Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

nhanh chóng rơi nước mắt.

"Cứu mạng… hu hu, người đâu rồi..."

Toàn thân chị Bạch đổ mồ hôi lạnh, tim đập như muốn rớt ra ngoài, chị ta giương cổ gào một hồi, rốt cuộc cũng có ánh sáng xuất hiện lại trong tầm mắt.

Tôi nghiêm mặt giơ đèn pin lên.



"Kêu cái gì mà kêu, còn không mau theo kịp!"

"Nơi này âm khí quá nặng, nơi nơi đều là quỷ che mắt, người bình thường căn bản không đi ra được, mau theo sát tôi."

Quỷ che mắt sao?

Chị Bạch sửng sốt vài giây, muốn phản bác theo bản năng nhưng vừa rồi quả thật chị ta không tìm được đường ra, một cảm giác hoang đường cực lớn đang dần sinh ra ở sâu trong nội tâm của chị ta, chị ta mím môi rồi không lên tiếng nữa.

Tôi dẫn mấy người bọn họ đi về phía trước, đi qua hai khúc cua, tầm nhìn đột nhiên được mở rộng.

Chỉ thấy trước mắt là sườn núi vĩ đại, lớn tựa như hai cái sân thể dục gộp lại vậy. Trên đỉnh đầu dày đặc những khối thạch nhũ dựng ngược, có lớn có nhỏ, ở trong núi còn có một dòng sông chảy ngang qua nữa.

Trên con sông, có một cục bướu cực lớn, kéo dài qua hai đầu sông, thậm chí còn tràn lan lên trên vách núi đá. Trong bướu thịt mọc chằng chịt rêu nấm, kéo dài tận bốn phương tám hướng. Những cái rêu nấm này còn rơi xuống nước, có cái rơi trên vách núi đá, tất cả những nơi đó đều mọc đầy nấm Cửu Yêu.

Tất cả mọi người chìm trong mê mang, vẻ mặt rúng động mà nhìn tất cả mọi thứ trước mắt, bần thần thật là lâu.

Kênh chat cũng yên tĩnh rất lâu, sau đó lại sôi trào một lần nữa.

"Má nó, đây có phải là thứ Kiều Mặc Vũ nói lúc trước, là cơ thể mẹ của nấm U Linh?"

"Quá rúng con mẹ nó động rồi, toàn cảnh này không thể là giả được nhỉ? Chứ muốn bố trí như vậy thì phải mất bao nhiêu năm đây?"

"Mặc kệ các người tin hay không, dù sao thì tôi cũng tin, mẹ ơi cứu con."

"Môn chủ… Môn chủ… Cứu mạng..."

Tiếng nói mỏng manh của Trần Trinh truyền đến, trong lòng tôi rùng mình, nhìn theo phương hương có âm thanh truyền tới, chỉ thấy một đống núi nhỏ tựa như nấm U Linh vậy.

"Dường như tôi nghe thấy tiếng của Trần đại sư."

Tiếng nói của chị Bạch run rẩy, sắp khóc rồi

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK