Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Atami.K

Beta:…

Phiên ngoại 2: The Best Lady

(*Atami: để đại từ nhân xưng chỉ bạn Eliza là nàng, cảm thấy chỉ có từ nàng mới lột tả hết được vẻ kiêu sa lại không kém phần yểu điệu của bạn ấy.:v)

Eliza là một quản lý thời không.

Ban đầu của ban đầu, nàng khác biệt với hầu hết các đồng nghiệp khác, nàng lựa chọn làm một con mèo. Đương nhiên, không chỉ vì nàng luôn là một đặc công hoạt động độc lập, mà càng vì, phần lớn các đồng nghiệp của nàng đều không hề để ý đến lựa chọn đó. Tuy vẫn duy trì hình dáng của một con mèo, nhưng nàng vẫn là một nhân viên ưu tú tuyệt đối, mang só hiệu đặc công E -Eliza, số lần cứu vớt tráiđất vượt quá tưởng tượng, thế nên rất nhiều nền văn minh lưu truyền sùng bái dáng người uyển chuyển của nàng.

Nhưng nàng bây giờ, có hơi chật vật. Một ngày mưa phùn lâm thâm, hẻm nhỏ lạnh lẽo, vài đứa trẻ con ngây thơ bướng bỉnh và cái cung đáng ghét trên tay bọn chúng, đặc công E xinh đẹp kiêu ngạo đành phải cuộn mình trong một thùng giấy, âm thầm nghiến răng nghiến lợi. Nàng thừa mạnh mẽ đến có thể làm thay đổi thế giới, vài đứa trẻ nhân loại vị thành niên cũng chẳng thể làm ảnh hưởng gì đến nàng, nhưng nàng càng tình nguyện trốn đi.

Nàng cũng không e ngại rét lạnh, nhưng ẩm ướt lại khiến nàng phiền chán; nhưng loại thời tiết và địa điểm này, khiến nàng không thể khống chế tiếng meo meo khó chịu của mình.

Sau đó, nàng đột nhiên nghe được một tiếng bước chân, hướng về phía thùng giấy nàng đang núp, tiếng kêu nàng vừa thốt ra, không kéo đến vài đứa trẻ con kia, lại kéo tới một vị khách không mời mà đến khác… một người trưởng thành.

Bình thường nàng có kiên nhẫn cực lớn với trẻ con, nhưng người lớn, nàng đã từng chứng kiến một nhân loại trưởng thành có thể mang ác ý lớn đến thế nào, nàng không khỏi cung thân thể, bày ra một tư thế phòng ngự.

Nam nhân xốc lên màn che thùng giấy của nàng… khác xa với tưởng tượng của nàng… lại là một người có đôi mắt dịu dàng.

Anh mặc một chiếc áo khoác màu vàng thoạt nhìn rất ấm áp, trên tay cầm một chiếc ô màu đen, thời khắc này, có hơn phân nửa chiếc ô đều che bên trên chiếc thùng giấy.

Cho dù từng chứng kiến qua ác ý cùng cực, Eliza cũng không không hề mất đi niềm tin đối với nhân loại, đối với công tác của chính mình, chính bởi vì những thời khắc như vậy. Thời khắc có một đôi bàn tay ấm áp đầy thiện ý đưa về phía nàng. Cơ hồ là trong khoảnh khắc, phòng ngự của nàng hoàn toàn bị giải trừ, thậm chí còn cảm thấy có chút buồn cười… người thanh niên trước mắt nàng này, rõ ràng chính là có chút sợ mình. Sợ mèo, vậy mà vẫn còn đưa tay đón lấy mình.

Cho nên, khi nàng cuộn mình trong lồng ngực ấm áp lại khô ráo của thanh niên, nàng âm thầm tự nhủ trong lòng: “Đứa nhỏ này rất tốt bụng, ta phải chăm nom cậu ta cẩn thận đừng để cậu ta ngốc nghếch bị lừa.”

Hết Phiên ngoại 2.

Phiên ngoại 3: The Best Lady.

Cùng nghe tiểu thư DooLittle kể câu chuyện tình yêu đáng yêu ngốc hồ hồ của nhân loại mà nàng nhận nuôi nhé.

Best Man là phù rể, mà Best Lady chính là phù dâu tuyệt vời nhất trên thế giới này…

Nhận nuôi một nhân loại dễ dàng hơn nhiều so với tưởng tượng của Eliza. Thế cũng không có nghĩa là nàng đã từng thật sự cẩn thận suy nghĩ về chuyện này.

Chỉ là nàng có nhiều hơn một điểm dừng chân dài kỳ, ngẫu nhiên còn phải giả bộ ăn ngủ gì đó, thế nhưng, trên thực tế, sinh hoạt của nàng (không thể tính là sinh hoạt thật sự) cũng không có thay đổi nhièu, nàng vẫn là đặc công thần kỳ xuyên không qua từng góc ngách của mỗi thế giới. Chẳng qua thời gian công tác biến thành sáng chín giờ đi làm, chiều năm giờ trở về nhà. Giải quyết vấn đề trong vòng một ngày, chẳng khó gì, nhân viên ưu tú, có nhớ không? Huống hồ phạm vi công tác của nàng chỉ có những nhiệm vụ có thể giải quyết mà không cần khởi động lại thời gian.

Nàng vẫn như xưa là tinh linh tự do dưới cái bóng của thành phố.

Tận đến khi có một nhiệm vụ mà nàng phải đuổi theo một kẻ điên chạy đến hơn một nửa quả đất, giải cứu sông băng Bắc Cực ngập trong nguy hiểm từ tay hắn. Hành trình lần này vốn vừa khẩn trương vừa kịch liệt, nhưng trong lòng nàng cứ mãi băn khoăn về nhân loại của mình.

Nhân loại của nàng, ban đầu có chút sợ nàng, có chút thẹn thùng, nhưng vì nàng, anh chuyển đến chung cư cho phép nuôi mèo, cho dù mỗi ngày anh đều phải băt tàu điện ngầm đi làm. Sau này, nhân loại của nàng cả ngày đều dính chặt lấy nàng, liên ma liên miên đủ loại chuyện này chuyện kia. Hai bọn họ cuộn trên sô pha, ngây ngốc xem một ít chương trình TV, có khi nhân loại của nàng sẽ còn bị cảm động đến đỏ bừng cả mắt.

Chia lìa gần môt tháng, nàng có hơi nhớ những lời liên ma liên miên này, những tiết mục nhàm chán kia, cả cái sô pha nho nhỏ đó nữa. Nàng nhớ nhân loại của mình.

Cho nên nàng vừa giải quyết xong nhiệm vụ, liền lập tức chạy về điểm dừng chân dài kỳ của mình… nhà nàng, nhưng tận đến giờ tan ca, anh cũng không về nhà.

Eliza chờ đến tâm phiền ý loạn, tận đến khi trời tối đen, nàng mới nghe thấy tiếng bước chân mình quen thuộc vang lên trong hành lang, quen thuộc, nhưng kéo dài quá mức, cũng rất nặng nề.

Sao thế? Nhân loại của nàng qua không tốt sao?

Trong nháy mắt mở cửa nhà, nàng nhìn thấy ánh mắt rũ xuống của nhân loại nhà nàng, thần sắc bi thương, lại trong nháy mắt nhìn thấy nàng đều biến hoá hoàn toàn.

“Tao tưởng tao làm mất mày rồi…” Anh ôm nàng, thoạt nhìn cao hứng cực độ, lại như muốn khóc. “Tao tìm mày rất lâu, tao tưởng rằng…”

Nàng vẫn là một tinh linh tự do. Nàng sợ hãi có một ngôi nhà sẽ trói buộc mình.

Nhưng đó không phải là trói buộc. Nàng từng là cô bé bán hoa lang thang du đãng khắp các phố lớn ngõ nhỏ, Eliza bình phàm, gặp được nhân loại của mình, nàng chính là tiểu thư DooLittle cao quý thanh lịch nhất trên đời này.

Đến thời điểm về hưu rồi.

Phần lớn nhân viên quản lý thời không không hề hiểu cũng không hề hứng thú với việc về hưu, nhưng Eliza biết về hưu sẽ thế nào, nàng từng gặp một cựu đặc công, đặc công kia có gia đình và con trai, về hưu khiến họ trở thành một trong những chúng sinh bình thường kia.

Ước nguyện vọng về hưu gì thì tốt đây? Đúng rồi, đừng để nhân loại ngốc nghếch của ta bị lừa, cậu ta dịu dàng như vậy, vạn nhất có ai đến gần cậu thổ lộ cậu lại mềm lòng không thể không đáp ứng. Cậu ta xứng đáng với điều tốt đẹp nhất.

“Ta hi vọng nhân loại của ta có thể cùng bạn lữ linh hồn của cậu ta đến với nhau, sinh hoạt hạnh phúc vui vẻ một đời.”

Chuyện xảy ra sau này, khiến tiểu thư DooLittle có hơi một chút há hốc miệng, vụ trụ thế nhưng diễn sinh ra một quá trình phức tạp đến thế để thực hiện nguyện vọng này.

Hết Phiên ngoại 3.Toàn văn hoàn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang