Thiếu nữ xinh đẹp lung linh, làn da trắng mịn, hỉ phục Hoàng hậu đỏ vàng đan xen ngược lại phụ trợ nàng càng thêm trắng nõn loá mắt.
Dưới rèm châu là một khuôn mặt tinh xảo mơ hồ có thể thấy được khuôn mặt như tranh vẽ, môi đỏ xinh xắn hơi mím một chút.
Truyện Hot
Trong trường hợp long trọng như vậy, nàng ngược lại bình tĩnh tự chủ, không lộ ra nửa phần khẩn trương, cả người toát ra vẻ tao nhã mà trang trọng khó tả.
Các đại thần kinh ngạc.
Đây! thật sự là tiểu quận chúa ngu dại kia của phủ tướng quân?
Chẳng lẽ đúng như lời đồn, Hạng tướng quân mời danh y đệ nhất thiên hạ Lê công tử, bàn tay thần diệu của y trị hết triệu chứng bệnh ngu dại của tiểu quận chúa!
Thần kỳ như vậy?
Hơn nữa vị Lê công tử trong truyền thuyết kia xác thật đứng trong đội ngũ đưa tiễn người thân của phủ tướng quân, làm các đại thần không thể không càng tin vài phần.
“Khởi nhạc*! ——”
[* Khởi nhạc 起乐: ý là nổi nhạc lên.
]
Công công chủ trì hô lên bằng chất giọng lanh lảnh, nhạc cưới du dương vang lên.
Xung quanh chỉ một thoáng đã sôi trào lên, bầu không khí ồn ào náo nhiệt, Hạng Tinh chỉ cảm thấy đầu bị tiếng ồn làm đau đầu, cả người cũng có chút choáng váng.
Vốn dĩ đã đói đến mức không cười nổi.
Hiện tại những tiếng ồn này làm nàng càng cảm thấy khó chịu.
Cũng may, khi đó bàn tay đang nắm lấy tay nàng lập tức cảm nhận được trạng thái của nàng, kịp thời nắm chặt.
Cảm giác an toàn mạnh mẽ lập tức hội tụ liên tục không ngừng từ lòng bàn tay, tràn ngập toàn thân.
Thoải mái lại nghiêm túc.
Giữa mày hơi nhíu lại của Hạng Tinh rốt cuộc dần dần giãn ra.
Đúng vậy.
Cảnh tượng này chỉ có một lần trong đời, hẳn là phải hưởng thụ vui vẻ mới phải!
!
Cứ như vậy, trong bầu không khí long trọng, Đế Hậu cầm tay nhau, chậm rãi bước vào lễ đường.
Tiến hành lễ phong tước, lễ bái, cử quốc* chúc mừng!
[* Cử quốc 举国: cả nước]
Một loạt các nghi thức rườm rà diễn ra từ ban ngày đến đêm tối đã kết thúc.
Hạng Tinh ngồi ngay ngắn trong phòng tân hôn, nhìn đệm cùng giường gối đang không ngừng vẫy tay hò hét kêu mình, thật sự muốn trực tiếp nằm xuống.
Người cổ đại kết hôn gì đó.
Quá mệt mỏi!
Cũng quá phiền phức!
Cảm giác bản thân còn chưa làm gì cũng đã đau lưng đau chân rút gân!
Tiểu gia hỏa chỉ có thể ôm Áp Áp ở trong lòng, khóc thút thít.
Cho đến khi tiếng bước chân vững vàng trật tự dần dần đến gần, chậm rãi ngồi bên cạnh.
Hắn nhẹ nhàng nắm lấy tay nhỏ đang nắm chặt làn váy, khẽ an ủi.
“Ngoan, còn một bước cuối cùng, rất nhanh sẽ kết thúc, hửm?”
Lời nói nhỏ nhẹ như tiếng nước suối trong lành chảy róc rách, Hạng Tinh hít một hơi thật sâu, hơi thở mát lạnh quen thuộc lại yên tâm tràn ngập làm nàng lại phấn chấn một chút.
Nhẹ nhàng gật đầu: “Ừm.
”
Vừa dứt lời, cửa tẩm điện mở ra, từng cung nữ tiến vào vì hai người Đế Hậu tiến hành lễ hợp cẩn*.
[* Hợp cẩn 合卺: là nghi thức uống rượu giao bôi, một trong những phong tục cưới hỏi của người Hán, bắt nguồn từ thời nhà Chu.
]
!
Đến khi hoàn thành lễ, trong tẩm điện rốt cuộc chỉ còn lại hai người.
Hạng Tinh rốt cuộc không chịu nổi, cả người mềm nhũn ngả người ra sau.
Nhưng lại được một đôi tay mạnh mẽ vững vàng tiếp được, ôm vào trong lòng.
“Tinh Nhi! ”
Vũ Văn Dận đè nén kích động cùng vui vẻ trong lòng, cằm tinh xảo hơi chống đầu nhỏ mềm mại kia, giọng nói dịu dàng khẽ run, “Ta chờ đợi ngày này thật sự rất lâu! ”
“Ừm! ”
Hạng Tinh híp đôi mắt ướt mềm lim dim, mơ màng đáp lời.
Hiện tại nàng chỉ muốn ngủ.
Ngủ!
Rất nhanh, Vũ Văn Dận đã nghe thấy được tiếng ngáy cực nhẹ, mơ hồ phát ra từ trong vòng tay mình.
Thân mình hắn cứng đờ, không khỏi bật cười bất đắc dĩ.
Thôi vậy.
Thời gian của bọn họ còn rất dài.
Hắn chờ là được.
!
Nhưng mà dường như Hạng Tinh cũng không để hắn chờ lâu lắm.
Hai canh giờ sau, tiểu gia hỏa đột nhiên mở mắt, ngồi dậy.
Trong ánh mắt mang theo một chút mê mang nghi hoặc của nam nhân, nhảy xuống giường hỷ, cầm lấy điểm tâm trên bàn bắt đầu ăn!
——
~(▽^人) ~(▽^人) ~(▽^人) (Mỗi ngày đều đang cố gắng cầu sao nhỏ ).