ ở đậu nhà Giản Tồn một thời gian dài, hai người tắm chung, ngủ chung, thân nhau đến mức chỉ cần Giản Tồn chớp mắt là hắn biết Giản Tồn muốn gì.
Từ nhỏ hắn đã trầm lặng ít nói, không quen bộc lộ cảm xúc, cũng không thích xã giao. Giản Tồn thích náo nhiệt, tiệc tùng liên miên, nhưng hắn nghĩ một người sôi nổi như Giản Tồn đã bằng mười người bạn, hắn không cần hao tâm tổn trí tạo dựng thêm quan hệ nữa.
Bạn dễ làm hơn người yêu. Giản Tồn tâm sự mọi rắc rối trong chuyện tình cảm với hắn, hắn đưa ra lời khuyên với tư cách bạn thân, âm thầm phá hủy chuyện yêu đương của đối phương.
Hắn rất thận trọng, không tùy tiện thổ lộ tâm ý, quyết định chờ sự nghiệp ổn định rồi đón Giản Tồn về nhà mình.
So với giao tiếp, Phí Thị thích nghiên cứu máy móc hơn.
Trong quá trình nghiên cứu "người máy bầu bạn", hắn luôn nghĩ đến Giản Tồn, những khuôn mặt được tạo ra luôn có bóng dáng của Giản Tồn.
Phí Thị nối sóng não của mình với chip người máy để đối phương có thể phân tích tâm trạng mình, giúp hắn tìm ra nguyên nhân phù hợp.
Người máy này tên "Số 1", là hàng mẫu có hiệu quả tốt nhất sau quá trình huấn luyện, giờ là quản gia ở đây.
Hắn cũng chẳng ghen tị khi thấy Giản Tồn thân cận với Số 1, bởi vì Số 1 chỉ là người thực hiện một phần ý nghĩ của hắn, mọi việc nó làm đều tuân theo chỉ thị của hắn.
Số 1 là máy giám sát hắn đưa đến bên cạnh Giản Tồn để giúp hắn hiểu rõ động thái của Giản Tồn trong thực tế.
Phí Thị biết Giản Tồn đầy lòng hiếu kỳ.
Từ nhỏ Giản Tồn đã không tuân theo quy củ, việc gì người lớn càng cấm thì càng muốn làm. Chỉ cần nói với Giản Tồn người máy có chế độ thứ hai chưa bật thì nhất định Giản Tồn sẽ bật lên.
Đó là cạm bẫy dục vọng.
Phí Thị liếm vành tai đỏ ửng của Giản Tồn rồi liếc nhìn quản gia cúi đầu xuống, đưa tay banh đùi thanh niên ra rộng hơn, đồng thời đút gậy th*t vào chỗ sâu.
"Nóng quá...... Ư, ư a...... Đừng liếm......" Giản Tồn bị chịch trong ngực Phí Thị tạm thời tỉnh táo lại, cảm nhận được dương v*t ẩm ướt nóng hổi, gương mặt đỏ bừng, thân thể run rẩy, lỗ nhỏ càng kẹp chặt hơn, "Không được......"
Anh chưa từng trải nghiệm khoái cảm khi được khẩu giao, khi quản gia nuốt trọn dương v*t vểnh lên của anh vào khoang miệng nóng ướt, lực hút mang tới khoái cảm hết sức mãnh liệt, trước mắt anh trắng xóa, bắn thẳng vào cổ họng đối phương.
"Giản Tồn, sướng không?" dương v*t Phí Thị chôn ở chỗ sâu tiếp tục đâm chọc điểm mẫn cảm của Giản Tồn, khiến thanh niên vừa lên đỉnh đạt được cực khoái mãnh liệt hơn.
Giản Tồn không làm gì được, không có chỗ nào để trốn, khi gậy th*t phía sau tiến vào sâu hơn, dương v*t phía trước xìu xuống sau lúc xuất tinh được đầu lưỡi nóng ướt của người máy liếm láp, lỗ tiểu bị kích thích, dương v*t lại run rẩy dựng đứng.
"Ưm, ư a, muốn tan ra......" Anh không giãy giụa nữa mà nghe theo Phí Thị, mấp máy môi lặp lại câu thần chú khiến mình vui vẻ, "Sướng, sướng......"