" Hả, giải trừ hôn ước? Quá tốt luôn, bổn cô nương căn bản không muốn có bất kỳ quan hệ nào với anh nha!" Cố Tiểu Kiều tiếp lời Ngô Hạo, đậu má, loại tra nam này, một giây liền đòi lên trời luôn! Có hôn ước với nguyên thân, mà cùng Cố Bình Yên tình chàng ý thiếp chưa tính, còn lén xảy ra quan hệ, lăn giường với nhau không biết bao lần........
Đừng tưởng nguyên thân không biết mấy việc này, chỉ là nguyên thân quá thích Ngô Hạo, không muốn để mất hắn, nghĩ rằng sẽ có một ngày Ngô Hạo sẽ cưới nàng, yêu nàng, nên mới tìm đủ lý do để trốn tránh hiện thực mà thôi.
)))
Nhưng mà đổi lại được cái gì đâu, tên tra nam Ngô Hạo còn không phải vẫn làm tổn thương nguyên thân, cùng Cố Bình Yên ở bên nhau?!!
Cố TIểu Kiều vừa dứt lời, liền nghe được giọng nói mềm như bông, đáng thương hề hề của vị muội muội tốt kia truyền đến.
"Hạo ca ca, anh đừng làm thế, cuộc hôn nhân này không thể giải trừ! Tỷ tỷ em, không phải là người như vậy, tỷ tỷ một lòng một dạ thích Hạo ca ca mà, chỉ mong muốn được gả cho Hạo ca ca thôi, tuyệt đối sẽ không làm chuyện gì có lỗi với anh, anh không cần trách tỷ tỷ của em, được không? Hạo ca ca." Cố Bình Yên nghe được tin Ngô Hạo đến tìm Cố Tiểu Kiều, liền từ sân tennis chạy qua năm hai ban bảy thật chậm.
"Bình Yên! Đừng nói tốt cho cô ta, em thật sự quá thiện lương! Ngày thường hay nói tốt cho cô ta, thi đấu tennis cũng nhường cho cô ta, hôm nay xảy ra chuyện xấu này em còn thay cô ta nói chuyện! Cô ta thật không biết liêm sỉ!" Ngô Hạo cau mày nhìn Cố Bình Yên nói.
"Hạo ca ca, anh hãy tin tưởng tỷ tỷ em, tỷ tỷ của em không pphair người như thế, chị ấy bị oan uổng! Chị ấy là người tỷ tỷ tốt duy nhất của em, bất luận chuyện gì em cũng sẽ tin tưởng tỷ tỷ, anh có thể tin tưởng tỷ tỷ giống em được không?" Cố Bình Yên làm ra một bộ biểu tình chực khóc, giống như việc tỷ tỷ nàng ta bị oan uổng chính là điều duy nhất trên thế giới không thể lý giải, là việc nàng ta không thể tiếp thu được.
Diễn...... Cứ diễn tiếp........ Không thể không nói, Cố Bình Yên này, từ đầu sợi tóc đến tận đầu ngón chân, ngay cả lời nói, không có toát ra một chút khí chất kỹ nữ nào, toàn bộ đều là một thân bạch liên hoa! Nếu không phải Cố Tiểu Kiều biết nguyên do trong đó, nhất định sẽ bị vị muội muội tốt này lừa gạt như nguyên thân!
Nếu muội muội nàng được đi nhận giải Oscar, nhất định sẽ nhân được những giải thưởng lớn nhất!! Trừ bỏ giải thưởng này ra, Cố Tiểu Kiều thật sự không biết còn giải thưởng nào xứng đáng với kỹ thuật diễn tuyệt vời của Cố Bình Yên muội muội tốt của nàng!
"Bình Yên, em đừng để tỷ tỷ tỷ mình lừa gạt nữa!" Ngô Hạo xoay người, đau lòng ôm lấy bả vai Cố Bình Yên, giọng nói đầy ôn nhu, còn đâu cái vẻ hung thần ác sát như vừa rồi.
"Hạo ca ca, anh đừng làm thế, tỷ tỷ của em tuyệt đối không phải người như vậy, anh nhất định không thể giải trừ hôn ước với tỷ tỷ, anh nhé? Mẫu thân của tỷ tỷ thiếu nợ bên ngoài không ít, nếu tỷ tỷ mắc sai lầm, không có tiền chu cấp từ trong nhà, cuộc sống của chị ấy cùng mẫu thân của chị sẽ rất khổ, chúng ta không cần phải dậu đổ bìm leo được không? Tin tưởng tỷ tỷ của em! Chị ấy nhất định bị oan uổng." Cố BÌnh Yên vừa nói, từng giọt nước mắt tý tách rơi xuống, không nhiều không ít, chỉ có một hàng nước mắt nơi khóe mắt chậm rãi chảy xuống.
Chậc chậc, Cố Tiểu Kiều nhìn hàng nước mắt trên mặt Cố Bình Yên, từ tận đáy lòng cảm thấy thật bội phục nha, muội muội tốt này của nàng thật lợi hại, kỹ thuật diễn này....... Tuy là chỉ khóc diễn, nhưng mà cũng thật đẹp mắt, nói coi, năng lực diễn này mà không tiến vào giới giải trí phát triển thì thật đáng tiếc nha.....
Chỉ là, đóa bạch liên hoa sâu thăm thẳm này, khiến Cố Tiểu Kiều thực ghê tởm, tức ngực đến khó thở.
"Cố Bình Yên, cô diễn xong chưa? Tiếp theo định làm gì?" Cố TIểu Kiều nhìn hai người đang diễn cảnh tình chàng ý thiếp trước mặt, có ý xấu nói xen vào Ngô Hạo cùng Cố Bình Yên đang quấn quýt với nhau.