Nếu y giết Hà tú tài, A Lãnh chắc chắn sẽ không cao hứng đâu!
Tiểu mỹ nhân bay về gian nhà kia, y treo mình trên khung cửa sổ, nhìn vào bên trong, Hà tú tài đang ngồi đọc sách ở nơi A Lãnh từng mài đao, mà bên cạnh Hà tú tài là một phụ nhân mỹ diễm, nàng ta hẳn là thê tử của hắn đi, tiểu mỹ nhân nghĩ thầm.
Mấy ngày trước, lúc A Lãnh ngồi ở chỗ kia mài đao, y liền lơ lửng bên cạnh, vừa nói chuyện phím với A Lãnh, vừa phun tào mấy chuyện mới xảy ra gần đây với đối phương.
Nhưng giờ đây, người ở trong kia không còn là A Lãnh nữa rồi...
Tiểu mỹ nhân cắn cắn môi dưới, cái mũi có hơi chua xót, y thật sự rất muốn giúp A Lãnh giành lại nhà mà...
Tiểu mỹ nhân buồn phiền dựa vào cửa sổ, đôi mắt mở to hồi lâu cũng có chút lên men.
Trong lúc y đang chìm đắm trong bi ai, phụ nhân trong phòng nói.
"Thiếp nghe nói nhà cho thuê bên Thành Tây vô cùng rẻ..." Phụ nhân nói, nàng nhớ tới mấy lời ban sáng nghe ngóng được từ mấy người bằng hữu.
Mấy vị bằng hữu kia nói, nhà bên Thành Tây rẻ là vì từng có người chết...
"Gia đình kia vừa mới dọn vào liền lục tục xảy ra chuyện!"
Hà tú tài nghe xong, buông quyển sách trên tay, hắn khó hiểu nhìn thê tử, "Có lẽ là do người ta ăn no nhàn rỗi nên bịa chuyện đi?"
Thấy trượng phu không tin, phụ nhân lại nói tiếp, "Thiếp nghe nói, người trong nhà đó, mấy ngày trước đi đánh cá... không biết làm sao mà rơi xuống nước, nếu không phải có người kịp thời cứu lên thì đã chết rồi..."
"Còn có cả chuyện này nữa sao?" Hà tú tài nghe xong vẫn không tin lắm.
Phụ nhân ngẫm nghĩ, vẫn muốn thương lượng với Hà tú tài: "Chàng nói xem... gian nhà này cũng rẻ... chẳng lẽ là cũng từng xảy ra hung sự?"
...
Tiểu mỹ nhân như nhận được nhắc nhở nào đó.
Y hoàn toàn có thể sắm vai thành "quỷ", dọa mấy người trong nhà chạy đi nha! Nghĩ như thế, tiểu mỹ nhân bắt tay vào chuẩn bị.
Ngày hôm sau, y gạt A Lãnh, một mình một quỷ bay tới chỗ này.
Khí trời sau giờ ngọ vừa khô vừa nóng. Phụ nhân đã bận bịu xong xuôi việc nhà, đang nằm trên giường nghỉ ngơi một lát. Nhưng khi sắp chìm vào giấc ngủ, nàng mơ hồ nghe được tiếng sột soạt sột soạt.
Phụ nhân muốn mở mắt, nhưng hai mí mắt như bị dính chặt, đôi mắt vô cùng mỏi mệt, nàng có thể nghe thấy rõ ràng tiếng động kia đang vây quanh bên người, ngắt quãng mà cách nàng càng ngày càng gần.... cuối cùng tiếng động kia liền vang lên trước giường.
Trái tim nàng nhảy thình thịch, nàng phát hiện cơ thể mình cứng đờ, ngay cả sức duỗi tay cũng không có, không biết qua bao lâu, dường như nàng đã có thể mở mắt.
Như người vừa tỉnh ngủ, mí mắt nàng nửa mở, trước mắt như phủ một tầng sa, mơ mơ hồ hồ. Trong mông lung, nàng thấy một bóng người mờ ảo, đang đứng trước giường, từ từ bước đi...
Cuối cùng, bóng người kia biến mất vào trong tường...
Sau khi phụ nhân tỉnh lại, bệnh một trận.
Ngày hôm sau, cả nhà Hà tú tài dọn ra ngoài.
...
Cả nhà dọn đi rồi, Kim lão bản lại tìm một gia đình khác vào ở, tiểu mỹ nhân diễn lại trò cũ.
Y có cân nhắc, không dám dọa người quá dữ dội, chỉ biết cố gắng hết sức... bay ra dọa người vào ban ngày...
Không quá mấy ngày, người dọn vào lại dọn đi.
Việc này xảy ra liên tiếp vài lần, Kim lão bản dường như cũng nhìn ra được gì đó.