- Kim cương thôi mà, có gì mà vui vậy?_ Linh Đan trên tay là hai ly rượu đem đến cười nói.
- Cậu biết không, để lấy viên kim cương này tớ đã đổi một thứ mà chưa bao giờ ngờ tới đấy_ Nó nhìn Linh Đan nói.
- Thứ gì?_ Linh Đan khó hiểu, cũng có lúc con bạn của tôi cũng đánh đổi thứ gì sao.
- Tớ cho họ thấy khuôn mặt tớ_ Nó nói
- Thật luôn sao?
- giả thôi_ Nó lè lưỡi nói.
- Cậu thật là.... lắm trò_ Linh Đan nói.
- Vậy mới là tớ_ Nó nói, cầm lấy ly rượu nhâm nhi.
- À..mai tớ đi học ở trường cậu nha_ Linh Đa nói.
- 20 tuổi.
- Làm giả là nghề của tớ mà_ Linh Đan cười híp mắt nói.
- Ừ, tùy cậu_ Nó hờ hững trả lời.
- Ở trường gọi tớ là Hà Băng_ Nó nói.
- Hà Băng?
- giả thôi.
- Tớ đi làm đơn từ chức đây_ Linh Đa ôm máy tính ra.
- Ừ, từ nay cậu làm gì đây_ Nó hỏi
- Tớ đi theo cậu làm gì nhỡ?_ Linh Đan vuốt cầm ngẫm nghĩ.
- Thôi thì về quản lý tập đoàn đi_ Nó ngán ngẩm nói.
- Mơ đi, tập đoàn có em trai tớ quản lý rồi, với lại tớ cũng chả hưởng được gì từ cái nhà đó đâu_ Linh Đan nói.
- Chỉ cần cậu muốn lấy từ mạng người, quyền thế, tớ đều lấy cho cậu_ Nó nói.
- Tớ nói chơi thôi, nếu không phải mẹ mình thì mình cũng chả muốn đến ngôi nhà đó sống_ Linh Đan nói.
- Được rồi đừng buồn nữa_ Nó an ủi.
- Ui đây có phải con bạn lạnh lùng của tôi hông vậy_ Linh Đan ngạc nhiên.
- Đừng có đùa.
- Được rồi_ Linh Đan nói thấy nó đi ta ngoài hỏi;- Cậu ra ngoài sao?
- Ừ, tớ đi mua ít đồ.
- Cẩn thận_ Linh Đan.
- Đừng có dùng hai từ đó với tớ_ Nó nói.
Tại Trung tâm thương mại.
Nó đã đi vòng quanh cái khu bán trang sức rồi mà chả thấy cái nào đẹp, ngán ngẩm đi lên khu bán quần áo, thì nó dừng lại ngay chiếc váy màu đen, được thiết kế ren ngoài, ngang đùi, cú ngực ở eo được đính một vòng ngọc trai trắng, làm nổi bật chiếc váy.
- Gói cho.../ Gói cho tôi chiếc váy này_ Nó chưa kịp nói thì đã có một giọng nói khác vang lên. Nó quay qua tìm chủ nhân giọng nói thì bất ngờ đó là Thừa Thiên.
- Anh mua tặng em_ Thừa Thiên nhìn nó nói( thật ra hiện giờ nó vẫn cãi trang nên Thừa Thiên có thể nhận ra nó)
- Không cần_ Nó hờ hững bước đi.
- Đừng lạnh lùng vậy chứ, bạn trai mua tặng bán gái mình là chuyện bình thường mà_ Thừa Thiên nắm tay nó kéo lại.
- Tùy anh thôi_ Nó chán nản nói.
- Xin hỏi anh có lấy không ạ_ Nhân viên cúi đầu hỏi.
- Lấy.
- Em còn mua gì nữa không_ Thừa Thiên hỏi. Nó nghe vậy nhếch mép nếu đã có đồ miễn phí ngu gì không mua chứ nó nói với một nhân viên đang đứng đó:- Cô lấy cho tôi tất cả các món đồ mới nhập về cho tôi, bao gồm quần áo, phụ kiện, trang sức, giày dép tất cả gói lại_ Nó nói làm Thừa Thiên ngạc nhiên, tiếc thương cho túi tiền của mình, ai mà không biết đây là trung tâm thương mại lớn nhất chứ, đương nhiên tiền bạc của những thứ này cũng không phải nhỏ.
- Sao tiếc hả?_ Nó nhìn Thừa Thiên, nhướng mày hỏi.
- Làm gì có, mua cho bạn gái mà, không tiếc không tiếc_ Thừa Thiên cười xua tay, ngoài miệng nói vậy chứ trong lòng đang thầm trách mình ngu ga lăng quá làm chi (tg: nhà anh giàu vậy mà mua cho chị ấy có nhiêu mà than hoài)
- Chỗ chúng tôi có dịch vụ giao hàng đến tận nhà, không biết anh chị có chuyển đến nhà luôn không ạ_ Cô nhân viên cúi đầu hỏi.
- Được rồi chuyển đến nhà cô..../ anh này đi_ Nó chen ngang vào lời Thừa Thiên.
- Sao em chuyển đến nhà anh? Anh mua cho em mà_ Thừa Thiên khó hiểu hỏi.
- Tôi có nói là nhận à, anh đem về mà mặc đi_ Nó nói, xong quay đi bỏ mặt Thừa Thiên đơ người.
- Chuyện gì vậy Thiên?_ Thành Huy từ sau đi lên vỗ vai Thừa Thiên.
- Nhiều chuyện?_ Bỏ lại một câu xong cũng bước đi luôn.
- Ây thằng này hôm nay bị gì thế kia?_ Kim Ngân khó hiểu nhìn Thừa Thiên.
- Nó bị gái dụ, mắc tiền_ Thế Nam nói, nãy giờ Thế Nam đã đứng thấy và nghe hết từng lời từng chữ của nó và Thừa Thiên.
- Haha...Thằng Thiên bị gái dụ....haha_ Đình Phong nghe cười sặc sụa.
- Ai mà có bản lĩnh lừa gạt Thừa Thiên nhà mình vậy_ Thiên Phong chen vào.
- Thì bạn học mới Hà Băng chứ ai_ Thế Nam nói.
- Ây con nhỏ học bỗng cũng vào đây nữa à_ Kim Ngân nói.
- Bạn học mới này không bình thường đâu_ Thiên Phong nói.
- Bình với chả thường tao không quan tâm_ Đình Phong.
- Tối nay đi bar của Hell Angel, bắt cô ta thực hiện lời hứa chứ_ Kim Ngân đưa ra ý kiến.
- Được đấy_ Thành Huy hưởng ứng.
- Tối tính đi, về thôi.
Tác giả cạn từ nên không biết viết thêm gì. Càng ngày càng ngắn đúng không các bạn. Hiện tại tg phải viết tới tận 3 bộ truyện nên không đủ thời gian viết nhiều thông cảm cho tác giả nhe.
TÁC GIẢ XIN NHẮC LẠI LẦN NỮA, ĐÂY LÀ PHẦN 2 CỦA TRUYỆN THIÊN BĂNG ĐỪNG LẠNH LÙNG NỮA, VẪN CÒN RẤT NHIỀU BẠN CỨ THEO DÕI THIÊN BĂNG ĐỪNG LẠNH LÙNG NỮA, AI ĐI NGANG ĐỌC ĐƯỢC THÌ THEO DÕI TIẾP PHẦN 2.