• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hương vị tình dục còn phảng phất trong căn phòng, Trần Anh Mai đang ngồi thất thần trên ghế, quần áo bị nhăn nhúm và đôi mắt sưng mọng trong vô cùng khó coi.


Trần Anh Mai rất sửng sốt trước gương mặt xinh đẹp của Bối Quy Lang, thâm tâm lại càng tự ti và xấu hổ, nước mắt lại không nhịn được ứa ra "Cậu rất thất vọng đúng không? Nữ thần trong lòng cậu lại là một con nhỏ xấu xí và nhẹ dạ cả tin... tôi chẳng dám về nhà gặp ba mẹ nữa... Bọn họ chắc chắn sẽ mắng tôi, đánh tôi... hu hu..."


Bối Quy Lang thở dài, cậu không giỏi an ủi người khác, nhưng vẫn có thể giúp đỡ cô gái đáng thương này một số chuyện.


"Tôi đưa chị về nhà. Đừng lo, tôi sẽ giải thích với ba mẹ chị, bọn họ dù có tức giận cỡ nào thì cũng là gia đình của chị. Chẳng lẽ chị cứ chết đi như vậy trong sự dè bỉu của mọi người? Ít nhất... hãy nói chuyện với gia đình của mình." Bối Quy Lang nói ra suy nghĩ của mình, bản thân cậu cũng là con người coi trọng gia đình hơn tất cả. Dù có bao nhiêu mối quan hệ xã hội ở bên ngoài, nhà cũng là nơi ta nhắn gửi nhiều tâm tư tình cảm nhất.


Bối Quy Lang không có khái niệm tình yêu, chỉ cảm thấy thứ tình cảm đó thật mơ hồ và ngu muội.


Trần Anh Mai bị lời nói của Bối Quy Lang đả động, cô lau đi nước mắt và ngước nhìn Bối Quy Lang "Cảm ơn, tên... tên của tôi là Trần Anh Mai, tôi có thể biết tên thật của cậu không?"


"Tri Tiễn Lam... là tên trên giấy tờ của tôi, nhưng chị có thể gọi tôi là Quy Lang." Bối Quy Lang hơi ngập ngừng, vì một lý do nào đó, cậu muốn giới thiệu tên thật cho cô gái này nghe.


Cậu không nói cho Vũ Tử Di, hoặc là Thiệu Quang Chính biết mà lại nói cho cô gái này.


Có lẽ... số phận đáng thương của cô ta thật giống em gái của cậu đi?


"A Lang sao? Tên thật hay!" Trần Anh Mai thoáng đỏ mặt nhìn Bối Quy Lang.


"..." Bối Quy Lang cực kỳ rối rắm, biểu cảm thẹn thùng của Trần Anh Mai phi thường đáng quan ngại, cậu nhất định chặt đứt suy nghĩ không đúng đắn của cô gái này "Thật ra tôi là người đồng tính, nhưng điều đó cũng không ngăn cản chuyện tôi hâm mộ chị. Tôi không phải để ý tới vẻ bề ngoài của Mai Anh Lạc mà thích tính cách của nữ thần, thích cách dùng vũ khí đánh bại kẻ thù và tư thế hiên ngang của chị."


Trần Anh Mai ngẩn người, trong lòng cô có một chút xíu thất vọng, nhưng những lời khen của Bối Quy Lang lại khiến cô được an ủi rất nhiều. Cô mỉm cười cảm động "Cảm ơn em, bây giờ chị nhận ra... vẻ bề ngoài tuy quan trọng nhưng nếu tính cách thật thối rữa cũng chẳng đáng phải luyến tiếc làm gì."


Trần Anh Mai đã sáng mắt ra, Mạc Huyền Nghi điển trai nổi bật lại đê tiện và hủ bại từ bên trong. tuyệt đối không để sắc đẹp hoặc một lần nào nữa!


Nhưng ... fan hâm mộ này rất đẹp trai a, thật đáng tiếc...


"Chúng ta đi thôi, em sẽ trả chìa phòng khách sạn giúp chị." Bối Quy Lang ôn nhu tươi cười.


Bọn họ cùng nhau bắt xe buýt trở về nhà, Trần Anh Mai phải đeo khẩu trang để đề phòng người ngoài phát hiện.


Mạc Huyền Nghi thật sự rất độc ác, trang web diễn đàn game Huyết Cực Truyền Kỳ vô cùng có sức ảnh hưởng, chỉ cần đăng một tin nóng hổi thì 10 người đã có 9 người biết. Nếu ba mẹ Trần Anh Mai mà biết được, chưa nói đến mất mặt mũi gì, cuộc sống sau này sẽ rất khó khăn. Ví dụ như Trần Anh Mai đi xin việc làm, sẽ chẳng có công ty nào muốn thuê một cô gái xấu xí lại có nhân phẩm thấp kém, sẵn sàng lên giường với người đàn ông chỉ gặp mặt lần đầu tiên.


Xã hội trong tiểu thuyết đã dần bình đẳng, con trai lên giường với nhiều người gọi là phong lưu, con gái lên giường với nhiều người gọi là đào hoa. Nhưng đó là chỉ những cô gái xinh đẹp, có gương mặt dễ nhìn đều có thể tha thứ được, xấu xí thì xin bỏ qua.


Không ngoài dự đoán, Trần Anh Mai vừa bước vào nhà đã nhận một cú tát như trời giáng của ba ruột.


"Đồ con gái bất hiếu! Tao nuôi dạy mày thế nào mà ra đường ngủ với trai hả? Bây giờ nơi nào cũng đồn ầm lên về gia đình chúng ta kìa!" ba Trần Anh Mai phẫn nộ đến cực điểm, chỉ cần tưởng tượng đến khung cảnh đồng nghiệp nói xấu rì rầm bên tai, ông lại xấu hổ muốn chui xuống đất.


"Mai! Sao con lại làm như vậy? Con không nghĩ cho tương lai của con thì hãy nghĩ con cái nhà nghèo khổ này đi chứ? Bây giờ mẹ nào dám ra đường gặp họ hàng bà con? Mọi người đều gọi mẹ là không biết dạy dỗ con cái đây này!" mẹ Trần Anh Mai khóc đến thê thảm, đôi mắt sưng phù lên chẳng kém Trần Anh Mai là bao.


"Ba mẹ..." thân thể Trần Anh Mai run rẩy vì hoảng sợ, Bối Quy Lang đã đứng ra chặn lại, vẻ mặt lạnh nhạt nói "Hai người bình tĩnh mà nói chuyện, cô chú không biết chị Mai đã tính tự tử vì chuyện này sao? Đây là cách hai người chào đón con cái của mình?"


Người đàn ông trung niên sửng sốt, lông mày hơi nhíu lại nhìn Bối Quy Lang "Mày là thằng nào?"


"Tôi chỉ là bạn của chị ấy, Trần Anh Mai tuy có lỗi, nhưng chị ấy chỉ bị người khác lừa gạt." thở dài một hơi, Bối Quy Lang nói tiếp "Có thể vào nói chuyện không?"


Ba mẹ Trần Anh Mai cuối cùng cũng bình tĩnh lại, dựa vào những gì mà Bối Quy Lang kể, bọn họ đều đau xót cho con gái của mình.


Gia đình bọn họ không tính là nghèo, nhưng chỉ dành dụm đủ sống qua ngày. Ngoài việc ăn uống và học hành, bọn họ chưa từng quan tâm tới việc chăm sóc nhan sắc cho con gái. Trần Anh Mai dựa vào lối sống của ba mẹ mà giản dị đến khó tin, không biết ăn diện, ngủ nghỉ không điều độ, nên bụng đầy ngấn mỡ và chân tay nhão nhoẹt như bột, gương mặt thì đầy mụn mủ và rổ nát. Trần Anh Mai ngày càng tự ti với vẻ ngoài của bản thân, lên trường lại không có ai chơi chung, cô tìm đến game để có thể tiếp xúc với mọi người và sống trong thân thể xinh đẹp. Nhưng nhân vật trong game càng xinh đẹp bao nhiêu, Trần Anh Mai lại càng tuyệt vọng và buồn chán bấy nhiêu.


Mạc Huyền Nghi chẳng khác nào vầng quang sưởi ấm tâm hồn Trần Anh Mai, nào biết rằng hắn chỉ đang chơi đùa tình cảm của cô.


Dù không rõ thân phận của Mạc Huyền Nghi, nhưng ai cũng biết hắn ta chắc chắn là một đại thiếu gia nhà giàu lắm tiền. Vì vậy, ba mẹ Trần Anh Mai càng không thể đòi lại công bằng và sự trong sạch cho con gái.


Gia đình họ đã bị bôi đen tới mức không thể nhìn thẳng được nữa.


Bầu không khí trong gia đình trở nên ảm đạm tới khó thở, Bối Quy Lang nhanh chóng đứng lên vực dậy tinh thần cho nhà họ Trần.


"Cô chú cứ nghĩ thoáng một chút, ban đầu cô chú còn đang giận con gái, nhưng không phải sau khi nghe con giải thích, cô chú đã thay đổi lập trường đó sao?" Bối Quy Lang điềm tĩnh phân tích "Suy cho cùng Mạc Huyền Nghi là một nhân vật trên trời, ai mà biết được nhân phẩm của hắn ta thế nào? Có lẽ cô chú đi ra ngoài, sẽ bị họ hàng nói những lời khó nghe, thì cô chú cứ giải thích giống như con thôi. Họ tin cũng được, không tin cũng chẳng sao, suy cho cùng, lời nói có tác dụng hơn những tin đồn trên mạng. Họ không quen biết Mạc Huyền Nghi, nhưng họ đã có qua lại với cô chú. Tích tiểu thành đại, sẽ càng có nhiều họ hàng của cô chú cảm thông cho Trần Anh Mai, cuộc sống của cô chú cũng không quá vất vả đâu."


Đôi mắt ba Trần Anh Mai sáng rực lên "Đúng vậy, cháu nói phải! Họ hàng chúng tôi đều nghèo khó như nhau, bị đám công tử bột nhà giàu chèn ép, những người đồng cảnh ngộ sẽ giúp đỡ mà thôi... Nhưng mà... còn Trần Anh Mai... sẽ không có ai đứng ra bảo vệ con bé trên trường..."


"Cô chú cứ tin tưởng con." Bối Quy Lang nhếch môi nói "Mọi người đều rất thích buôn chuyện, tự nhiên không thể khiến cho bọn họ thất vọng."


"???" cả nhà họ Trần đều nghiêng đầu khó hiểu.


"Kịch bản thiếu nữ xấu xí bị thiếu gia phong lưu lừa gạt, vì vậy cô gái đó quyết tâm thay đổi chính mình, chăm sóc sắp đẹp, cố gắng học tập chăm chỉ, một lần đứng dậy trên đỉnh cao vinh quang. Có điều... chị làm được không, Trần Anh Mai?"


Trần Anh Mai xúc động trả lời "Chị... chị muốn làm. Nhất định!"


Bối Quy Lang nở nụ cười, tinh thần rất tốt, sẽ triển vọng trong tương lai! Cậu không thể để Trần Anh Mai thất vọng được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK