• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Xin lỗi mọi người vì bây giờ mình mới đăng được chương mới! Tại vì không có phương tiện nào để đăng cả. HIHI :v

Bây giờ mình mới nhắc mọi người nha! Nếu ai là fan cuồng của Âu Dương Na Na thì đừng nên đọc truyện này vì mấy chap sau có thể mọi người fan Na na sẽ ném đá mình đó!

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Nó quay lại để nghe xem tiếng gọi đó là ai thì chỉ nhìn thấy một bóng người to cao đang tiến lại gần nó

- Sao ... sao anh lại đến đây? - Nó vẫn lạnh lùng

- Tại sao anh lại không được đến đây?- Tuấn Khải nói

- Vương Nguyên và Thiên Tỉ đâu ? Tại sao tôi không thấy hai người đó? - Nó chẳng quan tâm đến Tuấn Khải

- Họ không đến!

- Vậy thì tôi vào nhà luôn đây! Anh cũng về đi!

- Khoan đã!

Nó định quay vào thì Tuấn Khải nắm chặt lấy tay nó , kéo nó lại .

- Anh làm cái gì vậy? - Nó lấy cánh tay còn lại cô đẩy anh ra nhưng vô ích

- Chúng ta nói chuyện đi!

- Tại sao tôi lại phải nói chuyện với anh? Chúng ta chẳng có chuyện gì để nói cả! Bỏ tay tôi ra!

- Anh sẽ không bỏ đến khi em giải thích cho anh biết tại sao em lại lạnh lùng với anh như vậy! Em nói đi!

- Tôi đâu có lạnh lùng với anh, chỉ là tôi thấy chúng ta không nên gặp nhau thôi!

- Em nói dối! nếu thật sự như vậy thì trước đó em đã không đồng ý gặp anh cũng như đi chơi với anh.

- Lúc trước khác, bây giờ khác.

- Anh đã làm gì sai à? - Giọng Khải trở nên trầm buồn , Khải nhìn nó với đôi mắt buồn bã làm nó khó xử

- Anh không làm gì sai ư? Anh hẹn tôi đến Quảng Trường rồi để tôi đợi ở đó hàng tiếng đồng hồ còn anh , anh...

Nói đến đây, nó dừng lại , không nói nữa

- Anh xin lỗi! Thực ra là do...

- Anh không cần phải xin lỗi. - Nó ngắt lời anh - Dù sao thì tôi cũng chẳng muốn dính đến mấy người nổi tiếng đâu. Nhất là những người như anh!

- Em nói cái gì? Anh làm sao? - Khải đã giữ hết sự bình tĩnh của mình nhưng không giữ nổi nữa

Nó không sợ, nó giật mạnh tay mình ra khỏi tay Khải rồi vào nhà thật nhanh, vào phòng rồi ngồi im một chỗ , không khóc, cũng chẳng cười nổi. Tuấn Khải cũng đành phải quay về nhà .

Sáng hôm sau, ngay lập tức Vương Tuấn Khải liền mở một cuộc họp báo về chuyện đón Âu Dương Na Na tại sân bay .

- Xin mọi người hãy lắng nghe thật kĩ những gì Vương Tuấn Khải nói - Châu Hán Đường nói

- Tôi là Vương Tuấn Khải - nhóm trưởng TFBOYS - hôm nay tôi muốn làm rõ chuyện tôi hẹn hò với Âu Dương Na Na

- Hai người có quan hệ gì vậy? - Một phóng viên hỏi

- Chúng tôi chẳng có quan hệ gì cả! Từ trước đến nay tôi chỉ coi Na Na như một cô em gái của mình thôi! Chuyện tôi đến đón Na Na tại sân bay cũng chỉ vì lí do đó! Mọi người xin đừng hiểu nhầm chúng tôi!

- Vậy anh có bạn gái chưa? - Người khác hỏi

- Nếu mọi người hỏi như vậy thì câu trả lời của tôi sẽ khiến nhiều Tiểu Bàng Giải và Tứ Điệp Thảo buồn. Vì tôi đã từng hứa 25 tuổi mới yêu nhưng bây giờ tôi mới 22 tuổi. Xin nói thật, tôi đã có tình cảm với một cô gái .

- Cô gái nào vậy ?

- Tôi không thể nói được , đến lúc 25 tuổi tôi sẽ công bố cho mọi người .

Cuộc họp bào kết thúc, các phóng viên ngay lập tức đưa tin lên mạng. Cuộc họp báo của Vương Tuấn Khải đã được lên trang nhất do số người đọc nhiều nhất. Cũng như mọi người, Hà Cẩm Thư cũng lên mạng đọc báo và nhìn thấy tin đó.

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Chap này có dở lắm không mọi người? Nhân tiện cũng khuyến khích mọi người nghe bài hát '' Lời nói thật quá nguy hiểm '' của TFBOYS lun . Hay lắm . hihi

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK