Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Tam tỷ nắm tay nàng ấy:

 

"Kẻ khác bày kế như vậy, chỉ muốn chúng ta cá c.h.ế.t lưới rách. Nhưng Hoạ Vãn chỉ mất đi chút hư danh, lại kết được tình bằng hữu sâu sắc với Giang tiểu thư, suy cho cùng, Hoạ Vãn là người thu được lợi."

 

Giang tiểu thư cảm động vô cùng:

 

"Đừng gọi ta là Giang tiểu thư nữa, nghe xa cách quá. Ta lớn hơn muội hai tuổi, nếu muội bằng lòng, chi bằng xem ta như tỷ tỷ, xưng tỷ muội cho thân thiết."

 

Giang tiểu thư và tam tỷ tay bắt mặt mừng, người vui vẻ nhất chẳng ai khác ngoài thái tử điện hạ.

 

Hắn không nỡ buông bỏ binh quyền của Giang gia, bởi vậy mới lựa chọn để tam tỷ nhẫn nhịn, để Giang gia cảm kích hắn khôn xiết.

 

Vậy mà chỉ bằng một đóa hoa úa tàn qua hôm sau sẽ rụng cánh, hắn lại mơ tưởng tam tỷ sẽ mang lòng cảm kích sâu nặng, thật nực cười.

 

Kiếp trước Giang tiểu thư tiến vào Đông cung như ý nguyện, nhưng vì tính tình thẳng thắn, không giỏi toan tính trong hậu viện, chưa đầy hai năm đã tiều tụy héo hon.

 

Lúc ta phụng mệnh bắt mạch cho nàng ấy, nàng ấy đè lại người ta:

 

"Chim trong lồng cả đời chẳng nhìn thấy ánh sáng, có gì đáng để cứu nữa. Cô nương tốt, để ta đi thanh thản đi."

 

Thậm chí nàng ấy còn nói với người khảo hạch ta rằng ta tâm địa hiền lương, y thuật cao minh, là nhân tài khó gặp, bảo họ cho ta điểm thật cao.

 

Ta chưa cứu được nàng ấy, nhưng nàng ấy đã từng thật lòng giúp ta.

 

Về sau, người mới của thái tử b.ắ.n c.h.ế.t con chim ưng hắn yêu nhất, nàng ấy cầm kiếm đuổi g.i.ế.c tới trước mặt thái tử, bị vạn tiễn xuyên tim mà chết.

 

Nàng ấy vốn là cánh ưng chao liệng, lại bị nhốt trong ngục tù Đông cung, sau khi bị bẻ gãy cánh rồi lại mất cả mạng.

 

Bi ai biết mấy.

 

Sống lại kiếp này, ta và tam tỷ giúp nàng ấy vút cánh tận trời xanh, chủ động nắm lấy vị trí trắc phi nàng ấy từng do dự.

 

Tam tỷ giúp ta siết chặt lại áo choàng:

 

"Một mũi tên trúng ba đích, tứ muội nói xem, ta có thể làm được không?"

 

Khiến thái tử phải nhìn bằng con mắt khác, khiến Giang tiểu thư chủ độngnhường vị trí, và còn… trả thù Lâm Dao Âm.

 

Ánh mắt ta lóe sáng:

 

"Tất nhiên là được!"

 

18 

 

"Bài thơ của ngươi bị người ta ăn cắp, giấc mộng hão huyền nổi danh thiên hạ của ngươi cũng vỡ tan rồi, thế nào, vừa lòng chưa?"

 

Lâm Dao Âm âm trầm đứng trong bóng tối nơi hành lang, đợi đến khi chúng ta đến gần mới chậm rãi bước ra.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

"Đã c.h.ế.t trong tay ta một lần, thì cũng có thể c.h.ế.t trong tay ta vô số lần. Kiếp trước kiếp này, các ngươi đều không có kết cục tốt đẹp!"

 

Quả nhiên, nàng ta cũng đã quay lại rồi.

 

"Chúng ta có được c.h.ế.t thanh thản hay không thì chưa rõ, chỉ biết rằng kế hay của ngươi đã chặt đứt tiền đồ của a đệ ngươi rồi."

 

Theo dõi ad tại fb: Tia Nắng Sau Mưa nhé.

 

Lâm Dao Âm ngừng thở còn chưa kịp mở miệng thì hạ nhân đã thở hổn hển chạy tới bên Lâm Nghiễn Thư:.

"Công tử, Tô tiểu thư xảy ra chuyện rồi! Giang tiểu thư... Giang tiểu thư đã quật một roi đánh rách lưng Tô tiểu thư!"

 

"Cái gì?"

 

Hắn cuống cuồng chạy đến phủ thái phó, đợi hắn ở đó là một cái tát như trời giáng của Tô tiểu thư và thư từ hôn của phủ thái phó.

 

Mưu hèn kế bẩn của tỷ tỷ hắn đã khiến Tô tiểu thư bị người biểu tỷ ruột của mình hận đến tận xương tủy.

 

Lâm Dao Âm trợn tròn mắt, nhìn ta và tam tỷ như thấy quỷ: "Các ngươi đã làm gì?"

 

Tam tỷ giúp nàng ta chỉnh lại cây trâm bị lệch, từ tốn nói:

 

"Đợi khi a đệ ngươi về khóc lóc kể khổ với ngươi, ngươi sẽ rõ thôi."

 

Chỉ bởi hôm ấy trong lúc Lâm Dao Âm gào khóc điên loạn, hét lên câu “Lâm Quan Quan, ngươi đáng ra phải bị tường sập đè chết”, ta đã đoán được nàng ta đã sống lại.

 

Mà với tính tình của nàng ta, sao có thể chịu nổi cảnh tam tỷ từng bước lên cao, nhất định sẽ giở trò trên người tam tỷ.

 

Chúng ta thuận theo thế cuộc, cố ý để lộ chuyện phủ thái tử muốn lấy tình cảm làm thơ lần này cho nàng ta biết.

 

Bài thơ mà kiếp trước trẻ con đầu đường cuối ngõ đều thuộc nằm lòng, thì sao Lâm Dao Âm có thể không biết.

 

Vì vậy, nàng ta muốn cắt đứt đường tiến thân của tam tỷ, lại còn mượn tay Giang gia ép tam tỷ đến mức mãi mãi không ngóc đầu lên được.

 

Mà Giang tiểu thư chính là con d.a.o thích hợp nhất.

 

Vừa hay, vị hôn thê của Lâm Nghiễn Thư lại là biểu tỷ muội của Giang tiểu thư, đương nhiên bài thơ kia sẽ được đưa đến tay Giang tiểu thư.

 

Tiếc thay, lại thất bại rồi.

 

Giang tiểu thư chẳng những vì gặp tam tỷ quá muộn mà sinh lòng tiếc nuối, lại còn kết nghĩa chi giao, trở thành bằng hữu thân thiết, mà nữ nhi thái phó đã đưa bài thơ cho Giang tiểu thư cũng bị nàng ấy quất cho một roi, mất hết mặt mũi.

 

Giấc mộng trèo cao của Lâm Nghiễn Thư mới thật sự vỡ tan tành.

 

Tối đó, Lâm Nghiễn Thư xông vào viện Lâm Dao Âm làm ầm một trận rất lâu, sau đó mới từ từ lắng xuống, hai người đàm đạo dưới ánh nến tới gần sáng mới chịu tách ra.

 

Một phen bàn bạc, chẳng qua là muốn dùng mạng tam tỷ để dẹp yên cơn giận kia.

 

Kẻ hưởng lợi lớn nhất trong Lâm gia, cuối cùng cũng đã lộ diện rồi.

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK