Sân trường đại học Bạch Kiều, Mạc Hạo Sinh ngồi xếp bằng trên một thanh phi kiếm, vừa nói, hướng về vạn người trên sân trường giảng giải con đường tu luyện.
Nguyên một thành phố có hơn mười triệu người, tuy rằng trải qua mấy ngày, tổn thất nặng nề, nhưng số lượng vẫn nhiều, Chính Nguyên Nguyên không ngừng hướng về đại học Bạch Kiều đi tới.
Những đệ tử Lạc Thủy Tông khác chính là đứng giữ cửa làm người khảo hạch linh căn, tất cả mọi người đều xếp hàng ngay ngắn, không dám ồn ào, giống như Mạc Hạo Sinh có vẻ như tiên nhân, phần lớn người trên mặt đất đều lộ ra vẻ ngóng trông, nhưng cũng có người hồn bay phách lạc là người bị đào thải, không cách nào gia nhập Lạc Thủy Tông.
"Linh căn quyết định thiên phú tu luyện, mỗi người đều có linh căn, linh căn thông thường chia làm ngũ hành Kim - Mộc - Thủy - Hỏa - Thổ, tạp linh căn là kém cỏi nhất, thuộc tích ngũ hành đều có, tương đương với thuộc tích không có vượt trội, trọng yếu là Tứ Linh Căn, Tam Linh Căn, đạt đến tam linh căn, đã có thể xem là thiên tài, các đại tông môn đều sẽ rộng cửa mời chào các ngươi, quái dị nhất chính là Đan Linh Căn, cực kỳ tinh khiết, tu luyện cùng thuộc tính công pháp, tiến triển cực kỳ nhanh, Lạc Thủy Tông chúng ta cũng chỉ có một vị Đan Linh Căn!"
"Ngoại trừ ngũ hành linh căn ra, còn có những linh căn thuộc tính đặc biệt khác, ngày sau các ngươi lang bạt thiên địa thì, nói không chắc các ngươi sẽ gặp được!"
Mạc Hạo Sinh hờ hững nói, hoàn toàn giống như tác phong tiên nhân, vô hỉ vô bi, vô lo.
Trong đám người, Nam Tiểu Pháo nghe được, không chỉ là nàng, phần lớn người ở đây đều là thanh niên nam nữ, đều ở trong tuổi ảo tưởng, nhiệt huyết đều dâng trào.
Mạc Hạo Sinh đưa mắt quét về phía đám người, nói: "Trong số các ngươi, phần lớn người cũng không thể theo chúng ta về Lạc Thủy Tông, nhưng có thể nhận được sự giúp đỡ của người có tiềm lực, Lạc Thủy Tông đã nhân từ thì nhân từ cho trót, trước khi chúng ta rời đi, ta sẽ để lại cho các ngươi phương pháp tu luyện, ngày sau xem vào tạo hóa các ngươi!"
Lời vừa nói ra, tất cả mọi người đều trở nên hưng phấn, hô to cảm tạ đại tiên.
Mạc Hạo Sinh tuy là người tự phụ, nhưng không ngốc, dù tổng cộng không có mấy người có thiên phú nhưng cũng có thể tạo danh tiếng, hắn đang gieo xuống cho mình một cái thiện quả.
Lúc này, hắn chợt thấy Nam Tiểu Pháo, ánh mắt ngưng lại, lúc này phất tay, dùng linh lực đem Nam Tiểu Pháo nhấc lên.
Nam Tiểu Pháo kinh hoàng, cũng may nàng nhanh chóng xuống lại mặt đất.
"Ngươi, người mang lực lượng một đầu Long, không đơn giản, lai lịch của ngươi là gì?"
Mạc Hạo Sinh nhìn chằm chằm Nam Tiểu Pháo trầm giọng hỏi, dẫn tới những đệ tử Lạc Thủy Tông liếc mắt.
Lực lượng một đầu Long?
Làm sao có khả năng!
Một tên phàm nhân làm sao có khả năng nắm giữ lực lượng như vậy!
Mặc dù là tu sĩ Linh Hải Khai Quang cũng rất khó đạt đến lực lượng của một đầu Long!
Lẽ nào nha đầu này có lai lịch bất phàm?
Đệ tử Lạc Thủy Tông âm thầm kinh ngạc, không ngừng đánh gia Nam Tiểu Pháo.
Mấy vạn người ồ lên, lực lượng của một đầu Long, nghe rất lợi hại a!
Người của đại học Bạch Kiều cũng nhận ra Nam Tiểu Pháo, đây không phải là bạn gái Tô Dật sao?
Bọn họ nhớ lại ngày ấy Tô Dật với sức mạnh kinh khủng liền không khỏi sợ hãi.
"Ta chính là một người bình thường, làm sao, ngươi không ưa ta sao?"
Nam Tiểu Pháo cắn răng hừ nói, nàng không thể đem Tô Dật bạo lộ ra, hoài bích có tội đạo lý này nàng hiểu, một viên có thể cho nàng sức mạnh tăng lên, đan dược này tuyệt không phải vật phàm, có thể đưa tới những đệ tử Lạc Thủy Tông tham lam khác chú ý tới.
Mạc Hạo Sinh mỉm cười nở nụ cười.
Quan sát tỉ mỉ Nam Tiểu Pháo, xinh đẹp đáng yêu, quần áo so với những người khác, cũng rất sáng mắt, để lòng hắn sinh ra tâm ý muốn chiếm lấy.
"Ngươi làm thiếp thân nha hoàn của ta, ta đưa ngươi về Lạc Thủy Tông, dẫn ngươi lên con đường tu tiên, thế nào?"
Mạc Hạo Sinh cười hỏi, trên sân trường những nữ sinh khác đều ao ước đố kị, nhìn về phía Nam Tiểu Pháo, Mạc Hạo Sinh tuấn lãng, lại thần thông quảng đại, đổi lại là những nữ sinh khác, khẳng định là đáp ứng rồi.
Vậy mà Nam Tiểu Pháo không chút suy nghĩ, trực tiếp từ chối: "Vây coi như ta đã là vợ của người khác, mẹ ta nói, nữ nhân phải thủ nữ tắc!"
thủ nữ tắc: tam tòng tứ đức (chuẩn mực đạo đức phụ nữ)
Nói xong, nàng xoay người rời đi.
So với Lạc Thủy Tông, nàng càng để ý Tô Dật hơn.
Thấy màn này, một ít nữ sinh tự thấy dung mạo xinh đẹp dồn dập chạy đến.
"Tiên trưởng, ta làm nha hoàn của ngươi nha!"
"Tiên trưởng, ngươi nhìn ta được không?"
"Ta có thể đi theo ngươi!"
"Dung mạo ta so với nàng xinh đẹp hơn, mang theo ta đi!"
Mạc Hạo Sinh lóe ra một tia âm sắc, không để ý đến nữ sinh phía dưới, cũng không đuổi theo Nam Tiểu Pháo.
Trong lòng hắn hừ: "Dám từ chối ta, chờ đến buổi tối, ta bắt ngươi làm bé ngoan hầu hạ ta!"
Trước mặt nhiều người như vậy, hắn tự nhiên không dám trắng trợn cướp đoạt Nam Tiểu Pháo, dù sao Lạc Thủy Tông cũng là danh môn chính phái.
Những đệ tử Lạc Thủy Tông nở nụ cười, không nghĩ tới có người dám từ chối Mạc Hạo Sinh, đúng là ngạc nhiên thật.
Tuy rằng Nam Tiểu Pháo nắm giữ lực lượng một đầu Long, nhưng trong cơ thể không có lấy một tia linh lực nào, tuy rằng kinh ngạc nhưng cũng không kiêng kỵ.
Lạc Thủy Kim Điêu trên không, hí dài, giống như đang cười nhạo Mạc Hạo Sinh.
Nam Tiểu Pháo tức giận trở về ký túc xá, giờ khắc này Tô Dật đã thôn phệ xong một viên Long Lực Đan, cũng không quay đầu lại, hỏi: "Chuyện gì?"
"Còn không là cái tên Lạc Thủy Tông kia, dĩ nhiên dám thu ta làm thiếp thân nha hoàn! Tức chết lão nương, chờ lão nương trở nên mạnh mẽ, phải cho hắn đẹp mặt!"
Nam Tiểu Pháo ngồi trên giường, hai tay khoanh trước ngực, hừ hừ nói.
Tô Dật vừa nghe, sắc mặt âm trầm.
Nam Tiểu Pháo là người hắn thích, làm sao có thể nhường cho người khác.
Hắn không nói gì, nhưng đem chuyện này ghi nhớ, chờ hắn tập hợp đủ bách Long chi lực, nhất định sẽ giáo huấn tên Lạc Thủy Tông kia.
Thực ra, sức mạnh hiện giờ của hắn đủ quét ngang những đệ tử Lạc Thủy Tông kia, có điều để cho an toàn, vẫn là mau chóng hấp thu Long Lực Đan.
Ầm ầm ầm ----------------------------------!
Mây đen cuồn cuộn từ phía chân trời, bao phủ cả bầu trời, mấy vạn người trong đại học Bạch Kiều cũng ngẩng đầu theo, còn tưởng rằng sắp mưa.
"Yêu khí thật mạnh mẽ, mọi người cẩn thận! Nhất định là Kỳ Dương Lão Quân đến!"
Mạc Hạo Sinh mở mắt, trầm giọng quát lên, lúc này thả người nhảy lên, phi kiếm rơi vào trong tay hắn.
Các đệ tử Lạc Thủy Tông dồn dập rút kiếm, chuẩn bị chiến đấu.
Tình cảnh này để đám người trên sân trường có cảm giác không ổn, tất cả sợ nhìn lên bầu trời.
Chỉ thấy mây đen trên không cuồn cuộn, yêu khí trùng thiên, làm cho ánh mặt trời không cách nào chiếu xuống, thấp thoáng có thể nhìn thấy bóng người sững sững đứng trên đám mây.
Đó là Kỳ Dương Lão Quân!
Kỳ Dương Lão Quân mặt không hề cảm xúc nhìn xuống đám người Mạc Hạo Sinh, ánh mắt mang theo sát ý để bọn họ lạnh cả sống lưng.
Mạc Hạo Sinh thầm kêu không ổn, vội vã hỏi: "Lão Quân, ngươi đây là ý gì?"
"Có phải là các ngươi giết Xích Huyết?"
Kỳ Dương Lão Quân mở miệng hỏi, âm thanh như sấm chớp, vang vọng cả bầu trời đại học Bạch Kiều.
Xích Huyết?
Đại học Bạch Kiều mấy ngàn sư sinh đều nghĩ tới Xích Huyết xà vương, chẳng lẽ đây chính là chỗ dựa của xà yêu kia?
Vừa nghĩ như thế, bọn họ càng thêm hoảng sợ, không người nào dám lên tiếng.
"Xích Huyết?"
Mạc Hạo Sinh ngẩn người, vội vã giải thích: "Chúng ta mới vừa tới Kỳ Linh, chưa tùng giết một con tiểu yêu nào hết!"
Trên sân trường mấy vạn người đều kinh ngạc nhìn về hắn, Mạc Hạo Sinh đối với bọn họ nhận thức là người tu tiên.
Người tu tiên không nên trảm yêu trừ ma sao?
Vì sao ở trước mặt yêu quái, Mạc Hạo Sinh bày ra tư thế thấp như vậy?
*