• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thời điểm Hàn Triết đế đây, những gì anh nhìn thấy chính là hình ảnh như này.

Tả Nhiên cười như không cười ngồi ở bên cạnh Tư Hành, tay chân nửa muốn động nửa lại không muốn động, vài lần muốn mở miệng nhưng bị một cái liếc mắt của Tư Hành cho nên đành nhịn trở về, nhìn qua cậu ta bị nghẹn cười đến mức có vài phần khó khăn.

Anh ngồi xuống, lên tiếng hỏi: “Làm sao vậy?”

Tả Nhiên nói xa nói gần, đôi mắt đẹp híp lại làm mặt quỷ mà cười nói: “Cậu nói xem nếu về sau đại ca sinh con, còn có thể thường xuyên cùng chúng ta uống rượu hay không? Nghĩ đến hình ảnh đại ca ở nhà ngoan ngoãn thay tã dọn bã nước tiểu tôi liền nhịn không được ha ha ha ha ha ha….”

Mặt Hàn Triết vô tình nhìn anh nói: “Anh ấy không sinh cũng không có thời gian cùng cậu uống rượu.”

Kỳ thật trong ba người Tư Hành là người bận rộn nhất, vừa phải quản lý một tập đoàn lớn, lại còn lên lớp dạy học, thì còn lấy đâu ra thời gian nữa.

“Cậu cậu thật là biết cách phá đám. Cậu đi đi, đừng tới đây nữa” Tả Nhiên làm động tác giả bộ đẩy Hàn Triết đi.

Hai người trêu ghẹo một hồi lâu, dư quang Tả Nhien liếc đến thấy Tư Hành đang nhìn về phía mình, liền lùi một bước, đề phòng nói: “Đại ca, anh có biểu tình như này là sao, lại muốn tính kế gì sao?”

Tư Hành lạnh lùng mà trừng mắt liếc nhìn phía anh một cái, chợt nghiêm túc nói: “Giúp tôi gọi cho cô ấy một cuộc điện thoại.”

Tả Nhiên ngẩn ra, “Ai cơ?”

Hàn Triết liền nói: “Còn có thể là ai nữa?”

Tả Nhiên suy nghĩ rồi nói, “Chị dâu nhỏ sao? Tôi gọi điện thoại cho cô ấy làm gì, anh như thế nào lại không tự mình gọi đi?”

Tả Nhiên cứ ồn ào lải nhải, sắc mặt Tư Hành cũng khẽ biến, lông mày thoáng chốc nhanh lại, nhìn thấy được tính nhẫn nại cũng không còn nhiều nữa, Tả Nhiên vẫn còn chưa có phát hiện được.

“Hiện tại liền gọi nói cho An An là tôi uống say, bảo cô ấy đến đón tôi về nhà.”

Đôi mắt đào hoa của Tả Nhiên đảo vài cái, liền nói: “Đại ca, anh đây chính là đang lừa chị dâu nhỏ nha.”

Tư Hành: “Gọi hay là không gọi.”

Tả Nhiên ngoan ngoãn móc di động ra, “Đương nhiên là gọi, em dám không gọi sao.”

Cuộc gọi vừa kết nối, Tư Hành liền nín thở nghe ngóng, giống như làm chuyện xấu bị người khác bắt gặp.

Chỉ nghe thấy Tả Nhien cười hì hì nói: “Chị dâu nhỏ, là em, Tả Nhiên này.”

Nhan An An thanh âm nhàn nhạt, lộ ra một tia nghi hoặc, “Ừ, tôi biết, có chuyện gì sao?”

“Hì hì, không có việc gì, chính là đại ca uống nhiều quá, nháo đòi về nhà, có thể làm phiền chị dâu nhỏ lại đây mang người về hay không?”

Nhan An An liền nói: “Không thể, kêu anh tự gọi xe trở về.”

Tiếp theo liền nghe thấy âm thanh tút tút tút từ điện thoại truyền đến.

Lúc này ánh mắt ba người nhìn nhau.

Tả Nhiên buông tay: “Điện thoại em đã gọi, có điều chị dâu nhỏ không tới cũng không thể trách em.”

Sặc mặt Tư Hành liền đi xuống, lạnh mặt không có nói gì nữa, buồn khổ mà nuốt xuống một ngụm rượu, yết hầu còn bị sặc một chút.”

Trong lòng phun trào oán giận: Tiểu nha đầu đúng thật là không có lương tâm, lần trước hơn nửa đêm anh còn đến nhà Giang Đại đón cô trở về, thế mà lần này lại kêu anh tự mình gọi xe trở về.

Nhất thời trong lòng giáo sư Tư xuất hiện một tia ủy khuất, liên tiếp uống lên mấy chén.

Tả Nhiên cản anh: “Đại ca anh kiềm chế lại, nếu anh có uống say thật chị dâu nhỏ cũng không tới đón anh. Chút nữa anh còn gọi xe trở về.”

Tả Nhiên nói chưa dứt lời, Tư Hành lại càng bị kích thích.

Lại thêm mấy chén xuống bụng, đột nhiên Tả Nhiên đẩy khuỷu tay anh một chút, “Đại ca đại ca, đừng uống, chị dâu nhỏ….”

Tư Hành lại càng uống, một lời liền đánh gãy Tả Nhiên, “Không cần lừa tôi, cô ấy chính là tiểu nha đầu không có lương tâm.”

Dứt lời, Nhan An An liền chạy đến trước mặt anh, lạnh giọng chất vấn nói: “Anh nói ai không có lương tâm cơ chứ.”

Tư Hành nghe thấy giọng nói của cô, vui mừng mà ngẩng đầu lên, nhìn thấy đúng là Nhan An An, kích động mà đứng lên.

Hai người cách nhau một cái bàn dài, mặt đối mặt, mắt nhìn nhau. Hốc mắt Tư Hành đỏ lên, ánh mặt nóng rực, như muốn đem người trước mặt ăn vào trong bụng.

Nhan An An thấy anh không đáp, tức giận nói: “Nếu anh cảm thấy em không có lương tâm, vậy em liền thật sự không có lương tâm, anh hôm nay không cần về nhà nữa.”

Cô vừa quay người, đột nhiên bị Tư Hành dùng sức túm một cái mà ôm ấp. Nhan An An có chút khó khăn, cẳng chân bị đụng trúng cạnh bàn hiện tại có chút đau.

Cô ở trong ngực Tư Hành giãy giụa hai cái, “Ưm, anh làm gì, em sắp thở không nổi rồi.”

Tư Hành vội vàng buông ra, nhìn cô, nghiêm túc mà nói: “Anh sai rồi.”

Nhan An An: “Em không có lương tâm?”

Tư Hành: “Không phải.”

Nhan An An hừ hừ hai tiếng, vẫn là bị anh kéo một vòng sau đó ngồi ở trên người anh.


Nhan An An bị cậu ta đùa giỡn mà nói một cậu, “Mù thì càng tốt, cậu nhìn cậu xem không biết đã gây họa cho bao nhiêu người rồi.”

Tả Nhiên mặt đầu ủy khuất: “Chị dâu nhỏ, đại ca thường xuyên đả kích tôi tôi cũng không tính, chị không thể giống như đại ca khi dễ tôi được.”

Nhan An An xoay mặt qua chỗ khác làm bộ không nghe thấy, làm cho Tả Nhiên phải đi đến chỗ Hàn Triết kể khổ, kết quả Hàn Triết cũng không đế ý đến mình.

Quá thảm!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK