• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Quản gia thấy tình hình như thế vội chạy vào bẩm báo,Nguyệt Lan thờ ơ nói:
"Cứ để cho bọn họ đánh,những gì bị ấm ức trong thời gian qua mọi người cứ giải tỏa hết đi ta sẽ chịu toàn bộ trách nhiệm ".

Chúng đệ tử nghe thấy thế vội vàng tụ tập chạy ra ngoài.

Đám người Dạ Thư Bá vừa bị đánh bầm dập chưa kịp chạy trốn thì đã bị đánh cho trận nữa khiến bọn chúng phải bò lê bò lết tháo chạy.

Không giống như mấy ngày đầu khí thế hống hách nữa,trước khi bỏ đi Dạ Thư Bá còn không quên đe dọa hắn nói:
"Các người hãy đợi đấy,người của Hỏa gia mấy hôm nữa sẽ đến đây để xem các ngươi giải quyết thế nào ".

Phi Yến lao ra chửi mắng:
"Hỏa gia tới thì thế nào chứ,ta sẽ giệt luôn cả hỏa gia dám đến nhà sư muội ta làm loạn hả ".

Lúc này Nguyệt Cầm và Lâm Thanh phải kéo Phi Yến vào nếu không nàng sẽ đứng đó chửi không ngừng nghỉ luôn.


Mọi người tụ tập vào chính điện,đại trưởng lão đứng ra nói:
"Quận chúa thật ra người của Hỏa gia không mạnh nhưng trong gia tộc lại có thuần thú sư nên thực lực tăng gấp mấy lần,đệ tử của chúng ta đã bị linh thú tấn công bị thương cũng rất nhiều ".

Nguyệt Thần đi lên nói:
"Tỷ Tỷ ta e có người đứng sau hỏa gia,không biết vì sao con nhỏ Hỏa Vô Song ấy lại nhắm thẳng vào gia tộc Dạ gia ".

Nguyệt Lan ngẫm nghĩ một lúc rồi nói:
"Hỏa gia nhỏ bé đó tỷ không để trong mắt,ngày mai đệ hãy tụ tập tất cả mọi người lại,tỷ sẽ có bất ngờ cho mọi người,những ai cống hiến hết lòng vì Dạ gia ta sẽ được phần thưởng xứng đáng ".

Dạ Thư Hùng vừa mới tỉnh dậy còn hơi yếu, nàng quay ra rồi nhẹ nhàng nói với mẫu thân:
"Người và phụ thân nghỉ ngơi đi,thời gian qua người đã vất vả rồi,giờ con đã về người có thể an tâm đừng suy nghĩ nữa ".

Rồi nàng dúi vào tay bà một viên đan dược rồi bảo:
"Tối nay người hãy tu luyện hấp thu viên đan dược này đi sáng mai người sẽ thấy kì tích ".

Tất cả mọi người đều về phòng mình,Nguyệt Lan bước vào căn phòng thân quen cảm giác thật dễ chịu và thoải mái,nàng nhẹ nhàng mở cửa sổ ra.

Ánh trăng tròn sáng lung linh,đêm khuya thanh vắng lúc này nàng càng cảm thấy nhớ chàng nhiều hơn, không biết giờ này chàng đang ở đâu, nàng cứ lặng mình suy tư trong màn đêm.

Sáng hôm sau mọi người đã có mặt đông đủ, khoảng sân vắng vẻ, lúc trước khi nàng đi đệ tử phải hơn hai trăm người mà bây giờ còn chưa nổi một trăm.

Nhưng không sao nàng sẽ dùng một trăm người này củng cố lại Dạ gia giúp Dạ gia trở thành gia tộc lớn mạnh đứng đầu Huyền Không đại lục.

Thà là ít nhưng đoàn kết một lòng vì Dạ Gia còn hơn là nhiều nhưng toàn kẻ tâm không vững dễ bị lung lay.

Nàng mỉm cười rồi nói:
"Ta thay mặt Dạ gia cảm ơn các ngươi thời gian qua đã hết lòng vì Gia Tộc,không vì lợi ích mà bán đứng và quay lưng lại ".


Mọi người nháo nhào ánh mắt kiên định đồng thanh hô to:
"Quận chúa đừng nói thế,bọn thuộc hạ là người của Dạ Gia chết cũng làm ma của Dạ Gia ".

Nguyệt Lan gật đầu,nàng quay sao đại trưởng lão và bốn người còn lại cười nói:
"Cảm ơn các trưởng lão thời gian qua đã hết lòng bảo vệ chu toàn cho phụ thân,ta có một món quà muốn tặng cho mọi người ".

Các trưởng lão cảm kích nói:
"Quận chúa đừng nói như thế,bọn ta cảm thấy xấu hổ vì đã không giữ chân được nhị trưởng lão,ngũ trưởng lão và lục trưởng lão đã bị Dạ Thư Bá mua chuộc ".

Nàng cười nói:
"Không sao các vị đã làm hết khả năng,người ta muốn đi các vị giữ cũng không được ".

Nàng đưa cho mỗi người một viên đan được rồi nói:
"Đây là món quà mà ta muốn tặng cho các vị,hãy dùng luôn đi cho tất cả các đệ tử đều thấy ".

Tất cả các trưởng lão ai cũng vui mừng,đan dược của quận chúa nhà họ là hoàng kim khó cầu đó.

Mọi người vội vàng uống ngay tại chỗ và cùng ngồi xuống nhắm mắt tập trung.

Viên đan dược trôi xuống đâu cổ họng mọi người cảm thấy mát lạnh đến đấy,toàn bộ khí đan điền như được đả thông,vòng sáng các nguyên tố bao quanh.


Các trưởng lão đang là thiên sư sơ kỳ không biết đan dược quận chúa đưa là loại đan dược gì mà mọi người tấn liền hai cấp đến thiên sư cao kỳ mới dừng lại.

Từ đằng xa lôi kiếp bắt đầu ùn ùn kéo đến,vì là tăng cấp tập thể nên lôi kiếp không mạnh mẽ cho lắm,có vẻ hơi yếu cho nên các vị trưởng lão đón nhận một cách nhẹ nhàng.

Khi lôi kiếp qua đi, bầu trời lại trong xanh trở lại.

Các trưởng lão ôm nhau khóc nức nở,vậy mà họ tăng liền hai cấp,bây giờ họ đã là thiên sư cao kỳ, họ không tin vào mắt mình.

Thật sự quận chúa mang đến cho họ quá nhiều bất ngờ,quà mà người mang đến thật quá là quý giá thật sự không uổng công thời gian qua Dạ Thư Bá mua chuộc dụ dỗ thế nào đi chăng nữa bọn họ vẫn không từ bỏ gia chủ.

Nếu không bọn họ làm sao thể thể có được thành quả ngày hôm nay,bọn họ quay sang nhìn nàng cảm kích.

.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK