Bầu trời khi đêm đến mịt mờ không có ánh trăng sao, Thanh Hạ ngồi trên giường đá đột ngột mở rèm mi cong, khoé môi khẽ nhếch vẽ nên nụ cười tà mị, hoàn hảo đã đến lúc phải bắt đầu hành động! Nàng đứng dậy cởi xuống áo choàng tuyết trắng ngoài thân, bên trong hiển lộ một bộ nam trang quần ngắn, hơi rộng không vừa với người song chẳng qua lại tốt hơn nhiều so với y phục cung nữ, Thanh Hạ từ bên hông giày rút ra một thanh chuỳ thủ, trong không khí ngân vang thanh âm bén nhọn lạnh lùng khiến nàng không khỏi lòng gật đầu.
Tuy không thể so sánh với thanh chuỳ thủ chuyên dụng kiếp trước nhưng tuyệt đối đủ sắc bén. Vì chuyến đào tẩu ngày hôm nay nàng đã chuẩn bị rất kỹ lưỡng!