SN: Woa…mùi gì thơm thế mày??
Nhưng nó lại thấy cái mặt quen thuộc kia nên vội vuốt lại mái tóc vừa vò rối rồi lịch sự cúi chào. Cậu thấy nó trong bộ váu ngủ màu hồng hình dâu tây khẽ mỉm cười âu yếm lên tiếng:
JK: Em ngồi xuống ăn pasta đi cho nóng
SN: ơ...anh...????
Chưa kịp để Kook nói gi Mijen đã cướp lời:
MJ: Bếp nhà Oppa hỏng qua đây ăn nhờ 1 hôm
Nó ngồi xuống thì Cúc lại đứng bật dậy:
JK: Xin lỗi anh ra nghe điện thoại chút
Và sau cuộc điện thoại kéo dài 3"đó cậu chạy vào, mặt phởn hệt như 1 đứa con nít vậy:
JK: Hôm nay các anh đến chơi, nếu mấy em không phiền thì có thể...
SN: Được chứ được chứ, không phiên hà gì đâu! - Nó gật đầu bán sống bán chết
JK: Ok ok mấy anh vào đi!
Sau lời nói của cậu, cả 1 tập đoàn thiếu maknae của BTS bước vào, hùng hậu cực, ai cũng xách mấy túi đồ ăn.
BTS: À – nhoong – seeo
Nó và nhỏ: Ơ …. * đơ * mọi người….??
Jin: Bọn anh phải đứng bên ngoài từ lúc thằng Kook vào đây
SG: Mỏi chân chết đi được!
RM: Đã thế còn phải xách cả đống đồ
Cuối cùng 2 đứa con gái máu cũng dồn lên não vội hiểu ra vấn đề.
MJ: Các anh ngồi xuống chơi chút nhé – rồi quay qua nó – Shanie mày vào bếp lấy nước ép để tao xuống mua đồ ăn
JM: ờ… em gì ơi, bọn anh có mua sẵn đồ ăn rồi nè – Vừa nói, Jimin vừa chỉ chỉ vào đống đồ ăn
MJ: Dạ, em tên Mijen còn nó…. * Chỉ qua phía nó đang cắm cúi trong bếp *
JM: Em ây là Shanie đúng không? Ở KTX Kookie cứ nhắc suốt – Liếc Kook với ánh mắt đầy nguy hiểm
JK * đánh đánh Jimin *: Ai bảo thế?? Anh cứ đùa
SG: Thôi cái kiểu đã nghiện lại còn ngại đấy đi!
Jin: Kook à, đĩa pasta của chú mày anh ăn hết rồi nhé!
JH: Ơ,, sao không gọi em ăn ké nữa?? Hyung ác lắm!
MJ: Thôi đồ ăn em sắp ra đĩa rồi đây mọi người!
SN: Nước ép cũng ra đây ạ!
Thế rồi 1 cơn bão trôi qua cuốn sạch đống đồ ăn trên bàn. Cả 9 đứa đều luyến tiếc nhìn đống đồ ăn ý muốn nói “ Sao thức ăn hết nhanh thế???? “
JK: Lâu lắm rồi mới được ăn uống no say thoải mái như vậy.
SG: Ừ, thèm chết đi được
SN: Lâu lắm rồi?? Chẳng lẽ mọi người bị bỏ đói sao?
RM: Cũng không nên nói như thế. Bọn anh phải ăn theo chế độ để giữ dáng kèm theo việc phải tập luyện nên cũng có chút mệt mỏi
V: Không phải chút mệt mà là rất mệt!
Nó và nhỏ nghe thế thương mấy cục bông lắm!! Trộ ôi, thảo nào mấy cái má phính trước kia bây giờ đã không cánh mà bay
SN: Ngồi đây nghỉ đi, em xuống mua chút đồ tẩm bổ cho mọi người nha!
Jin: * like like * Shanie là nhất đó nha * tim tim *
JK: để anh đi cùng em!
Nó đi trước cúi gằm mặt, mắt nhìn mũi, mũi nhìn xuống cái chân đang đi đôi dép hình con sâu to tổ chảng
Kook đi sau nó vội đen lại khẩu trang và kính mắt rồi đi lên ngang hang với nó. Dường như không biết nên nói gì cậu đành nói lệch sang 1 chủ đề chả liên quan:
JK: Chúc em sẽ có 1 buổi phỏng vấn thành công nha!
SN: Nae oppa, kamsahamnida, à anh chọn snack đi, thêm vài bịch kẻo trái cây nữa
Sau 1 hồi chọn lựa lựa chọn cuối cùng 2 đứa cũng xách về thêm được 1 đống đồ.
Và lại 1 lần nữa, có 1 cơn bão “ bí ẩn “ lướt qua nhà nó, cuốn hết đống đồ ăn vừa mua
JK: Ựa, no chết mất, Shanie cho anh nằm nhờ lên vai em 1 lúc nhoa <3 * nháy nháy *
V: Vai free sẵn sang cho chú đây!
Jin: Còn anh đây, vai rộng của nhóm đây nài!!
SG: Anh cũng tình nguyện luôn!
Hopie bỗng đứng phắt dậy khua chân kua tay:
JH: Sì tốp sì tốp, là anh mà chả hiểu em nó gì cả, người ta không cần vai của mấy anh mà chỉ cần vai của ai đó thôi!
Nó ngồi đó, khẽ che miệng khúc khích cười làm bé Kook chợt sững người. Đó…quả thật là 1 nụ cười rất đẹp!!
Nhỏ và 1 vài người ở đó đã thấy sự khác biệt trong đôi mắt của ấy, họ chỉ mỉm cười. Đó…liệu có thể coi là 1 chút rung động đầu đời không hay sự thật đó chỉ là 1 loại…kì thị??? TvT
JM: Cứ như mày muốn ăn tươi nuốt song con gái nhà người ta không bằng. Sính lễ cần những gì bọn anh chuẩn bị cho??
RM: Nhà mình sắp có dâu út rồi!!
JK: E hèm!!!!! * đằng hắng *
SG: Hèm cái gì? Trông cái mặt đỏ ửng lên rồi kìa!
V: Shanie à, đừng để cái mặt nai non của nó lừa nha. No no no!
SN: Nae oppa
JK: chực – cừ - lê??* nắm đấm *
V: Ngon thì vào đây!
Con nhà đó đã lâu lắm rồi không ồn ào như vậy. Và cũng không biết theo lẽ tự nhiên ra sao mà Kook đã bắt đầu hình thành 1 thứ tình cảm khác với nó. Cũng theo lẽ tự nhiên đó, nó lại tìm được niềm hạnh phúc và cảm giác an toàn khi bên cạnh cậu…..