Tên của An Yến là được ông nội đặt cho, ý nghĩa của nói là không cầu phú quý giàu sang, chỉ mong cậu được bình an, thoải mái.
Từ khi còn nhỏ, người thân họ hàng đều gọi cậu là Yến Yến, lúc giới thiệu bản thân với Tề Cảnh Bình, cậu cũng bảo anh gọi mình như vậy.
Mới đầu Tề Cảnh Bình cũng gọi cậu Yến Yến, được một thời gian thì sửa miệng thành An An.
Mọi người xung quanh dần dần cũng đổi cách xưng hô với cậu.
Không gọi Yến Yến, cũng không kêu An An, mà gọi tên trực tiếp của cậu An Yến.
An Yến còn tưởng mình bị bạn bè xa lánh, buồn rầu một thời gian.
Sau này nghe mọi người nói mới biết đây đều là công lao của Tề Cảnh Bình, anh đã nhắn tin cho từng người, không cho phép bọ họ gọi An Yến thân mật như vậy.
An Yến xấu hổ phải xin lỗi từng người, nói nhà mình có vại dấm lớn hay ghen, mọi người thông cảm.
Cũng từ đó An Yến trở nên nổi tiếng trong giới vì trong nhà có giấm vương (chúa ghen), còn bị chồng quản nghiêm.
An Yến lặng lẽ hỏi Tề Cảnh Bình lý do, Tề Cảnh Bình trực tiếp cởi quần cậu.
"Yến Yến, gọi như vậy thì có khác gì thành An An! Sao anh có thể để họ gọi em như thế được."
Tề Cảnh Bình đúng là dấm vương danh xứng với thực, mỗi lần nghe người khác gọi An Yến bằng tên thân mật lại tiến hành dạy dỗ cậu.
An Yến đau khổ không biết nói ai, miệng cũng không phải mọc trên người cậu, cậu làm sao mà quản được! Tề Cảnh Bình là đồ mãng phu, ngang ngược vô lý!
Sau mấy bài học xương máu khiến An Yến đau lưng mỏi eo, cậu trở nên thông minh hơn mỗi lần giới thiệu bản thân đều nói người khác gọi đầy đủ tên mình, đừng gọi tên thân mật, Yến Yến không được, An An lại càng không, những cái này chỉ dành riêng cho Tề Cảnh Bình..
Danh Sách Chương: