• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thanh âm của Sở Kiều Linh vang lên, lạc phong vẻ mặt vui mừng nhìn về Hướng Sở Kiều Linh, Lạc Băng Hàn lại là một mặt sâu thẳm không biết nghĩ gì, hắc y nhân nhất thời đề phòng nhìn quanh.

Bọn họ làm việc , giao dịch mạng người không ít, nhưng lần đầu nhìn thấy nữ tử có khí chất như vậy , nàng không phải là người không biết trời cao đất rộng, mà là đối với nàng bọn họ chỉ như một con kiến nhỏ bé tùy thời giẫm đạp dưới chân , hắc y nhân tâm lí đồng thời cảnh báo dữ dội.

"Như thế nào lại khẩn trương , sát thủ cũng sẽ sợ chết sao?" Trước sau như một bình thản, tựa hồ lại mang theo ý tứ trêu chọc.

Sát thủ chẳng lẽ không phải là người? Là một người ai chẳng sợ chết, hắc y nhân âm thầm khuyên giải an ủi bản thân, che giấu xấu hổ vì mình bị nhìn thấu "Cô nương, tại hạ khuyên ngươi không cần xen vào việc của người khác." Cầm đầu hắc y nhân giống như đang hảo tâm khuyên bảo.

"Nga, vậy đầu các hạ không có vấn đề, chính là lỗ tai có vấn đề, bổn cô nương luôn là người không thích xen vào việc của người khác, nhưng mọi việc luôn tự tìm đến cửa." Sở Kiều Linh nói tới chuyện vũ nhục trước đây, còn muốn nàng liền như vậy quên đi, thiên hạ chẳng lẽ lại có chuyện tốt như vậy?

Cầm đầu hắc y nhân đương nhiên nghe ra Sở Kiều Linh chỉ là việc gì, chợt hung hăng trừng mắt nhìn một chút tên hắc y nhân đứng bên cạnh, tự nhiên lại đi trêu chọc thị phi, ngươi chẳng lẽ không nghe càng là nữ nhân tuyệt sắc lại càng nguy hiểm, huống chi đây lại là rừng núi hoang vắng nơi mà một người nữ nhân nên ở sao?.

Bên cạnh hắc y nhân hoàn toàn không có một chút thông minh không sợ chết nói: "Đại ca, chỉ là một nữ nhân, chúng ta nhiều người như vậy còn lo không đối phó được..."

Hắc y nhân còn chưa nói hết, chỉ nghe oanh một tiếng , thân mình ngã xuống đất, ánh mắt hoảng sợ mở to, không rõ bản thân rốt cuộc là chết như thế nào.

Sở Kiều Linh thu hồi đạn nơi ngón út, mà từ đầu đến cuối Sở Kiều Linh đều không có xoay người nhìn mặt hắc y nhân một cái.

Sở Kiều Linh ra tay chỉ trong một cái chớp mắt, nhưng Lạc Băng Hàn đã nhìn thấy rõ ràng , ban đầu nơi ngón tay út sở kiều linh bắn ra chỉ là một giọt nước, nay đã biến thành một viên đạn băng nho nhỏ , lấy thế sét đánh không kịp bưng tai bắn vào cổ họng hắc y nhân , một giọt máu đều không có chảy ra, đây chân chính là tuyệt kỹ giết người không thấy máu.

Lạc Băng Hàn đồng thời lại cảm thấy một tia mất mát, như vậy võ nghệ của nàng quá xuất quỷ nhập thần , không cần tới phiên mình bảo hộ

Mà lúc này mọi hắc y nhân lại cảm thấy vô cùng sợ hãi, đây là một loại cảm giác tử vong áp bách, bọn họ tinh tường biết hiện tại nếu muốn chạy đã không còn kịp rồi, chỉ có liều chết may ra mới tìm ra đường sống sót

Chỉ thấy hắc y nhân đứng đầu lấy tay ý bảo các y nhân còn lại Hướng Sở Kiều Linh công kích cùng một lúc .

Sở Kiều Linh đôi mắt tỏa ra nhàn nhạt một đạo hàn quang, nếu bọn họ đã nghĩ như vậy , muốn đi gặp Diêm Vương, nàng liền thành toàn cho bọn họ. Lập tức bàn tay trắng nõn vung lên, nháy mắt vô số đạn băng thẳng hướng hắc y nhân mà bắn tới, một đám hắc y nhân nháy mắt chỉ còn lại có một người.

Hắc y nhân cầm đầu tránh thoát được đạn băng của Sở Kiều Linh , muốn chạy trốn ra khỏi phòng, nhưng thấy cửa đã bị Lạc Băng Hàn cùng lạc phong đứng kín, Sở Kiều Linh lại lập tức đứng về phía cửa sổ , không cho hắn đường chạy trốn.

Nhưng dù sao cũng đều là chết , hắn muốn kéo theo cái nệm lưng, còn có Lạc Băng Hàn không có chết, bản thân cho dù may mắn trốn được trở về vẫn là khó thoát được con đường chết, nghĩ vậy, hắc y nhân cầm đầu giơ kiếm hướng tới phía Lạc Băng Hàn mà phi tới

"Vương gia, cẩn thận!" Lạc phong vội vàng đứng chắn phía trước Lạc Băng Hàn , vương gia nay bản thân đã bị trọng thương, nếu một kiếm này đâm tới sẽ không thể nào chịu được .

Lạc phong ôm ý nguyện phải chết, chờ đợi đau đớn , nhưng chờ đến cuối cùng lại thấy âm thanh của hắc y nhân ngã xuống.

"Các hạ nếu nói bổn cô nương lại xen vào việc của người khác, ta sẽ thành toàn cho ngươi được chết ?" Như trước chỉ là thanh âm lạnh lạnh , nhưng lạc phong giờ phút này lại cảm thấy dị thường dễ nghe, cô nương, ngài lần này không thỏa mãn người khác tâm tự nguyện chết nhưng là , cử chỉ quả thực làm cho người ta rất cảm động .

"Đa tạ ân cứu mạng của cô nương, xin hỏi cô nương, ngươi vừa mới dùng là chiêu thức trong 《 Huyền Băng Quyết 》?" Lạc Băng Hàn chắp tay về hướng Sở Kiều Linh nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK