• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý Ngang lạnh nhạt nói:

-Dựa theo lời giải thích của Judy Cecil, bọn họ sẽ già đi, sẽ bị thương, ngoại trừ có khuynh hướng vô cùng nhanh, bản thân cũng giống người bình thường có thất tình lục dục.

Như thường lệ sẽ có nhân viên lâu năm về hưu, và công nhân viên mới gia nhập vào.

Ban ngày, bọn họ sẽ phải cho nhân viên làm việc đã qua rèn luyện hàng ngày ở khách sạn năm sao ra để tiếp đãi hộ gia đình.

Ban đêm thì phải giờ giờ phút phút chuẩn bị tốt cho sự thất thủ của khách sạn, những đợt quấy nhiễu dị thường, chuẩn bị cho cả sự diệt vong của toàn bộ nhân viên.

Công việc này có mức độ rất khó khăn, đại khái nếu so với việc làm thêm trở thành người mẫu ma nơ canh của tôi trong cửa hàng tổng hợp hồi trước thì còn gian khổ hơn.

-???

Mặc dù Lý Ngang đang đứng đắn thảo luận nhiệm vụ, nhưng sự chú ý của La Tử đều bị nửa câu sau hấp dẫn:

-Cậu đi làm thêm gì cơ?

-Người mẫu ma nơ canh ấy. Cửa hàng tổng hợp kia buôn bán quá tốt, người mẫu ma nơ canh đều bị khách hàng mua hết, chủ cửa hàng đành phải mời tôi đóng vai người mẫu ở trong tủ kính trước mặt.

Lý Ngang thuận miệng nói:

-Công việc đấy còn có tiền lương rất cao, đáng tiếc bởi vì tôi quá nhiệt tình kính nghiệp, thường xuyên không đeo mặt nạ cao su lên mặt rồi đi lại trong cửa hàng tổng hợp vào giờ cơm trưa, hỏi thăm khách hàng xem có yêu cầu trợ giúp gì không.

Thế là ông chủ kia đuổi việc tôi luôn.

-...

La Tử chẹp chẹp miệng, không đưa ra bất kỳ lời đánh giá nào, cô cảm giác mình đã càng ngàng càng có thể theo kịp suy nghĩ của Lý Ngang.

-Tóm lại, tôi vô cùng tò mò nguồn động lực nào đã chống đỡ những nhân viên này cố gắng làm việc trong khách sạn, với việc ai là người đang giúp đỡ cho công cuộc đưa vào hoạt động của khách sạn.

Lý Ngang hờ hững nói:

-Có thể khiến cho người bình thường làm việc hy sinh to lớn như thế, hoặc là thỏa mãn bởi lợi ích khổng lồ, hoặc là hài lòng với niềm tin kiên định.

Hoặc là không thể nào dứt bỏ tình cảm...

Tinh tinh.

Lúc nói chuyện công phu, thang máy đã xuống đến tầng ba, cửa mở ra.

—— ——

Ầm!

Nóng pháo chi chít được cài đặt trên xe tăng hạng năng, ầm vang khai hỏa.

Bóng hình Liễu Vô Đãi lơ lửng với những điểm sáng màu trắng nhạt quanh quẩn quanh người, miễn cưỡng tránh thoát khỏi phạm vi bao phủ của mảnh đạn xuyên giáp, trở tay rút một nhánh mũi tên thủy tinh từ trong ống tên ra, cũng không thèm nhìn lại mà ngả về phía sau uốn cong rồi kéo dây cung, dồn sức buông ngón tay ra.

Mũi tên thủy tinh xé rách không khí, mang theo lưỡi khí hình trăng khuyết sải cánh gần hai mét, trúng vào mục tiêu chiếc xe tăng hạng nặng đang lơ lửng giữa không trung kia.

Khiến nó nổ tung trong chốc lát, bùng lên ánh lửa ngút trời, mãnh gỗ vụn giập vỡ tích tụ, tung bay đầy trời.

Đó cũng không phải là ở chiến trường hiện đại, mà là trong phòng 0372.

Mấy phút trước, Liễu Vô Đãi đã gạt ra lời ghi chú tối nay, 【 Chơi đồ chơi 】.

Không chờ cô phản ứng kịp, đã nhìn thấy tất cả đồ gia dụng trong phòng 0372 đang nhanh chóng bành trước to lớn lên, cả vùng không gian mở rộng gấp mười gấp trăm lần.

Không, không phải cảnh vật xung quanh trở nên to lớn, mà là chính cô bị thu nhỏ.

Như thể đang ở trong « Alice ở Xứ Sở Thần Tiên », giống như cô gái Alice ngoài ý muốn uống phải ma dược.

Liễu Vô Đãi bị thu nhỏ lại thành kích thước của con chuột, chân ghế ngồi giống như gỗ cao chọc trời, đèn treo thủy tinh tựa như ánh mặt trời sáng hừng hực.

Trần nhà vốn đang trắng không tì vết, không có căn cứ mà mọc ra từng con mắt to lớn màu đỏ tươi.

Xung quanh những con mắt kia sinh trưởng lên bọt khí nước bùn màu đen, nước bùn bện lại thành một đống, phân hóa thành hơn hai mươi nhánh xúc tu của con Bạch Tuộc.

Mỗi phần đuôi của nhánh xúc tu, từng chiếc đều nắm một món đồ chơi trẻ con.

Đồ chơi xe tải, đồ chơi xe tăng, đồ chơi súng ngắn, đồ chơi khủng long, đồ chơi binh lính...

Những đồ chơi này đều bằng gỗ xếp Lego, vật liệu gỗ bảo vệ môi trường, nhẹ nhàng nhựa plastic các loại tạo thành, ngay từ đầu đứng im bất động,

Nhưng dưới sức mạnh nào đó từ xúc tu lây nhiễm sang, tất cả đồ chơi bành trướng trở nên to lớn thêm nữa, càng lúc càng giống vũ khí giết người thực thụ.

Trong con mắt từ bùn lắng, hiện lên một loại cảm xúc nào đó ngây thơ mà tàn nhẫn.

Hơn hai mười nhánh xúc tu cùng nhau vung vẩy lắc lư.

Lửa đạn từ đám đồ chơi, hướng về chỗ Liễu Vô Đãi ở dưới, cuồn cuộn cuốn tới.

Kinh nghiệm chiến đấu của Liễu Vô Đãi cũng không hề thiếu kém, trang bị trên người càng phô trương hơn so với người chơi bình thường.

Nhưng mà, hiệu ứng thu hẹp của phòng 0372, đồng thời ảnh hưởng đến hiệu quả đặc biệt của tất cả các kỹ năng, trang bị trên người cô.

Mưa tên vốn dĩ có thể dùng một đòn để phá hủy một ngôi biệt thự đến nổ tung, lại dưới cơn suy yếu chỉ có thể đánh bay chiếc ghế, hoặc là đẩy lùi con khủng long đồ chơi.

Chiếc lồng năng lượng vốn dĩ có thể ngăn cản nã pháo đại bác từ xe tăng chủ chiến hiện đại, chỉ mới gặp phải chiếc máy bay đồ chơi hạng một ném bom cao su, đã tự động sụp đổ.

Nhưng, Liễu Vô Đãi cũng không hề lâm vào tuyệt vọng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK