Mục lục
Thần Y Khí Nữ: Quỷ Đế Ngự Thú Cuồng Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cho đến khi Diệp Lăng Nguyệt, Tiểu Đế Tân và Tần Tiểu Xuyên đi ra khỏi cửa đến tham gia Đấu Thập Cường của ngày cuối cùng thì Tần Tiểu Xuyên vẫn không ngừng lảm nhảm.

“Lại tiến bậc rồi, năm nay tiến bậc sao cứ giống như ăn cơm đi tiểu thế nhỉ. Trước đó thì tiểu ngũ đã đột phá, tối qua thì tiểu lục đột phá. Lúc nào mới đến phiên ta đột phá đây.”

Bộ dạng Tần Tiểu Xuyên lải nhải khiến Diệp Lăng Nguyệt và Đế Tân không nhịn được cười.

Giữa đường, đám Diệp Lăng Nguyệt còn gặp Hoàng Tuấn.

Hoàng Tuấn vừa nhìn thấy Diệp Lăng Nguyệt thì vội nói.

“Lăng Nguyệt, cô có thấy tiểu tử Đường Ly không? Vừa sáng sớm ta đã đi tìm hắn, muốn kết bạn đi cùng hắn nhưng không thấy tiểu tử đó đâu cả, ta đã hỏi người cùng phòng hắn, người đó cũng nói cả buổi tối không gặp hắn.”

Diệp Lăng Nguyệt và Đế Tân nhìn nhau một cái rồi đều quyết định không nên nói “chuyện của Đường Ly” cho Hoàng Tuấn nghe thì tốt hơn.

Diệp Lăng Nguyệt tối qua lo lắng cho sức khỏe của Tiểu Đế Tân nên không chú ý đến thi thể của Đường Ly và Quỷ Cốc Nga.

Sau khi Đế Tân tỉnh lại vào sáng sớm, anh ta quay lại trong con hẻm để tìm thi thể của Đường Ly và Quỷ Cốc Nga thì chỉ tìm được đầu của Đường Ly.

Đế Tân đã tiện tay an táng hắn ở cạnh thác Ngân Hà, suy cho cùng Đường Ly cũng là một người vô tội bị hại, Cô Nguyệt Hải cũng đã trở thành nơi chôn cất cuối cùng của hắn.

Sau đó, Đế Tân đã nói với Diệp Lăng Nguyệt.

Quỷ Cốc Nga là một loại yêu thú có sức sống đặc biệt mạnh, một cái trứng thụ tinh của nó đã đủ để làm cho nó phân thân ký sinh ở trên vật chủ khác.

Quỷ Cốc Nga rất có thể vẫn chưa thật sự chết đi.

Nhưng dù tái sinh thì Quỷ Cốc Nga cũng đã tổn hại lượng lớn chất dinh dưỡng, muốn ngóc đầu dậy cũng rất khó.

“Có lẽ hắn đã đến võ đài trước rồi.” Diệp Lăng Nguyệt nói một cách qua loa.

“Cũng đúng, tính khí tên đó cũng cổ quái, luôn thích đi về một mình. Đúng rồi, lúc sáng cô mượn áo quần của ta làm gì vậy?”

Hoàng Tuấn cũng không để tâm, tiện miệng hỏi.

Khi Hoàng Tuấn biết được Đế Tân chính là Tiểu Đế Tân thì con mắt đó suýt chút nữa rớt trên đất luôn.

Sau đó, anh ta cũng gia nhập vào đội lải nhải của Tần Tiểu Xuyên.

Chỉ là lời thoại lại trở thành:

“Tiến bậc còn có thể trở nên đẹp trai ư? Lúc nào ta mới có thể tiến bậc nhỉ.”

Việc khiến Diệp Lăng Nguyệt cảm thấy vui vẻ yên tâm là dù Tần Tiểu Xuyên hay Hoàng Tuấn thì đều không đặc biệt để tâm đến việc lớn lên trong một đêm của Tiểu Đế Tân.

Một là vì cách trưởng thành lớn mạnh vượt bậc của Tiểu Đế Tân hai năm trước khiến mọi người ít nhiều đã có chút miễn dịch.

Một nguyên nhân khác nữa là vì tu vi võ giả sau khi đạt đến một mức độ nhất định, vốn sẽ có thể tự do co dãn gân cốt, thậm chí thay đổi dung mạo.

Đế Tân với Ngũ Linh Niết Bàn Thể trong mắt họ vốn dĩ chính là người không đi theo con đường tầm thường.

Sự chú ý gây ra bởi sự thay đổi của Đế Tân không chỉ có những thứ đó.

Trên đường đi cũng thu hút không ít cái ngoái đầu.

Đặc biệt là một số nữ đệ tử, bất luận là lớn tuổi hay nhỏ tuổi, nhìn thấy khuôn mặt lai giữa Phụng Đế và Vu Trọng đó của Đế Tân đều không nén nổi sự mê trai.

Khiến Diệp Lăng Nguyệt không kềm nổi nhíu mày, nhìn Đế Tân không biết nên vui hay nên buồn mới phải.

Không thể không nói, Đế Tân kết hợp một cách hoàn hảo ngoại hình của Phụng Đế và khí chất của Vu Trọng, hiện tại nhìn vào anh ta với khuôn mặt hoàn mỹ, tràn đầy khí dương cương, nhưng cái khiến người ta liếc mắt lại là một loại khí thế tài đức toàn vẹn tự nhiên.

Hôm nay là ngày cuối cùng của thi đấu môn phái. Đồng thời cũng là Đấu Thập Cường đặc sắc nhất, vì vậy dù số người tham gia thi đấu đã giảm nhiều, nhưng mức độ náo nhiệt của võ đài lại không hề sụt giảm, thậm chí lại còn náo nhiệt hơn hai ngày trước đó.

Đám người Diệp Lăng Nguyệt và Đế Tân với tư cách là hắc mã của mấy ngày trước, nên vừa vào võ đài thì đã gây ra vô số sự chú ý.

Việc này khiến đám người Mã Chiêu và Hồng Minh Nguyệt đến trước một bước rất không vui.

“Thiếu niên đó là ai vậy? Tướng mạo thật anh tuấn.”

“Cô còn không biết à, đều đã truyền khắp nơi rồi, chính là lục đệ tử Đế Tân của Vô Nhai Phong, tối qua cậu ta đã đột phá, ngay cả hình dáng tướng mạo cũng thay đổi luôn.”

“Cậu ta chính là tiểu tử bí đao lùn đó ư? Trời ơi, vậy thì vận may của Diệp Lăng Nguyệt cũng quá tốt rồi nhỉ, lại là vị hôn thê của cô ta.”

Những nữ đệ tử của Tuyết Phong và Nguyệt Phong đó ai ai cũng xuân tình phơi phới, sớm đã quên mất Tuyết Phong Nguyệt Phong và Vô Nhai Phong vẫn là đối thủ cạnh tranh, ai ai cũng đều đang bình phẩm về Đế Tân.

Đặc biệt là Hồng Minh Nguyệt, khi cô ta nhìn thấy Đế Tân, dù ở trong vô số người cũng giống như vật phát sáng thì đồng tử của cô ta co mạnh rồi nói thất thanh.

“Sao lại là anh ta!”

Phụng Đế, chính là Phụng Đế.

Người đàn ông đến cùng Diệp Lăng Nguyệt đáng lẽ phải là Tiểu Đế Tân mà, sao lại là Phụng Đế?

Lại nhìn thái độ thân mật của Diệp Lăng Nguyệt và Đế Tân, Hồng Minh Nguyệt hồi tưởng lại dung mạo của Tiểu Đế Tân, cô ta chỉ cảm thấy trong lòng thắt lại, nhanh chóng hiểu ra.

Tiểu Đế Tân chính là Phụng Đế, chỉ là tại sao Phụng Đế lại đột nhiên trở thành trẻ con.

Hơn nữa Phụng Đế vốn căn bản không thể tu luyện nguyên lực, lại lắc mình thay đổi trở thành tiểu thiên tài siêu cấp Ngũ Linh Niết Bàn Thể.

Trong chuyện này rốt cuộc là đã xảy ra việc gì mà cô ta không biết.

Hồng Minh Nguyệt sau khi nhận ra Đế Tân chính là Phụng Đế thì sự căm ghét trong lòng đối với Diệp Lăng Nguyệt lại càng sâu sắc.

Cô ta vốn cho rằng Diệp Lăng Nguyệt cũng chỉ là kẻ không chung thủy mà thôi, sau khi có Phụng Đế mà vẫn đùa giỡn Tiểu Đế Tân.

Nhưng đâu có biết rằng hai người này chính là cùng một người, hơn nữa đều vô cùng thương yêu Diệp Lăng Nguyệt, trong mắt chỉ có một mình cô ấy.

Dựa vào cái gì mà Hồng Minh Nguyệt cô bị Diệp Lăng Nguyệt hại đến mức nhà tan người mất, còn trở thành người phụ nữ làm vợ thiên hạ, còn Diệp Lăng Nguyệt cô ta lại dễ dàng có được sự yêu quý của người đàn ông ưu tú như vậy.

Trời xanh quả thực là quá không công bằng rồi.

Hồng Minh Nguyệt nghĩ đến đó, móng tay đã đâm sâu vào lòng bàn tay, không nói ra được là đau khổ hay là cái gì khác.

“Nhưng như vậy càng tốt, Phụng Đế hay Đế Tân gì thì tình yêu của anh ta đối với Diệp Lăng Nguyệt đều sâu tận xương tủy. Chờ đến lúc độc của Đường Ly phát huy tác dụng, Diệp Lăng Nguyệt thảm bại trong tay Đường Ly, thậm chí là chết trên lôi đài thì Đế Tân nhìn thấy cảnh đó chắc chắn sẽ đau khổ vạn phần.”

Tim của Hồng Minh Nguyệt vì đố kỵ nên đã hoàn toàn méo mó rồi.

Cô ta chỉ muốn nhìn thấy Diệp Lăng Nguyệt chết, nhìn thấy tất cả những người liên quan đến cô ta đau khổ tột cùng.

Phải rồi, cái anh chàng Đường Ly đó chắc cũng đến rồi nhỉ.

Cô ta quét mắt mấy cái trong đám đông, không nhìn thấy bóng dáng của Đường Ly nên thu tầm mắt lại với vẻ hơi lo lắng.

Bộ dạng bất thường của cô ta đều đã lọt vào mắt của Mã Chiêu.

Mã Chiêu lại nhìn Đế Tân, còn cho rằng Phi Nguyệt cũng giống như các nữ đệ tử khác có ý ái mộ đối với Đế Tân.

“Đế Tân đáng ghét, thế mà lại đột phá rồi. Nhưng ngươi tốt nhất đừng gặp phải ta, nếu không ta nhất định sẽ cho người biết tay.”

Mã Chiêu vô cùng căm ghét, chửi thầm trong lòng.

Nhưng lại không biết rằng tâm tư thay đổi này của Mã Chiêu và Hồng Minh Nguyệt đều lọt vào trong mắt của Tuyết Huyên và mấy nữ đệ tử bên cạnh.

Đáy mắt Tuyết Huyên lướt qua một tia căm ghét cực nhanh, cô ta nghiêng đầu lại nói gì đó với mấy nữ đệ tử bên cạnh, mấy người gật gật đầu rồi mỗi người mới phân tán ra, chờ thi đấu môn phái chính thức bắt đầu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK