Đang lúc Tiểu Thanh Trúc say sưa nhấm nháp miếng thịt nướng đầu tiên, một thanh âm không hài hoà vang lên:
" Tiểu nha đầu mau dừng lại!"
Tiếng nói vừa dứt, một bóng người đã dùng tốc độ nhanh như chớp lao vào bàn ăn, thế nhưng
" Phụ thân nói Trời đánh tránh miếng ăn, khi ăn phải biết giữ đúng chuẩn mực, không được phép la lối, hơn nữa đây là phụ thân làm cho ta, không phải của ngươi" Tiểu Thanh Trúc không biết làm sao phát hiện mà bưng ngày đĩa thịt sang chỗ khác, lại còn không quên nhắc nhở một câu
Lúc này mọi người mới nhìn rõ người đó là một thành niên trẻ tuổi, xem chừng chỉ mười lăm mười sáu tuổi,
Hắn áo quần hoa lệ, nghe cách nói thì có lẽ là chủ của tửu lâu này, thế nhưng cũng quá trẻ a!
Thấy mọi người nhìn mình, hắn không biết xấu hổ mà nói
" Nhìn cái gì mà nhìn, bản lâu chủ làm việc liên quan gì đến các ngươi?"
Hắn nói rồi quay sang tươi cười chính nghĩa ngôn từ nói với Lục Huy
* Vị đại thúc này, nguyên liệu là của bản lâu, đồ ăn ngươi làm ra không thuộc danh mục cho phép, có thể ảnh hưởng xấu đến bản lâu, ngươi mang vào đây đã thu hút hết hương khí của bản lâu khiến khách hàng không hài lòng, không chỉ thế ngộ nhỡ hạ độc trong hương khí phải làm sao? ngươi cũng nên bồi thường một chút a, đưa ra món ăn đó và công thức để kiểm nghiệm ta sẽ đại nhân đại lượng không truy cứu"
Mặt dày vô sỉ!
Khách khứa trong tửu lâu thầm mắng một câu, nguyên liệu người ta đã mua, thức ăn người ta làm ngươi lại kêu là của ngươi?
Hạ độc? Con gái người ta còn đang ăn kìa!
Ảnh hưởng xấu? Ngươi sợ món ăn của người ta thu hút hết khách chứ gì?
Thế nhưng họ chỉ dám nghĩ mà không dám nói ra bởi vì hắn là Tiểu hoàng tử- Hoàng Bách của Vạn Linh Hoàng triều
" Được, ta giúp ngươi trả" Lục Huy trả lời
" Ha ha".
Hoàng Bách cười có chút đắc ý, xem ra mặt mũi của mình cũng có chút lớn a, không như tiểu nha đầu đó thật không biết điều, được hắn sủng hạnh là điều bao cô gái mơ ước nhưng cô ta lại có phúc mà không biết hưởng, tuy lúc nào cũng nói nói cười nhưng khi hắn lại gần lại tìm cách lảng tránh
Thế nhưng vóc người đó thật không tệ a!
Ừm bây giờ quan trọng nhất là thưởng thức mĩ thực, đây có lẽ là món ăn ngon nhất mà hắn, không phải nói là cả hoàng cung cũng chưa từng được ăn
Được công thức rồi đem hiến cho Phụ hoàng chắc sẽ được không ít khen thưởng a!
Trong lòng vừa nghĩ vừa đưa tay ra chộp lấy nhưng Lục Huy lại đưa ra một khối Thượng phẩm linh thạch, chạm ngay trúng tay Hoàng Bách đưa ra, sau khi hắn chạm vào Lục Huy lại nói:
— QUẢNG CÁO —
" Ta thu hút hương khí, ngươi sờ linh thạch rồi nên chúng ta hòa nhau, được rồi Tiểu Thanh Trúc chúng ta cùng dùng xong bữa thôi"
Tiểu Thanh Trúc nghệ vậy không nhịn được cười khanh khách vang vọng, tiếng cười cũng khiến một ít khách hàng nhịn cười đỏ cả mặt mà không dám phát ra tiếng.
" Muốn chết, các ngươi dám trêu đùa ta, người đâu đem con nhóc này về cung làm thị nữ" Hoàng Bách thẹn quá hoá giận
Nghe hắn nói như vậy trong lòng Lục Huy sát ý sôi trào, dám kêu con gái của hắn làm thị nữ? Dù là lão Hoàng đế cũng không dám!
" Dám động tiểu hoàng tử, muốn chết!" Ba tên hộ vệ Kim Đan Kì lao đến
Không để ý bọn chúng, Lục Huy quay đầu khẽ dặn Tiểu Thanh Trúc
" Trúc Nhi con nhắm mắt lại ta biểu diễn cho con xem một màn ảo thuật, được không? Nhớ là không được mở ra đâu đấy!"
" Dạ được" Con bé không nghi ngờ gì nhắm ngay mắt lại, trên mặt mang theo nụ cười chờ mong
" Hừ, chết đến nơi còn phân tâm"
Tuy có chút tiếc nuối không lấy được công thức món ăn nhưng dám trêu đùa hắn chết cũng chưa hết tội!
Ba tên Kim Đan Kì hộ vệ tay hoá thành trảo, bộ dáng thề phải một chiêu chụp chết Lục Huy
Thế nhưng khi trảo phong ập đến trước người Lục Huy lại đột nhiên biến mất, không chỉ vậy trong ánh mắt của mọi người khi bàn tay của ba người chạm gần chạm tới Lục Huy lại từ từ hoá thành tro bụi
Ba người chưa kịp định thần thần lại thì đã không còn dấu vết
Nếu không phải bao người tận mắt chứng kiến thì họ còn nghĩ mình đang bị ảo giác
Lục Huy lại lạnh băng quay đầu nhìn Hoàng Bách như nhìn người chết dọa người sau hồn phi phách tán thái độ vội vàng chuyển biến
" Ha ha, tiền bối, hiểu lầm hiểu lầm, ta chỉ đùa chút cho vui, giết đúng lắm, không ngờ mấy tên đó lại dám ra tay thật với tiền bối"
Hừ, lần này ta để ngươi thoát, bộ dáng như vậy chắc ngươi tối đa chắc cũng chỉ Nguyên Anh kỳ lần sau ta nhờ cao thủ đến xử ngươi,
Hắn trong lòng thầm mắng cả ba tên phế vật, chỉ mỗi một người mà lại để hắn giết đến bụi cũng không còn
" Nhưng ta không thích đùa, mà ngươi lại dám có ý đồ với con cái ta, Tử!"
" Đạo hữu xin thủ hạ lưu tình!"
Một tiếng nói vội vã vang lên đồng thời một cỗ lực lượng lớn mạnh bao trùm, tạo thành một quang tráo muốn bảo vệ Hoàng Bách nhưng cũng chỉ là dã tràng xe cát
— QUẢNG CÁO —
Trong quang tráo Hoàng Bách cảm nhận rõ nét nhất, không có một vật gì tác động lên hắn, hắn cũng không cảm nhận thấy công kích từ ngoại giới nhưng khi Lục Huy vừa dứt lời, huyết dịch trong cơ thể bỗng lao càng lúc càng nhanh, càng lúc càng nóng rồi cuối cùng thiêu đốt
Người ngoài nhìn vào không thấy Lục Huy làm động tác gì nhưng khi hắn vừa dứt lời cả người Hoàng Bách bắt đầu bốc cháy, ngọn lửa cũng không phải màu trắng hay xanh mà là đỏ như máu- Huyết Diễm một trong những chú pháp của Huyết Ma Chú!
Vốn dĩ nguyên bản chú pháp này chỉ làm cho huyết dịch lao nhanh, mất khống chế khiến bạo thể mà chết, lúc nổ tung giống như ngọn lửa bùng cháy
Nhưng Lục Huy lại thấy cảnh tượng máu me quá mất mĩ cảm, nhất là khi truyền cho Tiểu Thanh Trúc có thể vì quá huyết tinh mà khiến con bé trở nên lệch lạc
Dựa theo Vật lý ma sát, hắn cải tiến điều chỉnh chu kì huyết dịch tạo nên Huyết Diễm đúng nghĩa.
Không biết cái vị Ma đạo đại năng sáng tạo ra Huyết Ma Chú biết công pháp của mình bị Lục Huy cải tiến chỉ vì để trở nên mĩ cảm và để dạy dỗ trẻ nhỏ thì biểu cảm chắc cũng đặc sắc lắm a!
" Không được, Hoàng tử" Một vị cô nương từ ngoài cửa tửu lâu chạy vào
Biểu cảm trên gương mặt vô cùng đau thương như mất đi người thân thương nhất nhưng Lục Huy cứ cảm thấy quái quái thế nào
Theo kịch bản nếu hắn chết ngươi phải nổi giận đùng đùng, kêu ra thế lực sau lưng, thề phải báo thù các loại sao? Đằng này lại đứng đây diễn khóc lóc huynh muội tình thâm?
Kịch bản vẫn đúng nhưng chỗ kì quái vẫn kì quái
" Ngươi không nghe nói hắn là Tiểu hoàng tử sao? Ngươi làm vậy là khiêu khích hoàng thất a! Ngươi chờ đó hậu quả ngươi sẽ không gánh chịu được đâu!" Cô gái bỏ lại một câu ngoan thoại rồi vừa khóc vừa chạy ra cửa nhưng Lục Huy lại để ý thấy khoé miệng nàng treo một nụ cười nhàn nhạt.
" Ngươi đi mau đi, hoàng thất sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu!" Một giọng truyền âm bất ngờ lọt vào tai Lục Huy, khi hắn quay đầu lại thì cô gái đó đã biến mất khỏi tầm mắt
Khách khứa trong tửu lâu thấy cảnh tượng này vội vã không một tiếng động chạy mất hút, nhỡ đâu tên này nổi sát tính giết người diệt khẩu thì có mấy cái mạng cũng không đủ dùng
Trong tửu lâu lúc này chỉ còn mấy gã không lớn gần thì cũng Nguyên Anh, bọn họ có lẽ có tâm lý muốn xem kịch vui, xem kẻ dám khiêu khích Hoàng thất sẽ có kết cục như thế nào!
Không để ý đến bọn họ, Lục Huy quay đầu sang Tiểu Thanh Trúc
" Con gái có thể mở mắt ra rồi"
Tiểu Thanh Trúc bỏ đôi tay đang úp trên mặt xuống, ti hí mở mắt rồi nhìn ngó xung quanh
" Con đâu thấy có gì đâu?" Con bé nghi ngờ hỏi
" Chẳng lẽ con không thấy nghi ngờ người trong tửu lâu đâu sao?" Lục Huy có chút buồn bực
" Chắc ba lại hoá thân Ma đầu doạ bọn họ chứ gì?" Nó mặc nhiên mà nói
" Hoá thân ma đầu? Con thấy ta giống ma đầu sao?"
— QUẢNG CÁO —
" Hừ hừ, con là ma nữ đương nhiên phụ thân là đại ma đầu!" Tiểu Thanh Trúc hất cái cằm nhỏ ngạo kiều nói
Thật đáng yêu! Thật xinh đẹp!
Mấy tên còn lại cũng không khỏi thầm liếc mắt
Yêu tinh!
Lục Huy cảm nhận được khẽ quay đầu lại liếc mắt,
Con gái ta chỉ ta được nhìn!
" Con từng nghe qua Thiên Đường Cực Lạc và Địa Ngục Vô Sinh ta kể rồi, cái tên cướp đồ ăn là người xấu, cha con ta là ma đầu nên có thể câu thông ác ma dưới địa ngục, ta đã tiễn họ xuống địa ngục chịu trừng phạt rồi" Lục Huy nửa thật nửa đùa
" Thế ai có thể câu thông Thiên Đường, nghe nói mấy vị thần tiên tỉ tỉ có cánh rất xinh đẹp?" Con bé hai mắt nở hoa
" Ta cũng không biết, nếu con muốn sau này hãy tự mở ra Thiên đường?"
" Đúng vậy, con sẽ là người câu thông cả địa ngục và Thiên Đường!" Tiểu Thanh Trúc giơ nắm đấm bĩm môi nói
" Ha ha chuyện đó để sau khi con lớn, bây giờ chúng ta ăn cơm thôi!"
" Dạ được, con mời ba ăn cơm!"
Lục Huy biết nếu như trưởng thành, Thanh Trúc nhất định có thể mở ra một thiên đường thuộc về nó
Cửu Chuyển Tiên Thể chín lần Tiên nhân, ở Tiên giới chắc cũng không có mấy a?
Nhưng nếu có thể chín lần Tiên nhân thì chắc sẽ có bí mật to lớn.
Mấy tên đó để ý điều này sao? Nếu bị những tên tham lam đó bắt được tiền đồ còn bé sẽ đi về đâu? Là quang huy hay hắc ám?
Ta sẽ giúp con hướng đến quang huy, không để con bị hắc ám xâm nhiễm, ta sẽ giúp con quét sạch si mị võng lượng, không để mấy tên đó ảnh hưởng bước tiến của con!
Lục Huy nhìn Tiểu Thanh Trúc đầy trìu mến mà trong lòng thầm thề, trên người ác khí không tự chủ mà phát tán ra
Mấy người trong tửu lâu cũng đột nhiên cảm thấy băng hàn, âm thầm nhìn về Phía Lục Huy.
Lúc này, thanh âm quen thuộc lại vang lên!.
Danh Sách Chương: