Cuộc họp hôm nay không tập trung tất cả đơn vị thế nhưng những người giữ chức vụ quan trọng điều có mặt ở đây, có người còn mang theo thư ký riêng nên vị trí ngồi của những cuộc họp sẽ không sắp xếp cố định.
Thế nhưng có một việc không bao giờ thay đổi chính là vị trí ngồi của Phác Tư Hạ, chổ của nàng lúc nào cũng được xếp bên cạnh viện trưởng.
Từ lúc là sinh viên năm thứ ba Phác Tư Hạ đã nhận được thư mời thực tập từ viện kiểm sát vì một sỹ quan cấp cao đã tự tay viết thư giới thiệu nàng, sau hết thời gian thực tập liền một bước ngồi vào ghế kiểm sát trưởng của viện kiểm sát thành phố S.
Mọi ngõ ngách trong viện kiểm sát điều xuất hiện vô số lời đồn đại về xuất thân của nàng, vì những kẻ đố kỵ đó luôn cảm thấy quá trình vượt cấp của nàng quá vi diệu nếu không phải chính là bối cảnh đằng sau nâng đỡ thì vị trí hôm nay nàng tự mình sẽ không ngồi vào được.
Bọn họ không biết được rằng người sỹ quan viết lá thư giới thiệu đó không ai khác chính là lão sư đại học của Phác Tư Hạ, cũng vĩnh viễn sẽ không thể định lượng được tiềm năng của một đứa trẻ lấy sự thù hận làm động lực sẽ có thể làm nên những chuyện to lớn đến mức nào.
Hữu xạ tự nhiên hương, bằng thực lực nàng đã làm sáng tỏ vô số vụ án và rất được lòng nhân dân thành phố S, cũng rất nhanh có được sự tín nhiệm tuyệt đối của viện trưởng.
Đãi ngộ nàng đặc biệt như vậy, nên trong viện kiểm sát này người ngưỡng mộ nàng không ít mà người muốn triệt hạ nàng cũng đếm không xuể.
Theo lẽ thường phụ nữ sẽ đố kỵ những thành tựu của nhau thế nhưng từ trước đến giờ nữ nhân trong viện kiểm sát này chưa có ai tỏ rõ địch ý với nàng, nhưng nam nhân thì vô số.
Một số ít vì bị nàng từ chối tình cảm, phần còn lại thì chính là vì lòng đố kỵ nên chướng mắt nàng, đại kình địch đối đầu gây gắt nhất với Phác Tư Hạ từ trước tới giờ không ai khác chính là con trai thứ của phó viện trưởng.
Chung Kính Minh
Hắn mang theo những hai cấp dưới theo làm thư ký, theo thường lệ hắn vẫn không ngồi kế bên phó viện trường mà cố tình ngồi vào chiếc ghế đối diện nàng.
Viện trưởng cũng đã đến cuộc hợp chỉ còn năm phút sẽ bắt đầu, Chu Y Sương ở tuổi ngũ tuần nhưng vẫn phong thái tao nhã nghiêm túc, lưng thẳng tắp nghiêm mặt đưa tay chào theo tác phong quân đội sau đó đi đến vị trí bên cạnh Phác Tư Hạ ngồi xuống.
- Tất cả đã có mặt tôi cũng tiến hành nhanh chống cuộc họp, vụ án Lục Du có tiếng triển rất khả quan, về chuyện thuê lại bến tàu theo kết hoạch của Kiểm Sát trưởng Phác lúc ba giờ chiều nay có một lá thư từ Đông Phong Bang gửi đến viện kiểm sát.
- Đông Phong Bang tuy không thể xếp vào hắc đạo của S thị nhưng một số điểm trong phương thức hoạt động vẫn chưa song hành với pháp luật nên bức thư lần này gửi đến tôi muốn tất cả cùng xem qua.
Sau khi mở niêm phong lá thư Chu Tư Y bắt đầu cho hiển thị lên tấm màn chiếu.
Nội dung bức thư chỉ có vài dòng chữ: [Yêu cầu của kiểm sát Phác tôi đã nhận được, khi lá thư được mở xem như giao dịch đã thành, cụ thể sẽ có người liên lạc]
Thông tin người gửi không có đề cập rõ ràng, gốc phải phía dưới cũng không để lại chữ ký mà thay vào đó là một cánh hoa màu tím được ép vào tờ giấy.
Là hoa Tử Đằng
Phác Tư Hạ thả hồn theo cánh hoa trên bức thư kia cũng không để ý đến đến tiếng bàn tán của những người xung quanh ngày càng lớn.
- Tuy không quá rõ ràng nhưng có thể coi là tính hiệu tốt, kế hoạch là do đồng chí Phác Tư Hạ chịu trách nhiệm, lá thư cũng là do Đông Phong muốn gửi đến nàng nên vấn đề liên lạc sau này đồng chí Phác sẽ toàn quyền sử lý nếu có phản đối thì xin mời ý kiến.
Viện trưởng đã nói như vậy bọn họ cũng nhanh chóng tán thành, Chu kính Minh cùng một số nhỏ khác thì không đưa ra ý kiến.
Nhưng ngay khi phiên họp tuyên bố kết thúc hắn lại muốn phát biểu, lúc này phòng họp hoàn toàn tĩnh lặng mọi người điều nhìn chầm chầm vào hắn sau đó bất giác chuyển mắt nhìn đến Phác Tư Hạ ngồi đối diện.
Kỳ phùng địch thủ với Phác Tư Hạ đã bắt đầu xuất chiêu, kịch hay sắp khơi màn bọn họ cũng háo hức chờ xem.
Đinh Uyển Đồng đưa ánh mắt chán ghét về phía Chung Kính Minh, trong tâm không ngừng chửi rủa hắn, tên nam nhân thích cản đường này mỗi lần điều ác ý nhắm đến đội trưởng của nàng lần này chắc cũng không ngoại lệ đi.
" Mời điều tra viên Chung " Chu Y Sương nhìn về phía hắn.
Chung Kính Minh trời sinh tướng mạo anh tuấn mọi cử chỉ điều so với người thường thu hút hơn, hắn đứng dậy chỉnh lại cảnh phục sau đó bắt đầu phát biểu
- Thứ lỗi tôi làm mất thời gian của mọi người nhưng còn một vấn đề tôi muốn đề cập đến, đầu tiên chúc mừng kiểm sát trưởng Phác, năng suất làm việc thật sự làm cho người khác kính nể.
Nói xong liền vỗ tay như thật sự đang tán thưởng nàng, một số đồng minh của hắn ở đó cũng như vậy kéo theo cả phòng họp cùng vỗ tay.
Hắn đơn thuần chỉ là một kiểm sát viên thế nhưng lại là con trai phó viện trưởng, bọn họ không thể vuốt mặt không nể mũi làm mất mặt hắn được.
Phác Tư Hạ không hề có phản ứng chỉ ung dung tựa lưng lên ghế như thể chuyện bây giờ không có liên quan với nàng.
Bối cảnh này làm Đinh Uyển Đồng có dự cảm chẳng lành, tuy biết được hắn không có năng lực tổn hại gì đến Phác Tư Hạ thế nhưng hôm nay tên chết tiệt này lại hành động như vậy làm cho nàng nhìn không ra hắn lại muốn bày ra trò gì.
- Năng lực của cô ấy chúng ta không cần đề cập đến, nhưng lần này có một việc không biết có phải là do kiểm sát trưởng Phác quá nóng lòng lập công nên đưa ra quyết định sai lầm hay không mà lại để cho tên phạm nhân nguy hiểm họ Vân kia tại ngoại, xin hỏi đây cũng là nằm trong kế hoạch sao?
Tên tội phạm họ vân mà hắn nói ra tất cả điều biết người hắn muốn đề cập đến là Vân Chiêu Tịch, vụ án lần đó cũng không phải là quy mô tầm thường, Vân Chiêu Tịch lúc trước khi bị bắt độ nguy hiểm và tinh vi của hắn đến bây giờ vẫn để lại bóng ma tâm lý cho những điều tra viên năm đó.
Thế nên nghe đến đây ai cũng đưa ra ánh mắt dò xét với nàng, tên tội phạm nguy hiểm như vậy không lý nào lại được phép tại ngoại, nhưng đa phần điều chờ lời giải thích từ Phác Tư Hạ không lý nào một người như nàng lại hành động mà không có lý do.
Thế nhưng vừa nghe xong lời của con trai, phó viện trưởng Chung Kính Bình đầu hai thứ tóc vẫn không thể giữ được tác phong chuẩn mực đập bàn chỉ tay về phía nàng.
"Vô pháp vô thiên, cô nghĩ mình là ai mà dám tự ý thả người, chuyện đến độ đó tôi còn không thể cô được quyền quyết định sao?"
Hắn vốn chướng mắt nàng từ trước đến giờ thế nhưng bối cảnh đằng sau Phác Tư Hạ hắn làm cách nào cũng không tra ra được, thế nên dù rất muốn hạ thủ nhưng trong lòng vẫn còn e dè, hôm nay coi như là dịp để hai cha con hắn trả lại tư thù.
Ánh mắt của hắn như muốn ăn tươi nuốt sống nàng theo đúng nghĩa đen không ngừng buôn những lời chất vấn.
" Đủ rồi"
Phác Tư Hạ vốn định chờ hai cha con hắn nói hết xong mới bắt đầu phản bác thế nhưng Chu Y Sương đã thay nàng làm việc đó.
"Nàng không thể, phó viện trưởng Chung không thể nhưng ở nơi này còn có một người có thể, huống hồ người thông qua quyết định đó chính là Chu Y Sương tôi đây"
"Ngài... ngài nói sao, sao lại như vậy được" Chung Kính Bình lúc này trong tức khắc cảm thấy hối hận, có phải là do hắn già rồi lại trở nên hồ đồ hay không mà lại quên mất còn có Viện Trưởng luôn đứng về phía nàng.
"Luật pháp có ban hành điều luật không được dùng dụ binh khi truy bắt tội phạm sao? các người đã đọc qua sao, hay là do thân già này đảng trí?"
Hai cha con hắn lúc này đưa mắt nhìn nhau tinh thần đã hoảng loạn thế nhưng tên Chung Kính Minh kia vẫn không chịu bỏ cuộc
" Đúng là không có... nhưng... nhưng mà dùng một tên tội phạm nguy hiểm như vậy có phải là kế sách hợp lý hay không, chẳng may hắn giỏ trò bỏ trốn thì trách nhiệm phải tìm ai truy cứu đây"
Đến đây Phác Tư Hạ cảm thấy bản thân không nên ngồi im nữa bắt đầu đứng dậy nhìn thẳng vào mắt Chung Kính Minh phía đối diện tựa tiếu phi tiếu trả lời hắn.
" Đương nhiên sẽ là tôi rồi, trả giá sao lầm bằng cái ghế kiểm sát trưởng này điều tra viên Chung thấy thế nào?"
Phác Tư Hạ đã bước vào đúng vòng tròn do hắn vẽ thế nhưng chỉ một câu của nàng Chung Kính Minh lại cảm thấy như trời giáng, não hắn như bị ngăm băng lạnh không biết nên làm gì, lại còn dáng vẽ trời không sợ đất không sợ mà hắn ghét cay ghét đắng ở nàng cái khí thế đó cứ như muốn bức chết hắn.
Sau khi hắn định thần lại được Phác Tư Hạ đã đứng trên bục lớn bắt đầu phát biểu.
- Kế dụ binh các vị cũng đã nghe ngài viện trưởng đề cập đến, còn lý do tại sao những vấn đề này cần phải giữ kính những người công tác ở viện kiểm sát này lâu năm chắc chắn đã có câu trả lời.
- Xem như là giải đáp thắc mắc đi vì phó viện trưởng và kiểm sát viên Chung chỉ vừa mới chuyển đến công tác hai năm nay chậm hai năm thời điểm Lục Du biết tin hắn lọt vào tầm ngắm của chúng ta và giở trò làm rối tung bộ phận tình báo.
- Mọi hành động điều tuyệt mật là mệnh lệnh của ngài viện trưởng, nên phó viện trưởng thông cảm cho tôi không thể làm trái lệnh cấp trên và tôi cùng toàn bộ phận kiểm sát cũng không có nghĩa vụ phải báo cho một kiểm sát viên dưới cấp những kế hoạch. Đam Mỹ Sắc
- Còn vấn đề sai sót người chịu trách nhiệm đương nhiên là Phác Tư Hạ tôi đây, lúc đó tự khắc tôi sẽ trả giá cho sự sai lầm của mình bằng vị trí kiểm sát trưởng này.
Sau bài phát biểu của Phác Tư Hạ đa số các quan chức ngồi ở đó điều gật gù hài lòng chỉ riêng hai cha con nhà họ Chung tay để dưới bàn từ lâu đã nắm chặc thành nắm đấm.
Chung Kính Minh mặt mày đỏ bừng như sắp bóc khói cũng chỉ có thể nhìn về phía phụ thân, hắn tài năng có hạn vẫn luôn không tự kiểm điểm lại bản thân lúc này lại oán trách cha mãi không ra sức nâng đở hắn leo qua được chức kiểm sát viên nhỏ nhoi này để hôm nay bị mất mặt như vậy.
Tình thế lúc này quá bất lợi hai cha con hắn không thể tiếp tục phản biện nước đôi với nàng
Vẫn còn muốn chất vấn thêm về chuyện bọn họ hết lần này đến lần khác để tư thù cá nhân ảnh hưởng đến nhiệm vụ nhưng Chu Y Sương vẫn nể tình cho Chung Kính Bình một bậc thang, hắn thân là phó viện trưởng cùng với bà là bộ mặt phát ngôn của viện kiểm sát không thể làm hắn sau này không còn mặt mũi.
Sau khi tan hợp, Phó viện trưởng cùng con trai hắn liền ôm hận nghiến răng nghiến lợi rời đi.
Chu Tư Y sau khi thu dọn xong hồ sơ trên bàn trước khi ra khỏi cửa cũng không quên mĩm cười với Phác Tư Hạ.
Tuy không quá nhiều lần tiếp xúc với viện trưởng thế nhưng Phác Tư Hạ rất kính trọng bà ấy, nắm trong tay quyền lực cũng không có cảm giác quá cường thế bức người lại còn rất gần gũi ấm áp, Chu Y Sương cũng là một trong những người ít ỏi nhận thức chuyện hôn nhân của các nàng.
Chu Y Sương thật sự rất thưởng thức nàng và Sa Hàn mỗi lần có dịp sẽ không tiết lời khen các nàng xứng đôi.
Thế nhưng bà vẫn chưa hề hay biết được chuyện vị kiểm sát trưởng bà hết lòng tín nhiệm mới cách đây không lâu đã thẳng tay đem thân sinh nữ nhi Mạc Hi Văn nhà bà đến sở cảnh sát làm cô khổ sở không ít.
Nghĩ đến chuyện đó cùng hành động vỗ vai vừa rồi của Chu Y Sương trong lòng Phác Tư Hạ cân nhắc có nên chừa cho Mạc Hi Văn kia một con đường sống hay không, dù sao thì mách lẽo cũng không tốt nhưng che giấu thì cũng là điều không phải.
Đông Phong tác phong quả thật nhanh nhẹn sáng ngày hôm sau đã có người đến báo tin nhưng nội dung trong đó làm cho người đa nghi như Phác Tư Hạ không chịu tin sự thật liên tục hỏi đi hỏi lại Ảnh Quân
"Là thật sao? bọn họ thật sự không kèm theo điều kiện?"
Ảnh Quân nghe xong câu hỏi của nàng cuộn băng ký ức trong đầu liền chạy đến đoạn nói chuyện hôm đó của hắn với Sa Hàn trán lại tiếp tục đổ mồ hôi lạnh.
Như một tiếng chuông vô hình cảnh tỉnh, hắn vô thức lui người lại giữ xa khoản cách với Phác Tư Hạ thêm một chút.
" Tôi cam đoan toàn bộ điều là sự thật thưa phu... nh... à à không không là đội trưởng... đội trưởng Phác "
Ảnh Quân sắt mặt không được tự nhiên như mọi ngày gật gật đầu với nàng sau đó lập tức rời đi.
Sau khi người đi mất Phác Tư Hạ lại tìm ra điều không đúng Ảnh Quân gần đây cư sử cũng thật lạ, hắn vừa gọi nàng là đội trưởng sao?
Nếu không phải hắn là nam nhân đột nhiên thay tính đổi nết như vậy Phác Tư Hạ còn tưởng là dì cả đến thăm hắn.
Bỏ đi dù sao hắn cũng mang về được tin tốt, Phác Tư Hạ ngồi vào bàn làm việc viết một bức thư cám ơn gửi đến số fax nàng có được, đại ý vụ án lần này dù thành hay bại sự giúp đỡ của Đông Phong nàng có dịp sẽ tận tâm báo đáp.