• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


===========

Dư Dao làm sao cũng không nghĩ tới mẹ cô có thể đem sự tình nghĩ tới đó, nhưng nghĩ kỹ thì cũng có chút hợp lý.

Dù sao thì người ta cũng làm việc ở công xã, tối thiểu cũng phải là người học hết cấp hai, mà vài năm trước thì những người học hết cấp hai vẫn hiểu được rất nhiều thứ, khác hoàn toàn với những năm học lộn xộn của nguyên thân.


Hơn nữa, vì công việc và gia đình của đối phương, tìm một cô gái thôn quê không có văn hóa thực sự là điều khó có thể xảy ra.

Dư Dao biểu hiện ra bộ dáng nước đến chân mới nhảy, quả thật là có khuynh hướng cố gắng đi theo hướng đó.

Dù cô không thích đọc sách, nhưng tốt xấu gì cô cũng là một học sinh trung học a.

Mẹ cô có phải quá coi thường con gái mình rồi hay không?


" Cái gì mà người của công xã kia? " Dư Thịnh nhìn mẹ mình đang giận dữ, lại nhìn em gái thứ ba với vẻ mặt vô tội, cẩn thận dò hỏi, " Là công xã nào vậy mẹ? "

Dư Dao tiếp tục giả bộ vô tội, mở nắp nồi ra phát hiện canh đã gần chín, vội vàng đặt nắp nồi sang một bên, như là cực lực che giấu sự e lệ thẹn thùng của mình nói: " Không có chuyện gì, là mẹ suy nghĩ nhiều rồi.

"

Thấy con gái như vậy Khương Lệ Mai tâm đều lạnh một nửa.

Bộ dáng như vậy nếu gả đi vậy không phải bị nhà chồng đắn đo gắt gao sao.

Trong lòng bà càng quyết tâm tìm hiểu kỹ về cái kia nhà họ Lưu.

Nếu đối phương là gia đình tử tế, dễ nói chuyện thì còn đỡ, nhưng nếu có chút gì đó không ổn, bà tuyệt đối sẽ không đồng ý cuộc hôn nhân này.


Dư Dao đã có lòng muốn diễn kịch cho hai người xem, Dư Thịnh tất nhiên cũng bị lừa.

Anh suy tư nhìn em gái thứ ba, hỏi: " Là con trai nhà ai, lúc anh đi học cũng quen biết không ít người, có khi nghe qua hắn rồi.

"

Nghe vậy, mắt Khương Lệ Mai sáng lên, định nói thì bị con gái nhà mình ngắt lời, " Thật sự là không có, mau ăn cơm đi, chạy cả ngày, em đói lả rồi.

"

Cô khó khăn lắm mới làm cho Khương Lệ Mai sinh ra chút hoài nghi, cũng không thể dễ dàng để cho anh hai làm mẹ bị lay động.

Chủ yếu là Lưu Dương người đó quá giỏi ngụy trang, dù sao cũng là nam chính, có chút tật xấu cũng sẽ khiến người khác cảm thấy không đáng kể, phần lớn biểu hiện ra ngoài tự nhiên sẽ không quá xấu.

Dư Dao thúc giục anh hai bưng canh vào nhà chính, còn mình thì múc nước rửa nồi, rồi đổ đầy một nồi nước lớn, chờ một lát nữa ăn xong thì nước cũng đã nóng, vừa lúc có thể tắm.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK