Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 11 - Đánh Giá Điểm Tối Đa (2)

Cái gọi là nhiệm vụ chính tuyến đương nhiên phải phát huy từ chủ đề chinh chiến rồi.

Nghĩ tới dã vọng của lão tổ nhà mình, trong lòng Lục Vô không khỏi nảy sinh khí phách. Chỉ cần trò chơi này đủ hot, hắn sẽ có thể có được vô tận người chơi bất tử làm việc cho hắn. Sau này khi thực lực của người chơi tăng lên, một khu vực Bắc Kỳ có là gì? Hắn muốn cả âm phủ luôn!

Bắc Ly cực kỳ hiểu biết về địa hình của cả khu vực Bắc Kỳ nên làm quân sự nhắc nhở Lục Vô về những thế lực đáng chú ý trong khu vực này.

Theo lời của Bắc Ly, dưới trướng của Vua Bắc Kỳ có ba vị Quỷ Vương, mười vị Quỷ Tướng. Sau khi Vua Bắc Kỳ qua đời, cả Bắc Kỳ bị những thế lực này phân hóa thành mười ba khu vực.

Khu vực nơi Minh Phủ tồn tại nằm ở phía Đông, bị một gã Quỷ Tướng tên là Sát Na chiếm cứ.

Làm thế nào để đoạt lại địa bàn từ tay Sát Na chính là nhiệm vụ chính mà Lục Vô suy xét đầu tiên.

Lục Vô thiết lập mở ra nhiệm vụ chính ở level 15. Dù sao thì level của người chơi quá thấp, ngay cả một con quỷ tốt cũng không đánh được, cơ bản là không thể hình thành sức chiến đấu có quy mô được.

Đồng thời, hai người còn suy xét thiết kế hình mẫu NPC.

Chế tạo những con NPC tăng sức hấp dẫn cho game rất đơn giản, chỉ cần dùng thần khí chinh chiến ngưng tụ một thân thể là được. Quan trọng là làm thế nào để cho NPC có trí tuệ.

Muốn trò chơi trở nên nổi bật thì địa vị của NPC là rất quan trọng. Làm thế nào để khiến nó có ý thức của bản thân trở thành điểm mấu chốt.

Lục Vô không thể giải quyết được vấn đề này, chỉ cần vứt nó cho người nghiên cứu phát minh trò chơi Bắc Ly là được.

Nhưng khiến Lục Vô bất ngờ là Bắc Ly lại vỗ ngực một cách tự tin.

"Cứ giao cho tôi. Thật ra chuyện này cũng không khó đâu. Phải biết rằng âm phủ chính là nơi quy tụ của các sinh linh, chúng ta hoàn toàn có thể tìm kiếm những sinh linh nguyên thủy vừa được sinh ra, còn chưa có linh trí trong âm phủ, dùng thần khí tái tạo lại linh hồn của chúng, giao cho chúng ký ức và sứ mệnh mới là được."

"Nhưng loại linh hồn này phải tìm ở chỗ nào?" Lục Vô kinh ngạc.

"Sau khi tử vong, những sinh linh đó sẽ được sinh ra ở bất kỳ địa điểm nào trong âm phủ. Chỗ nào cũng có thể tìm thấy hết. Chúng ta hoàn toàn có thể phát nhiệm vụ để người chơi tìm linh hồn mới sinh cho chúng ta chế tác NPC!"

"Được!"

Lục Vô gật đầu, dùng ý tức phát một nhiệm vụ mới trong game:

[Nhiệm vụ vĩnh cửu: Kẻ Thu Thập Linh Hồn]

Tìm kiếm những linh hồn mới được sinh ra ở một nơi ngẫu nhiên trong cõi âm. Sau khi phát hiện có thể bán cho Thương Thành. Mỗi linh hồn mới sinh có giá 100 hồn tệ.

Đồng thời, để khiến người chơi hiểu được cái gì là linh hồn mới sinh, Lục Vô còn bảo Bắc Ly tạo hình ảnh, dán trong list nhiệm vụ để người chơi có thể phân biệt dễ dàng hơn.

Phần thưởng của nhiệm vụ này có thể nói là cao nhất trong tất cả các nhiệm vụ. Đồng thời loại nhiệm vụ hoàn toàn dựa vào may mắn này cũng tăng mức độ thú vị của game.

May mắn S hay may mắn E chỉ cần xem mặt.



Game online phát hành ngày thứ ba.

Trong khoảng thời gian này, số lượng người chơi Chinh Chiến Online tăng lên 48 người. Trong đó phần lớn đều do nhóm người Trần Tử Vũ, Vương Đại Mãng muốn lập công hội đầu tiên trong game đề cử nên mới đến chơi.

Đối với trò chơi này, cơ bản là trước khi chơi, mọi người đều có thái độ cực kỳ nghi ngờ. Nhưng sau khi chơi rồi mới biết trò chơi này vượt thời đại cỡ nào, độ thú vị cực kỳ cao. Chỉ cần đã thể nghiệm thì hoàn toàn không nỡ bỏ đi.

Lục Vô và Bắc Ly thường xuyên quan sát những hành động của họ thông qua thần khí nên biết rõ ý tưởng của Trần Tử Vũ. Hai người cũng dự định tăng thêm chức năng lập công hội trong lần cập nhật game tiếp theo.

Để tiện cho việc quan sát tình huống của các người chơi, trong giai đoạn này Lục Vô và Bắc Ly lại xuống âm phủ một lần nữa để Bắc Ly tạo ra nhẫn phụ của nhẫn chinh chiến trong phòng thí nghiệm.

Chiếc nhẫn này không có năng lực tự chủ mà phụ thuộc vào sự tồn tại của nhẫn chủ, còn tăng thêm chức năng quan sát người chơi và phát nhiệm vụ. Bắc Ly cũng chính thức trở thành GM của trò chơi này.



Mục Thanh Thủy là người đánh giá trò chơi chuyên dụng của web game 173, nhiệm vụ hằng ngày là thử nghiệm game mới, sau đó viết báo cáo thể nghiệm, đăng lên diễn đàn trang web. Tuy rằng tiền lương không thấp, nhưng anh ta lại cảm thấy rất nhàm chán.

Lại tắt một trò chơi, Mục Thanh Thủy tháo mũ thực tế ảo xuống, xoa đầu với vẻ mặt bất đắc dĩ: "Loại sáng ý chạy đầy đường như thế này, rốt cuộc nghĩ sao mà lại đi tham dự bảng PK game mới không biết. Thật là lãng phí thời gian của mình!"

Sau đó anh ta mở trang web ra, đánh giá 2 điểm ở bên dưới game online này, đồng thời quăng trò chơi này vào danh sách đào thải.

Kéo mục lục đánh giá xuống, thấy còn hơn trăm trò chơi cần thí nghiệm, Mục Thanh Thủy cảm thấy cực kỳ bực bội.

Nhìn những người đánh giá khác cũng đang thí nghiệm những trò chơi khác, Mục Thanh Thủy hít sâu một hơi, lại mở mục lục ra, theo thứ tự click vào trò chơi tiếp theo nên thí nghiệm.

"Hửm?"

Vốn Mục Thanh Thủy định trực tiếp thí nghiệm luôn, nhưng giới thiệu vắn tắt của trò chơi này khiến anh ta phải trợn tròn mắt.
Chương 12 - Đánh Giá Điểm Tối Đa (1)

Game thực tế ảo 800 MB? Đùa nhau à?

Mục Thanh Thủy bật cười. Loại game này mà cũng dám đến dự thi, thật là chẳng có tí hiểu biết gì cả. Xem ra lần sau phải đề nghị tăng yêu cầu dự thi mới được.

Vốn Mục Thanh Thủy đọc giới thiệu vắn tắt xong rồi định trực tiếp cho 1 điểm, sau đó ném vào danh sách đào thải.

Nhưng nghĩ tới yêu cầu của công ty là phải thể nghiệm mỗi trò chơi ít nhất mười phút, Mục Thanh Thủy đành phải thở dài, tải trò chơi vào trong mũ thực tế ảo của mình, đội mũ lên bắt đầu thể nghiệm trò chơi.

Nhưng mọi thứ sau đó khiến anh ta không còn tin vào cuộc sống nữa.

Từ khi tiến vào âm phủ, hoàn cảnh chung quanh, gió nhẹ thổi qua, giống như là vừa xuyên qua thời không vậy, mọi thứ đều quá chân thật.

Sau khi lựa chọn chức nghiệm, Mục Thanh Thủy đã bị trò chơi này chinh phục triệt để. Vốn còn nghĩ chơi một chút rồi out, giờ đã biến thành niềm vui khi thăm dò trò chơi này.

Một giờ… Hai giờ… Năm giờ… Thời gian trôi qua rất nhanh. Anh ta đã triệt để chìm đắm trong trò chơi, hoàn toàn quên mất hôm nay mình còn phải đánh giá rất nhiều game online khác.

Trên đường đến dãy núi U Hồn, anh ta còn rất may mắn nhặt được một linh hồn mới sinh được nhắc nhở trong giao diện nhiệm vụ, được thưởng 100 hồn tệ. Điều này khiến anh ta rất là phấn khởi.

Sau khi bán cho Thương Thành, anh ta đắc ý dùng hồn tệ mua một con dao găm cấp độ màu lam, việc giết quái vật trở nên cực kỳ hiệu suất.

Bởi vì Mục Thanh Thủy lựa chọn Ẩn Sát Giả nên thuộc tính càng tăng lên thì anh ta thật sự được thể nghiệm cảm giác bước đi như bay mà chỉ có cao thủ võ hiệp trong phim mới làm được.

Cứ thế thăm dò, lời nhắc nhở hạn chế chơi game 12 tiếng xuất hiện, sau đó anh ta bị logout khỏi game.

Mục Thanh Thủy buồn bực tức giận cắn răng: "Tiên sư! Suýt nữa thì ông mày tự giết được Chiến Binh Hài Cốt rồi. Đứa nào làm thiết lập thời gian vậy? Unlike!"

Mục Thanh Thủy tháo mũ giáp xuống, vẻ mặt buồn bực, nhưng sau đó anh ta lập tức ngây ngẩn cả người. Bởi vì người đánh giá chung quanh đã thay ca rồi, bây giờ đã là ba giờ đêm.

"Trời đất, nhiệm vụ đánh giá hôm nay…" Mục Thanh Thủy đau răng. Thân là một người đánh giá trò chơi chuyên nghiệp, thế mà lại say mê chơi game tới mức quên làm việc luôn.

Nhưng đối với trò chơi này, Mục Thanh Thủy đã bội phục tới mức không còn lời nào để nói, quyết định chấm 10 điểm vào chỗ đánh giá.

Sau đó anh ta tốn nửa giờ để viết một bài báo cáo đánh giá đăng dưới trò chơi này rồi kéo nó vào list xét duyệt tuần hoàn.

Để giữ công bằng, tất cả trò chơi đều phải được những người đánh giá xét duyệt một lần, lấy điểm bình quân của mọi người để đánh giá nên điểm của một mình Mục Thanh Thủy không thể quyết định trò chơi này có qua cửa hay không.

Lúc này, trong lòng Mục Thanh Thủy vẫn rất kích động. Bởi vì anh ta cảm thấy mình thật sự phát hiện báu vật.

Sau khi lấy di động ra, vẻ mặt anh ta thoáng do dự, chần chờ một lát, cuối cùng anh ta cắn răng gọi điện cho ông chủ web 173.

Tút… Tút…

Chuông reo chừng bảy tám tiếng mới có người nhấc máy: "A lô?"

"Chào ông chủ. Tôi là người đánh giá Mục Thanh Thủy của web game 173!" Mục Thanh Thủy lên tiếng giới thiệu trước.

Nghe thấy là người đánh giá của công ty cấp dưới của mình, Ngô Quốc Nhất không khỏi sửng sốt trong chốc lát, sau đó nhìn đồng hồ hiển thị trên di động, tâm trạng lập tức trở nên rất tệ: "Có việc gì không? Còn nữa, sao cậu lại biết số điện thoại của tôi?"

"Ông chủ, ông đừng giận. Tôi xin báo cáo với ông một việc, có lẽ đây là một cơ hội có thể khiến web 173 của chúng ta nhanh chóng phát triển, đè bẹp những web game khác, trở thành trang web đứng đầu."

Ngô Quốc Nhất vốn định nổi giận, nghe vậy lại bật cười. Ông ta cảm thấy nhân viên suy xét đến sự phát triển của trang web là chuyện tốt, nhưng nửa đêm gọi điện tới cũng quá thất lễ rồi. Hơn nữa có vấn đề gì chẳng lẽ không thể nói với quản lý của mấy người trước sao?

Nhưng Ngô Quốc Nhất cũng không nói vậy. Ông ta suy nghĩ, vẫn chuẩn bị nghe thử xem nhân viên quái gở này sẽ nói thế nào.

"Nói đi, tôi nghe đây."

Mục Thanh Thủy không khỏi phấn khởi, quyết đoán nói: "Ông chủ, ông biết hoạt động bình chọn game mới tốt nhất của trang web chúng ta chứ?"

"Nói nhảm, hoạt động lần này là do tôi đề nghị mà!"

Thân là người yêu game lâu năm, chính vì yêu tha thiết nên ông ta mới có ý tưởng lập một web game, từ đó sáng tạo ra 173 - một trong những web game lớn nhất cả nước. Mà hoạt động đánh giá lần này chính là đề nghị của ông ta, sau đó được ban giám đốc phê duyệt nên mới thi hành.

"Ông chủ, hoạt động lần này chúng ta nhặt được vàng rồi! Trong lúc đánh giá, tôi phát hiện ra một game online có độ chân thật gần trăm phần trăm. Tôi thể nghiệm khoảng chừng 12 giờ, không phát hiện bất cứ tì vết nào cả. Hơn nữa, cách cường hóa trong game hoàn toàn khác biệt với những game thực tế ảo có trên thị trường hiện nay, quả thực là một game online vượt thời đại!"

Ngô Quốc Nhất nghe vậy, biểu cảm lập tức trở nên trịnh trọng, bật đèn bàn cạnh giường lên rồi ngồi dậy.

"Game gì? Công ty nào nào sản xuất?"

Mục Thanh Thủy ý thức được Ngô Quốc Nhất có hứng thú nên vội đáp: "Là một trang web game nhỏ sản xuất, tên là 'Chinh Chiến Online'. Hơn nữa kỳ lạ là file dữ liệu của trò chơi này chỉ có dung lượng 800 MB. Sau khi thí nghiệm xong, tôi cũng cảm thấy rất khó tin."

Nghe vậy, Ngô Quốc Nhất suýt nữa cho rằng Mục Thanh Thủy ở đầu dây bên kia có phải là thí nghiệm trò chơi quá nhiều nên bị hoang tưởng hay không nữa.

Ngô Quốc Nhất hít sâu một hơi, lửa giận trong lòng lại bừng lên: "Cậu tên gì?"

"Ông chủ, tên tôi là Mục Thanh Thủy, mã nhân viên 387!"

"Được, ngày mai cậu có thể tới phòng tài vụ kết toán!"

Mục Thanh Thủy vốn đang phấn khởi, nghe vậy lại như bị rót một chậu nước lạnh vậy, tỉnh táo hơn nhiều.

Ý thức được rằng mình sắp bị sa thải, Mục Thanh Thủy vội vã nói: "Ông chủ, tôi xin ông, nếu bên cạnh ông có thiết bị thì ông có thể đăng nhập vào game thể nghiệm thử. Nếu lời tôi nói đều là giả dối thì không cần ông sa thải, ngày mai tôi sẽ từ chức ngay lập tức!"
Chương 13 - Thu Mua Với Giá Cao (1)

Đối mặt với lời van nài của Mục Thanh Thủy, Ngô Quốc Nhất vẫn cúp điện thoại.

Ngô Quốc Nhất tắt đèn bàn, vốn định ngủ tiếp, nhưng trong đầu lại thường xuất hiện lời nói của Mục Thanh Thủy.

Ngô Quốc Nhất thật sự không ngủ được, cuối cùng vẫn bật đèn, đứng dậy đi thư phòngphòng sách.

Ngô Quốc Nhất dụi mắt, mở máy tính lên. Sau khi máy tính khởi động xong, ông ta hắn vào trang quản lý của web 173, mở list định đánh giá game ra.

Trong số hơn một trăm game online, Ngô Quốc Nhất tìm một lúc lâu mới thấy "Chinh Chiến Online" theo lời Mục Thanh Thủy.

Đúng như lời Mục Thanh Thủy, dung dượng của trò chơi này lại chỉ có 800 MB. Ngô Quốc Nhất im lặng một lát, sau đó lấy mũ thực tế ảo từ bên bàn ra, nối tiếp với máy tính rồi tải game vào.

Dựa theo suy nghĩ thử độc, Ngô Quốc Nhất đăng nhập vào game.

Khi cảnh tượng trong game xuất hiện, Ngô Quốc Nhất lập tức mở to mắt. Độ chân thật của game online này thật sự giống như lời Mục Thanh Thủy, đã đạt tới trình độ hoàn hảo.

Ngô Quốc Nhất còn không chịu tin, bắt đầu mở rộng phạm vi thăm dò trong game, muốn tìm tường không khí các thứ.

Thế là cứ thế chơi tới nửa đêm, mãi tới khi bước vào dãy núi U Hồn, tình cờ gặp phải Lực Sĩ U Minh, bị một quyền đập chết mới kết thúc thể nghiệm trò chơi.

Sau khi thoát khỏi trò chơi, cảm xúc của Ngô Quốc Nhất vẫn còn kích động. Ông ta suy tư một lát, lập tức lấy di động gọi cho chủ quảnquản lý web game.

Quản lý 173 nhận được điện thoại thì có vẻ rất kinh ngạc. Bởi vì Ngô Quốc Nhất cơ bản sẽ không gọi điện thoại cho hắn ta.

"Tôn Xích, anh lập tức, ngay bây giờ, nhanh chóng tìm được công ty nghiên cứu 'Chinh Chiến Online' cho tôi. Lấy được phương thức liên lạc rồi lập tức gửi cho tôi."

Quản lý Tôn Xích còn đang ngơ ngác, nhưng vẫn vội đồng ý.

Tôn Xích không dám kéo dài công việc được ông chủ sai khiến, vội đăng nhập trang quản lý website.

Nhưng sau khi tìm được Chinh Chiến Online, anh ta lại phát hiện bên dưới trò chơi này chỉ ghi chú trang web sản xuất, không điền số điện thoại di động, khiến anh ta hắn rất sốt ruột.

May mà còn có e-mail trả lời xét duyệt của web game 173. Anh ta vội gõ chữ vào mail, gửi cho Lục Vô.

Ngay sau đó, anh ta hắn bắt đầu ngồi chờ.

Cùng lúc đó, Lục Vô đang ăn quán vỉa hè với Bắc Ly cảm nhận được di động rung lên một chút.

Hắn lấy di động ra mới phát hiện có tin nhắn đến, ký tên lại là web 173.

Lục Vô ôm tâm trạng kích động mở mail ra.

Nhưng không phải là thông báo thông qua xét duyệt mà hắn mong chờ, mà là hỏi phương thức liên lạc của mình.

Tuy rằng hắn không biết tại sao họ lại muốn phương thức liên lạc của mình, nhưng Lục Vô vẫn gửi số điện thoại của mình cho họ.

Nhìn Bắc Ly đang ăn lấy ăn để, Lục Vô mỉm cười, nhét điện thoại di động vào túi, xoa đầu Bắc Ly, cảm thấy Bắc Ly sống tằn tiện với mình nhiều ngày như vậy, thật là khổ cho cô bé.



Tôn Xích đang đứng ngồi không yên chờ hồi phục phản hồi nhìn thấy lời nhắc có mail gửi tới ở góc phải màn hình máy tính, vội mở ra.

Thấy phương thức liên lạc mà ông chủ muốn, Tôn Xích thở phào một hơi, lại dãy số đó rồi gửi cho ông chủ Ngô Quốc Nhất.

Cũng giống Tôn Xích, lúc này Ngô Quốc Nhất đang ngồi trong thư phòngphòng sách hút thuốc. Trong gạt tàn đã chứa đầy tàn thuốc, đôi mắt đỏ ngầu tỏ rõ ông ta hắn đã thức trắng đêm.

Nhưng trong lòng Ngô Quốc Nhất vẫn rất phấn khởi. Bởi vì ông ta hắn biết đây là cơ hội để trang web quật khởi.

Sau khi thấy tin nhắn mà Tôn Xích gửi tới, Ngô Quốc Nhất không hề do dự bấm số điện thoại của Lục Vô.

"A lô, cho hỏi ai đấy?" Trong điện thoại truyền tới một giọng nói trẻ tuổi.

Ngô Quốc Nhất hít sâu một hơi rồi nói:

"Chào cậu. Cho hỏi cậu là người sở hữu trò chơi Chinh Chiến Online phải không? Tôi là người phụ trách web game 173, có một số việc muốn bàn luận với cậu. Cậu có rảnh không?"

Lục Vô thoáng kinh ngạc, nhưng hắn nghĩ web 173 tìm hắn để bàn về game nên nói: "Được, không thành vấn đề, tôi có thể tới ngay bây giờ!"

"Không cần, tôi tới tìm cậu là được. Bây giờ cậu ở đâu?" Ngô Quốc Nhất vội nói.

Điều này khiến Lục Vô ý thức được rằng trò chơi của mình đã được coi trọng, trong lòng thoáng mong chờ, sau đó gửi tọa độ của mình cho Ngô Quốc Nhất.

Cúp điện thoại, Ngô Quốc Nhất rất phấn khởi. Vốn còn tưởng phải thu xếp chuyến bay, không ngờ người này lại ở trong thành phố Già Lam luôn.

Ngay sau đó, Ngô Quốc Nhất gọi điện cho tài xế, bảo hắn anh ta lập tức chạy tới đón mình. Còn bản thân ông ta hắn thì thay một bộ quần áo, sửa soạn một lát rồi vội ra ngoài.

Chưa đầy 20 hai mươi phút, Ngô Quốc Nhất đã tới nơi.

Thấy quán ăn tồi tàn ở xa, Ngô Quốc Nhất lại nhìn định vị biểu hiện trên di động, xác nhận là không sai, bèn xuống xe đi vào nhà hàngquán ăn.
Chương 14 - Thu Mua Với Giá Cao (2)

Bây giờ là giữa trưa, quán ăn rất đông người. Ngô Quốc Nhất nhìn chung quanh, cũng không thể xác định là ai, thế là lấy di động ra gọi cho Lục Vô.

Thấy Lục Vô ở cách đó không xa nhận điện thoại, Ngô Quốc Nhất bước tới trước.

"Chào cậu, tôi là Ngô Quốc Nhất, chính là tôi muốn tìm cậu!"

Lục Vô thoáng kinh ngạc. Không ngờ người phụ trách web 173 tới nhanh như vậy. Hắn đứng dậy bắt tay với ông ta hắn rồi nói:

"Chào anhông, cho hỏi có việc gì vậy?"

"Có thể đi chỗ khác nói chuyện được không?" Ngô Quốc Nhất nhìn chung quanh. Rõ ràng đây không phải là nơi thích hợp bàn chuyện.

"Ừm… Mấy người đừng vội… Chờ tui tôi ăn xong rồi đi." Nghe thấy họ muốn rời đi, Bắc Ly rất không tình nguyện. Phải biết rằng cô ăn mì tôm với Lục Vô mấy ngày liền, hiếm lắm mới ăn được bữa ngon, sao chịu rời đi được.

"Bạn nhỏ này là…?"

"À, em gái tôi!" Lục Vô đáp.

Thấy Bắc Ly không muốn đi, Ngô Quốc Nhất đành phải nói: "Cô bé, chúng ta đi chỗ khác ăn ngon hơn!"

Bắc Ly rất thích nghe lời này, đôi mắt sáng ngời quay đầu hỏi: "Thật à?"

Ngô Quốc Nhất bỗng bật cười: "Đương nhiên là thật rồi!"

Bắc Ly thế mới quyến luyến bỏ đũa xuống, nắm tay Lục Vô đi ra quán ăn, lên xe của Ngô Quốc Nhất.

Ngồi trong xe, Lục Vô thầm kinh ngạc. Web game 173 giàu thế cơ à? Một người phụ trách mà đã có thể sở hữu một chiếc siêu xe huyền phùbay Cực Lam luôn.



Ngô Quốc Nhất cực kỳ coi trọng cuộc đàm phán này. Trước đó, khi còn trên xe đã đặt phòng VIP của khách sạn Cung Đình tốt nhất thành phố Già Lam. Sau khi đến lại còn tiêu tiền mua một bình rượu nổi tiếng giá 680 ngàn tệ.

Lục Vô thấy giá tiền trên menu, không khỏi tặc lưỡi. Ông chủ quản lý này giàu ghê.

Sau khi đồ ăn được bưng lên hết, cuối cùng Ngô Quốc Nhất cũng lên tiếng: "Tôi muốn hỏi một chút, đội ngũ nghiên cứu phát minh ra trò chơi này là phòng làm việc nổi tiếng nào vậy?"

Lục Vô bất ngờ. Câu hỏi này hHắn thật sự không thể trả lời được câu hỏi này. Nếu nói tới đội ngũ nghiên cứu và phát minh thì chỉ có hai người, tổ tiên và Bắc Ly thôi. Mình cùng lắm chỉ lập ra kế hoạch mà thôi.

"Rất khó nói à? Không sao, không sao, tới, uống rượu đi!" Ngô Quốc Nhất cười lúng túng, nghĩ thầm phải mở lời như thế nào.

Đối mặt với một bàn thức ăn ngon, ánh mắt Bắc Ly tỏa sáng, đã bắt đầu ăn luôn rồi. Lục Vô cũng không câu nệ mà cũng bắt đầu nâng đũa. Thường thường, thi thoảng lại nếm một ngụm nhỏ rượu khi Ngô Quốc Nhất mời rượu.

Ăn được một lúc, sắc mặt Ngô Quốc Nhất đỏ bừng, cuối cùng cũng đi vào việc chính.

"Chú em Tiểu Vô, cậu có ý định bán trò chơi này không?"

Dường như nghĩ tới điều gì, Ngô Quốc Nhất lại nói tiếp: "Cậu cứ yên tâm, web game 173 bọn anh tôi sẽ cho chú cậu một cái giá hài lòng!"

Lục Vô đã ý thức được ý đồ của Ngô Quốc Nhất lần này, thầm nói một câu "Cáo già", quả nhiên là mưu toan trò chơi của mình.

"Nghiên cứu trò chơi này tốn rất nhiều tâm huyết của đoàn độiđội ngũ chúng tôi, thật sự không có ý định bán đi." Lục Vô từ chối một cách uyển chuyển.

"10 tỷ, cậu thấy giá này thế nào?"

Lục Vô hít sâu một hơi, bình ổn tâm trạng kích động của mình một chút: "Chúng tôi nhiệt tình yêu thương nên mới cùng nghiên cứu ra trò chơi này. Còn chuyện có tiền hay không…"

"15 tỷ!"



Giá tiền này khiến trái tim của Lục Vô đập thình thịch, quả thực là sự quyến rũ khó có thể kháng cự được.

Nhưng tuy rằng Lục Vô rất nghèo, nhưng hắn không phải là kẻ thiển cận. Hắn biết rõ nếu trò chơi này trở nên hot thì có thể mang tới rất nhiều lợi ích cho hắn, không phải là mấy chục tỷ có thể sánh bằng.

Hơn nữa, dù Lục Vô có muốn bán thì cũng không bán được. Bởi vì âm phủ hoàn toàn là thật, cốt truyện của game cũng đều nhờ vào thần khí chinh chiến kết nối trên người Lục Vô sáng tạo ra. Người khác không có khả năng dùng được nó.

"Nói thật với ông anh, đội ngũ chúng tôi thật sự không định bán trò chơi này. Nếu ông anh đã thể nghiệm trò chơi này rồi thì tôi tin rằng ông anh cũng biết rõ trò chơi này vượt thời đại cỡ nào. Chỉ riêng lĩnh vực chân thật đã đè bẹp tất cả game thực tế ảo trên thị trường rồi. Cho nên cái nhìn của đội ngũ chúng tôi là trò chơi này không chỉ chừng đó tiền."

Nói tới đây, ý của Lục Vô đã biểu đạt rất rõ ràng.

Điều này khiến Ngô Quốc Nhất không nhịn được thầm thở dài: "Thật ra vẫn có thể bàn bạc thêm…"

"Ừm… Không bán!" Lúc này, Bắc Ly đang ăn ngấu nghiến cũng ngẩng đầu lên, vừa nhấm nuốt vừa nói.

Vốn tưởng rằng người phụ trách của đội ngũ nghiên cứu là người trẻ tuổi nên hẳn sẽ bị tiền tài mê hoặc một cách dễ dàng, không ngờ Lục Vô lại kiên quyết như vậy, khiến Ngô Quốc Nhất bắt đầu suy nghĩ phải làm thế nào để trang web của mình được lợi ích lớn nhất.

"Vậy trò chơi của cậu có thể phát hành trên trang web của chúng tôi không? Hơn nữa, nếu cậu cam đoan sẽ không phát hành trên những trang web khác thì tôi có thể cho cậu cái giá này." Nói rồi Ngô Quốc Nhất giơ một ngón tay lên.
Chương 15 - Đàm Phán (1)

"Thế ông anh muốn ích lợi gì?"

Bình thường, nếu một game online được phát hành trên trang web có lượng truy cập lớn này thì trang web sẽ thu tiền theo tỷ lệ phần trăm. Ví dụ như Apple Store rất hot hồi trước, tất cả những app nạp tiền trên đó đều sẽ bị công ty Apple rút một phần tiền nạp để làm phí phục vụ.

"Tôi không cần gì cả. Nếu game online của cậu chỉ phát hành trên web của chúng tôi thì tôi sẽ cho cậu 100 triệu."

Điều kiện của Ngô Quốc Nhất thực sự khiến Lục Vô dao động. Hắn biết rõ Ngô Quốc Nhất theo đuổi cái gì. Thứ ông ta hắn muốn là lượng truy cập vào trang web.

Nếu trò chơi này thật sự chỉ phát hành trên 173 thì nếu như nó trở nên nổi tiếng, nhất định sẽ có rất nhiều người chơi nghe tin kéo tới. Đây cũng là điều mà Ngô Quốc Nhất muốn.

Nếu nó chỉ là một trò chơi thôi thì có lẽ Lục Vô sẽ đồng ý với yêu cầu đầy cám dỗ của Ngô Quốc Nhất.

Nhưng không phải. Lục Vô còn phải suy xét tới vấn đề âm phủ nữa.

Hắn đã hứa với Bắc Ly là sẽ thu hồi Bắc Kỳ, thậm chí chiếm cả âm phủ. Vậy thì số lượng người chơi sẽ có hiệu quả mang tính quyết định ở một mức độ nhất định.

Nếu hắn đồng ý với yêu cầu của Ngô Quốc Nhất thì không thể nghi ngờ là hạn chế sự phát triển của game chinh chiến.

"Trò chơi có thể phát hành trên web của ônganh, nhưng yêu cầu của ông anh thì tôi không thể đồng ý. Làm vậy sẽ hạn chế sự phát triển của chúng tôi. Hơn nữa, mục tiêu của tôi là cả thế giới. Tôi cần rất nhiều web game để mở rộng trò chơi này!"

Nhìn ánh mắt sáng ngời của Lục Vô, nghe hắn nói về dã tâm nổi tiếng toàn cầu, Ngô Quốc Nhất cũng ngây ngẩn cả người.

Hai đề nghị đều bị từ chối, đây là điều mà Ngô Quốc Nhất không hề nghĩ tới. Vốn ông ta hắn còn định thừa dịp trò chơi còn chưa khởi bước để đoạt lấy, nhưng ý tưởng này thất bại khiến ông ta hắn rất buồn bực.

"Chủ quảnQuản lý Ngô, thế này đi, tôi có một đề nghị, ông anh xem thử có thích hợp hay không."

"Chú em cứ nói!"

"Thứ mà chủ quảnquản lý Ngô muốn đơn giản chỉ là dựa vào trò chơi này để đạt được lượng truy cập vào web mà thôi. Vậy thì trò chơi của tôi có thể đặt ở web các ông anh hai tháng. Trong hai tháng này tôi chắc chắn sẽ không hợp tác với những trang web khác. Nhưng ông anh phải hứa với tôi rằng trong hai tháng này, ông anh phải quảng bá game của tôi ở trang chủ."

Lục Vô suy xét như vậy cũng là có mục đích riêng.

Điểm khó nhất của game Chinh Chiến Online chính là giai đoạn khởi bước. Chỉ cần có cơ hội quảng bá, số lượng người chơi tăng, vậy thì danh tiếng sẽ lan xa, sau này thậm chí không cần quảng bá, người chơi sẽ kéo càng nhiều người hơn tới thể nghiệm.

Cũng giống như game Liên Minh Huyền Thoại hay PUBG nổi tiếng khắp các quán net vậy thôi.

Ngô Quốc Nhất vốn còn tưởng không còn hy vọng nữa, nghe vậy chợt sửng sốt, sau đó nở nụ cười: "Chú em biết làm ăn ghê. Nhưng vụ mua bán này tôi làm. Tôi đặt cược trò chơi này sẽ hot!"

"Cạn ly!"

Lục Vô mỉm cười, cầm ly rượu cụng ly với Ngô Quốc Nhất rồi rót vào miệng.

Sau đó Lục Vô lại nói chuyện với Ngô Quốc Nhất về nội dung trò chơi. Trước đó, Lục Vô đã nghiên cứu với Bắc Ly rồi nên đương nhiên có thể đáp lại rất nhẹ nhàng.

Đối với phát triển đầu mối chính trong game, Lục Vô không hé răng lấy một lời, viện cớ bí mật để qua loa cho xong.

Điều này khiến Ngô Quốc Nhất rất tiếc nuối. Bởi vì sau khi thể nghiệm trò chơi này, Ngô Quốc Nhất vốn đã rất lâu không chơi game giờ lại nổi hứng muốn chơi lại.

Đã rất lâu rồi ông ta hắn không có cảm giác này.

Nhưng không biết cũng tốt, t. Thăm dò những điều chưa biết cũng là một trải nghiệm thú vị trong game.

Cuộc nói chuyện lần này khiến Ngô Quốc Nhất cảm thấy mình không mất công. Sau khi ăn uống no say, Ngô Quốc Nhất lập tức trả liền tiền rồi chào tạm biệt, nói với hắn rằng sau khi hoạt động kết thúc, trò chơi của hắn sẽ được quảng bá liên tục trên trang chủ suốt hai tháng. Hơn nữa bất kể trò chơi này có đạt hạng nhất hay không thì cũng sẽ cho Lục Vô quảng bá CG trên trang chủ, bảo Lục Vô chuẩn bị sẵn sàng.

Người vui vẻ nhất trong bữa cơm này không thể nghi ngờ là Bắc Ly, cả quá trình đều đang ăn. Nhìn đống vỏ tôm cua chất thành nútnúi, Lục Vô khó mà tin rằng toàn bộ những thứ đó đều bị Bắc Ly nhỏ nhắn ăn sạch.

Bắc Ly xoa cái bụng tròn vo, ợ một hơi: "Ăn no, sướng quá!"

Nhìn nụ cười hồn nhiên tươi tắn trên mặt Bắc Ly, Lục Vô không khỏi áy náy. Những thứ mà mình có thể cho Bắc Ly hiện giờ thật sự là quá đơn sơ.

Nhưng Lục Vô biết, mọi thứ chỉ là tạm thời thôi. Thời đại của hắn sắp mở ra rồi…



Ăn xong, Lục Vô dẫn Bắc Ly về nhà.

Nghĩ tới clip CG giới thiệu mà Ngô Quốc Nhất bảo hắn chuẩn bị, Lục Vô không khỏi trở nên phiền não.

Đầu tiên, mình chắc chắn không có tiền để thuê một nhóm chuyên nghiệp làm clip CG tuyên truyền rồi. Tiếp đó là làm thế nào để khiến CG thể hiện sức hút của game Chinh Chiến Online, điểm này cũng rất quan trọng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK