Làm bạn tiệc của anh cũng không có gì xấu cả thậm chí còn có lợi cho cô, Nhiễm Hi vừa bước chân vào con đường kinh doanh, chưa có sự tin tưởng cũng chưa có được thành công nào cả, đi theo Lục Cẩn Đông coi như là bước đầu giúp cô tìm hiểu và tạo mối quan hệ, đây cũng là lí do mà cô đồng ý với anh, một phần nữa chính là cô thật sự cảm thấy tin tưởng anh, cảm nhận được anh sẽ không làm tổn hại đến cô
Dòng suy nghĩ bị cắt đứt khi cảm giác ấm áp bao trọn lấy cô từ phía sau, Nhiễm Hi quay đầu bắt được khoảnh khắc Lục Cẩn Đông lùi về phía sau, trên người cô đã xuất hiện áo vest của anh, cô nhỏ giọng
" Cảm ơn "
Anh hắng giọng, hơi đảo mắt
" Không có gì, có cần tôi đưa cô về không? "
" Không cần đâu, tôi lái xe tới "
Anh gật đầu, xoay người lấy một cái ô trước cổng nhà hàng bung ra đưa cho cô
" Cầm lấy, đừng để bị ướt, tôi có việc cần phải đi trước, về đến nơi thì nhắn tin cho tôi "
Cô mỉm cười nhận lấy
" Được, anh đi cẩn thận nhé "
Lục Cẩn Đông cười dịu dàng, vừa hay xe của anh cũng đến, trợ lí xuống xe cầm ô đi đến trước mặt hai người
" Tôi đi trước, cô lái xe cẩn thận "
Nhiễm Hi gật đầu, Lục Cẩn Đông yên tâm quay người lên xe rời đi, cô đi về hướng hầm giữ xe, tuy là trời mưa đi lại cũng không thuận tiện, nhưng Nhiễm Hi thích thời tiết se se lạnh như thế này, cô thả bước chân chậm lại một chút, nguyên buổi chiều hôm nay cô dự định sẽ ở trong nhà đánh một giấc thật thoải mái
______
" Dự án ở Bắc Kinh, không cần nữa "
Lục Cẩn Đông ngồi ở trên xe, không lạnh không nhạt nói một câu
" Vâng, Lục tổng tối ngày kia anh có một buổi tiệc từ thiện do Diệp gia tổ chức, anh có đi hay không? "
Thư ký Trần đang lái xe, nhìn anh qua gương chiếu hậu cung kính báo cáo công việc, Trần Dự là thư ký thân cận bên cạnh Lục Cẩn Đông đi theo anh từ những ngày đầu tiên tiếp nhận Lục thị, có thể nói trong công ty người hiểu anh nhất là Trần Dự
Lục Cẩn Đông khẽ nhếch môi, cơ hội tốt thế này anh nào có bỏ qua
" Ừ, đặt một bộ lễ phục cho nữ đơn giản một chút "
Ngừng một chút, anh lại thêm vào một câu khiến người nghe kinh ngạc
" Màu xanh ngọc "
Trần Dự bất ngờ đến nổi mở to mắt, Lục tổng từ khi nào muốn dẫn theo bạn tiệc? Còn tự mình đặt lễ phục, đùa gì vậy chứ, khối băng lạnh này cũng biết chu đáo thế à
Không đúng, người này chắc chắn không phải Lục tổng của anh ta, Lục tổng của anh ta phải là một khối băng lạnh lẽo kinh người, phụ nữ không thể đến gần, đàn ông thì phải kính trọng
" V..âng "
Thư Ký Trần lắp bắp nói, tay cầm lái cũng hơi run lên
Ting~~~
Lục Cẩn Đông lấy điện thoại mở ra xem, nhìn thấy nội dung tin nhắn thì môi nhếch lên, hành động này của anh làm cho người ngồi phía trước run tay xém thì lệch tay lái
" Nhìn đường "
" Vâng, vâng "
Trần Dự đưa tay lau mồ hôi trên trán, hôm nay anh ta được chứng kiến nhiều chuyện khủng khiếp quá rồi, có khi nào Lục tổng sẽ giết người diệt khẩu như trong phim không vậy, anh ta rùng mình, nuốt nước bọt
Lục Cẩn Đông không hay biết trong đầu trợ lí của mình đang nghĩ cái gì, chỉ chuyên chú nhìn dòng tin nhắn mà Nhiễm Hi gửi đến
" Tôi đến nơi rồi, lúc nãy lỡ làm bẩn áo của anh, ngày mai tôi sẽ giặt sạch gửi trả cho anh sau nhé? "
" Được "
_____
Nhiễm Hi quay trở về Cung Uyển, lúc đi qua cổng bất cẩn va phải một bà lão, vì trời mưa đường trơn bà cụ kia lại lớn tuổi, lúc đụng phải Nhiễm Hi sợ bà cụ ngã nên vội vàng kéo bà cụ lại nhưng lại mất thăng bằng tự làm té mình, cổ tay bị trầy xước áo và váy đều bị bẩn nhưng cô không mấy quan tâm, sau khi xác nhận bà cụ không bị thương cô mới thở phào, nhẹ nhàng hỏi bà
" Bà ơi, nhà bà ở đâu, cháu đưa bà về nhé "
Mắt bà cụ hình như không được tốt, nghe cô hỏi thì hơi nheo mắt lại, bà mỉm cười
" không cần đâu, bà tự về được ấy mà "
Nhiễm Hi không yên tâm để bà đi về một mình, nên cố gắng khuyên nhủ
" Cháu đụng phải bà, nên bà để cháu đưa bà về nhé, nếu không cháu thấy áy náy lắm "
Bà cụ hết cách đành gật đầu, Nhiễm Hi tiến lên muốn đỡ bà nhưng tay cô bị bẩn nên vội rụt tay lại
Bà cụ đi trước, cô đi theo ở phía sau, không khí giữa hai người cũng rất hoà hợp, bà cụ dường như rất thích cô, suốt đường đi luôn vui vẻ hỏi cô hết cái này đến cái khác
" Cháu tên là gì "
" Nhiễm Hi ạ "
" Dễ nghe thật, cháu bao nhiêu tuổi "
" Dạ cháu 25 "
" Cháu làm nghề gì "
" Cháu là doanh nhân "
.....sau đó là hàng loạt câu hỏi khác nữa, Nhiễm Hi cảm thấy bà cụ không có ý xấu nên cũng thành thật trả lời từng câu hỏi một. Ra khỏi thang máy của tầng 7, bà cụ quay qua cười dịu dàng với cô
" Hi Hi à, bà gọi cháu như thế có được không? "
" Vâng, được ạ "
" Hôm nay cảm ơn cháu, cháu cho bà số điện thoại, có dịp bà gọi cháu đến nhà bà ăn cơm nhé "
Nhiễm Hi vội xua tay
" Không cần đâu ạ, cháu cũng tiện đường "
Bà cụ thở dài, nhìn cô một cái, lại buồn bã nói
" Vậy sao, vậy là bà phiền cháu rồi "
Nhiễm Hi lúng túng, sao bà cụ lại hiểu sai ý của cô thế này, cô vội vàng nói
" Không phải đâu, hiện tại cháu không tiện, cháu đọc số điện thoại bà ghi lại nhé "
Bà cụ liền cười vui vẻ, gấp gáp lấy điện thoại trong túi áo ra
" Được, được cháu đọc đi "
______
Đưa bà cụ về đến nhà, cô cũng vội quay về tắm rửa thay quần áo, nhìn vết bẩn ở vạt áo vest Nhiễm Hi hơi đau đầu, cô biết áo này là áo đặt may riêng bẩn rồi thì sẽ rất khó giặt ra, lại không thể tùy tiện tự mình làm nên đành mang ra cửa hàng giặt ủi
Nhiễm Hi tắm xong đi ra ngoài, cẩn thận treo áo vest ở một ngăn tủ riêng, lại nhìn sang chiếc áo khoác dài treo ở bên cạnh, hôm nay vội vàng mà cô quên mất phải mang trả lại cho anh
Cô ngồi ở trên giường, lấy điện thoại nhắn tin cho Lục Cẩn Đông nói cho anh biết cô đã về đến nhà tiện thể cho anh biết áo của mình bị cô làm bẩn, thấy anh không tỏ thái độ gì khác cô liền thoải mái hơn, Nhiễm Hi đứng dậy đi ra phòng bếp, lúc trưa ăn nhiều là thế nhưng bây giờ bụng cô lại đói, tủ lạnh cũng không có đồ ăn chỉ có mỗi trái cây với mấy hộp sữa chua, Nhiễm Hi lấy hết mấy thứ đó ra mang đến bên sofa, mở tivi coi bộ phim đang hot trên mạng dạo gần đây, thời gian rãnh cô sẽ thường xuyên coi phim chiếu mạng, vừa có thể nhìn được trai đẹp mà cả nữ diễn viên cũng đẹp muốn ngất, nội dung phim thì tạm được, lúc rãnh rỗi ngồi xem ăn bánh cũng không bị nhàm chán