”Không cần, ta tự làm là được rồi!” Tùy Duyên nói.
Hạo Nhiên lắc đầu một cái, trèo lên gác xếp, một lát liền nhanh chóng chạy xuống, “Trước kia người nọ nuôi heo sao? Hôi như vậy?”
Tùy Duyên chỉ cười cười.
Bất Hối cũng cười.
Thật vất vả mới có một ngôi nhà, hôi hơn, nàng cũng có thể dọn dẹp cho nó sạch sẽ.
”Hạo Nhiên ca, nơi này, ta tự mình quét dọn là tốt rồi, thật!”
Hạo Nhiên nghe vậy, do dự một chút, “Vậy cũng được, nếu như không làm được, gọi ta một tiếng, còn có cái gì cần phải mua mà không chuyển về được, gọi ta một tiếng!”
”Tốt!”
Mấy ngày kế tiếp, buổi sáng Tùy Duyên làm điểm tâm xong, liền dẫn theo Bất Hối đến đây quét dọn, buổi trưa trở về nấu cơm, buổi chiều lại tới quét dọn.
Trở lại nhà Hạo Nhiên, làm cơm tối, rửa chén dọn dẹp xong, ngã xuống giường.
Mặc dù mệt đến mức xương cốt cả người đều rã rời, nhưng, nhìn Bất Hối ngủ say, Tùy Duyên cảm thấy, cuộc sống, chưa từng phong phú như thế.
Tốn thời gian năm ngày, cuối cùng cũng dọn dẹp cửa tiệm sạch sẽ, Tùy Duyên lại mua lá ngải cứu ở tiệm thuốc xông trong trong ngoài ngoài một lần nữa.
Vách tường hay gì đó, cũng lau đi lau lại.
Hạo Nhiên là người đầu tiên tới nhà mới của Tùy Duyên, nhìn cửa tiệm rực rỡ hẳn lên, sạch bóng, không có một hạt bụi, Hạo Nhiên không nhịn được than thở, “Chậc chậc chậc, quả thật sáng hẳn lên!”
Tùy Duyên cười, nụ cười ấm áp như mặt trời.
Đẹp đến chói mắt.
”Ta tính toán thừa dịp trước tết, mua đủ mọi vật dụng về, Hạo Nhiên ca, ngươi xem......”
”Tốt, mua về trước tết, chờ qua năm sau, ngươi có thể chuyển qua, chuẩn bị khai trương, đến lúc đó, ta giúp ngươi đi chọn lựa đồ dùng trong nhà, thuận tiện ép giá cho ngươi, ha ha ha, Hạo Nhiên ca ta, không có bản lĩnh gì, nhưng bản lĩnh ép giá, dám nhận thứ hai, không ai dám nói số một!”
Tùy Duyên thấy Hạo Nhiên nói như vậy, nở nụ cười, “Vậy làm phiền Hạo Nhiên ca!”
Hạo Nhiên khoát khoát tay, “Chuyện nhỏ!”
Ngày hôm sau, ưu tiên đi đến cửa tiệm bán đồ dùng trong nhà, mua giường, tủ, bàn ghế, chậu rửa mặt, chậu rửa chân, kệ rửa mặt, này này nọ nọ lại có thể tiêu hết mười lượng bạc.
Ngày mốt, đi mua chăn bông, gối đầu, nồi bát gáo chậu mới.
Lại tiêu hết năm lượng bạc.
Trơ mắt nhìn bạc, chỉ có ra không vào, 56 lượng bạc, dùng hết 15 lượng, còn lại 41 lượng, nghĩ đến còn phải mua nhiều đồ như vậy, lại phải dùng bạc như nước chảy, Tùy Duyên nóng nảy, Bất Hối cũng sốt ruột.
Đêm ba mươi.
”Đến, Hạo Nhiên, đây là tiền mừng tuổi của ngươi!” Tái đại nương nói xong, đưa một bao lì xì cho Hạo Nhiên, lại lấy thêm một bao đưa cho Tùy Duyên, “Nương Bất Hối, cái này cho ngươi!”
”Đại nương, ta......”
”Cũng không có bao nhiêu tiền, đồ tốt mang điềm may!”
Tim Tùy Duyên khẽ đau, do dự một chút, nhận lấy.
Tái đại nương lại đưa một bao cho Bất Hối, “Nha đầu Bất Hối, đây là của ngươi!”
Bất Hối khiếp sợ, đây là lần đầu tiên nàng được nhận tiền mừng tuổi, ngây ngốc tại chỗ, không biết phải làm sao?
Hạo Nhiên đẩy Bất Hối một cái, “Nha đầu này, còn không tạ ơn nãi nãi, nhận lấy tiền mừng tuổi!”
Bất Hối hồi hồn, đỏ mặt, đưa hai tay ra, đón lấy bao lì xì, “Tạ ơn nãi nãi!”
”Bé ngoan, nãi nãi thích ngươi, nếu như nãi nãi có một đứa cháu gái như ngươi, nằm mơ cũng sẽ cười tỉnh!” Tái đại nương nói xong.
Ha ha nở nụ cười.
Cơm tất niên, Hạo Nhiên đã sớm chuẩn bị đầy đủ nguyên liệu nấu ăn, Tùy Duyên tùy ý phát huy, nấu rất phong phú.
Gà vịt thịt cá, mọi thứ đều có, đầy một bàn lớn.
Bốn người ngồi quanh bàn, mọi người cũng không khỏi kích động.
”Ai u, bao nhiêu năm qua, chưa từng được ăn bữa cơm tất niên thịnh soạn như vậy!” Tái đại nương nói xong, hốc mắt đỏ ửng, tiếp tục nói, “Năm nay, thật là một năm tốt, chân ta cũng có thể đi lại, hai nương con Bất Hối, cũng có một ngôi nhà, chỉ chờ năm sau, Hạo Nhiên cưới một cô con dâu về cho ta, sinh cho ta một đứa cháu mập mạp!”
Hạo Nhiên nghe vậy, đỏ mặt.
Ánh mắt khẽ liếc nhìn Tùy Duyên, ngay sau đó liền thu hồi, khẽ giả vờ tức giận, “Nương, nói gì thế, ăn cơm!”
Tùy Duyên cười.
Bất Hối khéo léo hiểu chuyện, chuyên tâm ăn cơm.
”Nương Bất Hối, ta nghe Hạo Nhiên nói, cửa tiệm bên kia, cái gì ngươi cũng đã mua đủ, ngươi tính toán lúc nào thì chuyển qua?”
Dĩ nhiên Tùy Duyên hi vọng có thể chuyển qua càng sớm càng tốt, nhưng, ân tình của Tái đại nương và Hạo Nhiên, nàng không dễ dàng vứt bỏ.
Bạc, kiếm sớm hay muộn, nó đều sẽ không chạy.
”Chờ chân đại nương ngươi khỏi hẳn, mới đi!”
Tái đại nương nghe vậy, hài lòng.
Coi trọng tình nghĩa như vậy, không vong ân phụ nghĩa, rất tốt.
”Nương Bất Hối, chân ta cũng tốt lắm rồi, mở cửa tiệm, luôn phải càng sớm càng tốt, tính toán như vậy đi, bởi vì năm mới, có mấy thân thích của ta muốn tới chúc tết, những ngày trước đó ngươi vẫn sẽ nấu cơm, đến mùng sáu thì chuyển đi, sau mùng sáu, thân thích của ta sẽ tới, ta đã xem Hoàng Lịch hôm đó, mùng sáu là một ngày tốt để vào ở!”
Những thứ Hoàng Lịch này, Tùy Duyên đều không quan tâm.
Nhưng Tái đại nương lại nghĩ đến.
Trong lòng cảm động, “Đại nương......”
Lỗ mũi hơi chua xót.
Trầm mặc một lúc lâu, Tùy Duyên mới gật đầu một cái, “Ta nghe theo đại nương!”
Mùng một đầu năm, quả thực Tái đại nương có người thân tới chúc tết, Tùy Duyên càng đặc biệt ra tay, làm ra đủ loại món ngon.
Nhiều thân thích của Tái đại nương trêu ghẹo, không muốn trở về, muốn ở lại lâu dài ở nhà của Tái đại nương.
Tái đại nương lại vui vẻ nói, Tùy Duyên mở cửa tiệm ở bến tàu đường Tây, đại khái * là có thể khai trương, muốn ăn, cầm bạc, trực tiếp đến mua là được.
Đêm đầu năm, Tùy Duyên không ngủ được, Bất Hối cũng thế.
Nương con hai người, nghĩ đến, cuối cùng cũng có một ngôi nhà thuộc về mình, hưng phấn cả đêm không ngủ được.
”Nương, đây là mơ sao?”
Tùy Duyên nắm tay Bất Hối, “Không phải, đây không phải là mơ!”
Bất Hối cười, “Nương, ta không ngủ được!”
”Ta cũng không ngủ được!”
Mùng sáu.
Ngày chuyển nhà.