• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từ ngoài cửa, ngài Tổng Thống cùng Đệ Nhất Phu Nhân sánh đôi tiến vào. Hai người cùng dắt tay cặp sinh đôi bảy tuổi ~ Dannis và Relena. Theo sau bọn họ, là con trai trưởng David Nguyen và con gái thứ tuổi Elena Phuong Nguyen.


Hiên Viên Tiểu Điệp chép miệng cảm thán. Gia tộc họ Nguyễn có gen di truyền đúng là tốt thật. Cả ngài Tổng Thống và Đệ Nhất Phu Nhân, ngài Tổng Tư Lệnh cho đến các vị thiếu gia tiểu thư dung mạo đều rất xuất chúng.


Cuối cùng ở sau lưng bọn họ, Hiên Viên Tiểu Điệp thấy được Selena và người đàn ông cô gặp buổi chiều tại trung tâm thương mại.


"Đó chính là chị Selena đấy." Christina Lauren nghiêng đầu sang Hiên Viên Tiểu Điệp, nói nhỏ: "Bên cạnh là vị hôn phu của chị ấy, Roger Moore. Nhìn bọn họ thật xứng đôi, nhỉ?"


Hiên Viên Tiểu Điệp quả thật phải đồng tình với Christina Lauren. Đúng như Tư Đồ Dạ Vũ nói, Selena xuất thân hào môn tranh đấu, trên mặt cô ấy lúc nào cũng là 'mặt nạ'. Khí thế nữ vương buổi chiều đã bay mất sạch, thay vào đó là bộ dáng nhu mì, thục nữ.


Trong chốc lát, cả phòng tiệc vang lên những tiếng tán thưởng lớn nhỏ.


"Nhìn kìa, nhị thiếu cùng tam tiểu thư thật là khả ái. Thật sự muốn nhéo cái má phúng phính kia một cái."


"Tôi lại thật hâm mộ Đệ Nhất Phu Nhân. Ở tuổi trung niên rồi mà bà ấy vẫn giữ được khuôn mặt trẻ trung nữa."


"Đại thiếu và nhị tiểu thư thì đã phá nét rồi, không còn nét đáng yêu khi còn nhỏ. Nhưng lại trở thành một tiểu soái ca cùng một tiểu mĩ nhân nha."


Những lời nói hâm mộ này, trong các bàn tiệc không phải ít. Thật tâm ngưỡng mộ có, tìm cách nịnh bợ cũng có. Hiên Viên Tiểu Điệp có chút nghe không nổi.


Nhưng khi cô vô ý nhìn lướt qua Kelvin Lewis, lại thấy hắn chăm chăm nhìn về phía Selena và Roger Moore. Tuy nhiên rất nhanh đã rời đi.


Không biết có phải Hiên Viên Tiểu Điệp bị ảo giác rồi không? Dường như khi cô thấy Kelvin Lewis nhìn cặp đôi kia, trong mắt hắn liền mang theo ghen tị, tức giận và cả...không cam lòng.


Đây là ánh mắt của một người anh trai dành cho em gái và em rể mình? Rõ ràng là ánh mắt của một kẻ nhìn thấy món đồ yêu thích bị đoạt mất.


Vỗ vỗ trán, Hiên Viên Tiểu Điệp cảm giác bản thân nghĩ nhiều rồi. Nhớ tới việc bản thân đến đây vì điều gì, cô vội tạm biệt Christina Lauren và Kelvin Lewis, xách váy đi tìm Tư Đồ Dạ Vũ.


Bữa tiệc bắt đầu, những kẻ lúc nãy còn lôi kéo nhau để móc nối quan hệ bây giờ đã tập trung vào một mục tiêu duy nhất ~ ngài Tổng Thống.


Ngài Tổng Thống Daniel Nguyen vốn dĩ là người nắm giữ một phần huyết mạch nền kinh tế xứ cờ hoa. Cho nên những người muốn lôi kéo quan hệ, trừ bỏ liên quan đến giới chính trị thì cũng là thuộc giới kinh doanh.


Nhưng đám người muốn tiến lên kính rượu kia, phần lớn đều bị chặn lại bởi các vị trợ lí cùng con gái cả và con rể tương lai của ngài Daniel Nguyen. Nhìn bộ dạng tức phát nổ mà vẫn phải nhịn lại của họ, Hiên Viên Tiểu Điệp phải mím môi nín cười.


"Thấy người khác chật vật, em liền vui vẻ?" Một giọng đàn ông từ tính vang bên tai Hiên Viên Tiểu Điệp, doạ cô giật mình một trận. Cô quay đầu, lườm Tư Đồ Dạ Vũ một cái: "Chủ tịch, phiền anh lần sau lên tiếng thì nói trước mặt em. Anh mà cứ như này có ngày em đột tử."


Tư Đồ Dạ Vũ bật cười ha hả. Hắn đến trước mặt Hiên Viên Tiểu Điệp, cũng nhìn về phía ngài Daniel Nguyen.


"Chuẩn bị tinh thần chưa?" Tư Đồ Dạ Vũ vẫn không rời đi ánh mắt, nghiêng đầu hỏi Hiên Viên Tiểu Điệp.


"Anh định làm gì?" Hiên Viên Tiểu Điệp khoanh tay trước ngực, hỏi lại.


"Chúng ta bây giờ sẽ đi qua đó." Tư Đồ Dạ Vũ chỉ về phía ngài Tổng Thống.


"Nói chuyện trực diện?"


"Nói chuyện trực diện!"


"Em hơi lo lắng."


"Yên tâm. Nếu không nói được thì cứ im lặng. Chỉ khi ngài hỏi thì trả lời." Tư Đồ Dạ Vũ trấn an Hiên Viên Tiểu Điệp, lại đưa tay ra trước mặt cô.


Hiên Viên Tiểu Điệp hiểu ý khoác tay hắn, đi về phía ngài Tổng Thống.


Đám người vốn dĩ vây quanh ngài Tổng Thống, vì nhìn thấy Tư Đồ Dạ Vũ đi đến, cho dù không muốn cũng phải lùi ra.


Tư Đồ Dạ Vũ và Hiên Viên Tiểu Điệp đến trước mặt ngài Tổng Thống. Hai người hơi cúi đầu chào hỏi.


Ngài Tổng Thống chỉ cảm thấy chàng trai trước mặt có chút quen thuộc, còn chưa nhớ ra là ai thì cô ái nữ Selena đã giúp ông giới thiệu: "Bố, đây là chủ tịch của tập đoàn Tư Đồ, Tư Đồ Dạ Vũ."


"A, là Tiểu Vũ sao?" Daniel Nguyen nhìn Tư Đồ Dạ Vũ, bật cười.


"Bác vẫn còn nhớ cháu." Tư Đồ Dạ Vũ trong lời nói mang theo kính trọng.


"Chú Daniel, dì Helena." Đột nhiên, sau lưng bọn họ vang lên tiếng nói, Kelvin Lewis đi tới. Christina Lauren lặng lẽ đi theo sau.


"Ồ, Kelvin đấy à?" Ngài Daniel Nguyen vui mừng nhìn Kelvin Lewis: "Ba mẹ con đâu?"


"Ba mẹ con đang đi du lịch ở Hy Lạp, tuần sau mới về. Hôm nay con đến đây chúc sinh nhật chú thay cho ba mẹ luôn." Kelvin Lewis kính trọng đáp.


[...]


Giơ tay xem đồng hồ, Selena dùng ánh mắt ra hiệu cho Tư Đồ Dạ Vũ. Tư Đồ Dạ Vũ nhận được ám hiệu, liền nói với ngài Daniel Nguyen: "Bác Daniel, cháu có việc phải rời đi một lát."


Ngài Daniel gật đầu: "Được rồi. Mau đi đi."


Tư Đồ Dạ Vũ quay sang Hiên Viên Tiểu Điệp: "Ở đây đợi anh, sẽ hơi lâu một chút."


"Vâng." Hiên Viên Tiểu Điệp đáp lời.


Đi ra đến cửa, Tư Đồ Dạ Vũ thấy Selena đã đi ra trước, đang chờ hắn.


"Đi thôi." Selena thấy hắn liền quay lưng rời đi. Tư Đồ Dạ Vũ vội vàng bám theo.


"Lo lắng không?" Selena cong đôi môi đỏ, dò hỏi.


"Cũng chỉ là gặp Thất Lão thôi mà." Tư Đồ Dạ Vũ khá bình tĩnh.


"Chà." Selena tựa tiếu phi tiếu: "Cậu tự tin giống y như chị gái cậu. Nhưng mà các anh của tôi tính nhẫn nại lại không có tốt như tôi, nhất là Lục Lão. Cho nên, đến khi gặp họ, tém tém lại chút. Không nếu cậu xây sát gì thì chị cậu lại quay ra trách tôi."


[...]


Hiên Viên Tiểu Điệp để cho dòng nước mát lạnh chảy vào tay. Cô xoa đều hai bàn tay vào nhau, rửa sạch bọt xà phòng. Lau sạch tay bằng khăn giấy, Hiên Viên Tiểu Điệp bước ra khỏi nhà vệ sinh.


Vốn dĩ định qua về phòng tiệc nhưng một tiếng động lớn ở phía cuối hành lang đã thu hút cô. Bản tính tò mò nổi lên, Hiên Viên Tiểu Điệp nhẹ nhàng đi về cuối hành lang. Theo cô biết, chỗ đó chỉ có một ngã rẽ, nhưng ngã rẽ kia lại là đường cụt.


Nép sát vào bức tường, Hiên Viên Tiểu Điệp nghiêng đầu lén nhìn. Một cảnh tượng kim tâm động phách suýt nữa khiến cô hét lên.


Người đàn ông đè cô gái lên tường. Hắn chen vào giữa hai chân cô, đôi môi xảo quyệt bắt cánh môi đỏ hồng ngọt ngào làm tù binh. Đôi chân thon dài của cô gái quấn lấy hông người đàn ông. Một tay hắn giữ lấy gáy cô, kéo dài nụ hôn sâu. Tay còn lại thô bạo xoa nắn đùi ngọc trắng nõn của cô. Cô gái dường như không chịu nổi kích thích. Hai tay túm lấy áo sơ mi của người đàn ông, kéo đến nhăn nhúm. Còn tiếng động mà Hiên Viên Tiểu Điệp nghe được hẳn là do chiếc ví của cô gái bị ném rơi dưới đất.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK