Chương 100
Mãi cho tới khi đổ hết chai rượu trắng, Trang Dật Thần mới thả tôi ra, tôi ngồi bệt xuống đất, váy bị xé rách, lộ vai ra, trong lúc lờ mờ còn có người bóp ngực tôi một cái.
“Giả bộ trinh tiết gì nữa? Chị gái, đây là cơ hội kiếm tiền tổng giám đốc Trang chúng ta! Ở đây ai cũng là ông chủ, chị nói xem chị, chỉ băng sớm ngoan ngoãn nghe lời một chút!” Một nữ đồng nghiệp cầm khăn giấy lau rượu trên mặt của tôi.
Cả đầu tôi nóng bừng lên, suy nghĩ có phần lơ lửng, “Cút, bà đây không phải gà! Muốn chơi gái thì tìm đến hộp đêm ấy!”
Tôi đẩy người trước mặt ra, trong tay cầm một chai rượu, ai tới tôi đều khua cái chai rượu, không để bất cứ ai lại mình. Tình huống mất kiểm soát này vượt quá khả năng của tôi, tôi muốn gọi điện thoại nhưng không tìm thấy điện thoại ở đâu.
Tôi dựa vào tường đứng dậy, nhưng lại ngồi thụp xuống đất lần nữa thật thảm hại, váy rách lộ ra quần lót, nghe thấy tiếng huýt sáo của đám đàn ông cùng những lời hạ lưu. Tôi càng gấp gáp, cuối cùng chỉ có thể dựa vào tường, thở dốc.
Đây là Trang Dật Thần muốn nắn tôi tới chết, dùng cách này để tôi không trở mình được sao?
Tôi cấu đùi, để mình giữ bình tĩnh, nhưng nhiều nhất cũng không quá một phút, đầu tôi lại bắt đâu choáng váng.
Tôi không thể để mặc nó phát triển như vậy được, cầm chai rượu đập vào tường, nhặt lên một mảnh vỡ, tay vừa nắm lại lập tức bị cứa đứt, máu nhỏ giọt trên thảm, mùi máu tanh và mùi rượu trộn lại với nhau, khiến người ta buồn nôn.
“Mấy con này có phải bị điên rồi không?”
“Lẽ nào còn ai sắp xếp cho cô ta ở đây nữa sao?”
“Tổng giám đốc Trang, loại phụ nữ hung hãn này chúng ta không khống chế được đâu, xử lý không tốt sẽ xảy ra chuyện.”
Bên tai truyên tới những lời bàn luận của bọn họ, tôi biết chiêu này đã đi đúng hướng. Nhưng độ độc ác của Trang Dật Thần vượt quá sức tưởng tượng của tôi, chỉ nghe cậu ta nói, “Sợ cái gì, xảy ra chuyện tôi chịu trách nhiệm. Hơn nữa, cô gái này uống rượu say, tự mình lao vào đàn ông, trách ai được? Ở đây không được, vậy thì dẫn về khách sạn, tôi đã đặt phòng sẵn cho các anh rồi.”
“Mẹ kiếp, anh cố ý chỉnh tôi, Trang Dật Thần anh có bản lĩnh thì quang minh chính đại thì đè Châu Tư Dĩnh lên giường. Anh chỉnh tôi có ý nghĩa sao?
Đồ đàn ông cặn bã, cho dù tôi có chết, cũng sẽ không để các người chà đạp đâu!” Tôi vừa mắng, vừa không sợ hãi cứa mảnh vỡ chai rượu lên động mạch bàn tay, ngay lập tức máu bắn tung tóe.
Cảm giác đau cùng với tốc độ máu chảy khiến tôi không ngừng tỉnh táo, ị nhưng người càng lúc càng yếu đi.
“Mẹ kiếp, đây là muốn chơi tới mất mạng người rồi, tổng giám đốc Trang, tôi đi trước!”, một người rời đi, ngay sau đó những người khác cũng vội vàng đi cùng.
Cả căn phòng chỉ còn lại tôi và Trang Dật Thần, tôi đắc ý cười, có điều lúc này trong mắt cậu ta, có lẽ là nụ cười thảm hại mà thôi!
“Lâm Tĩnh Văn, tôi đã khinh thường cô rồi, vì Trang Dật Dương, đây là giữ thân như ngọc sao?” Trang Dật Thần xé một miếng vải, ra sức băng bó vết thương của tôi, tôi muốn đẩy ra những không có sức.
Mí mắt tôi càng ngày càng nặng, lúc này tôi có một câu hỏi nhất định phải hỏi, “Khi đó có phải là anh phái người bắt cóc tôi, bán tôi đi không? Tôi và con có chỗ nào đắc tội với anh chứ?”
Trang Dật Thần dĩ nhiên không ngờ tới lúc này tôi lại hỏi vấn đề này, cậu ta ngây người, sau đó gật đầu, cậu ta lại thẳng thừng thừa nhận như vậy.
“Tại sao?” Khi đó băng nhóm bắt cóc đã nói, muốn bán tôi cho người ta làm vợ, hơn nữa là bán người lớn tặng trẻ nhỏ, người mua cũng biết tôi có thai.