• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

NÀNG CÔNG CHÚA LỰC ĐIỀN - PHẦN 11

Chuyển ngữ: Cá Muối Chuyển Mình

ε=ε=ε=ε=┌(; ̄▽ ̄)┘

11

Do thân phận của sứ giả Đại Quang Minh đã trở thành một câu đố, cho nên Tam ca cảm thấy không thể coi thường nhân vật này.

Huynh ấy ra lệnh cho sai nha không ngừng thẩm vấn bốn tên sứ giả để xem có thể tìm ra được thêm manh mối nào không.

Cuối cùng ông chủ quán rượu khai ra được chút manh mối, đoạn thời gian trước, giáo chủ lệnh cho sứ giả Đại Quang Minh cấp tốc về Nam Đồng nhưng không rõ tại sao sứ giả Đại Quang Minh chậm chễ mãi không thi hành theo lệnh.

Quân chủ Phổ Tô Bình Sa của Nam Đồng không biết vì cớ gì mà tỏ ra rất tức giận đối với chuyện này, hắn vượt quyền của giáo chủ, truyền lệnh cho ông chủ của quán rượu, kêu hắn nói cho sứ giả Đại Quang Minh biết nếu còn không chịu trở về Nam Đồng thì sẽ sử dụng thủ đoạn ác liệt để bắt vị sứ giả Đại Quang Minh đó trở về.

Ông chủ quán rượu không biết phương thức liên hệ với sứ giả Đại Quang Minh, chỉ biết hắn đang ở quận Khúc Oai.

Hắn hỏi người truyền lệnh cách để thực thi mệnh lệnh này.

Người truyền lệnh nói, ngày Văn miếu tế tự, những nhà giàu trong thành sẽ góp tiền, quan phủ chủ trì, bày tiệc lưu động hoành tráng trước Văn miếu, tiệc này mời tất cả những người có học thức và bách tính của quận Khúc Oai.

Các quán rượu lớn nhỏ trong thành đều tự ra mặt đảm nhận một phần thực đơn, đồ ăn thức uống của bữa tiệc.

Ông chủ quán rượu chỉ cần dùng loại đĩa đặc biệt để bày biện món ăn là có thể truyền được tin tức ra ngoài.

Trong lòng ông chủ quán rượu cũng thấy tò mò không biết sứ giả Đại Quang Minh là ai, cho nên hôm ấy ông ta vô cùng chuyên tâm lưu ý.

Ông ta cẩn thận suy xét những người mà bản thân từng tiếp xúc thế nhưng lại chẳng tra ra được vị sứ giả Đại Quang Minh này rốt cuộc là ai.

Khách của tiệc lưu động đông nườm nượp, rất khó nhớ rõ được người nào đã ăn thức ăn được bày trong đĩa.

Cho nên ông ta cố ý ghi nhớ kỹ đặc điểm của chiếc đĩa ấy.

Đĩa bày đồ ăn bình thường không có gì bắt mắt, tổng cộng có ba món ăn, ba chiếc đĩa, trên mỗi đĩa đều có viết số.

Một chiếc bên trên có số 35, một chiếc có số 6 và 2, chiếc còn lại thì có số 9.

Nhưng ông ta không rõ những số này có ý nghĩa gì.

Cho nên đến tận giờ, ông ta vẫn không biết sứ giả Đại Quang Minh là ai.

Lễ tế của Văn miếu vô cùng náo nhiệt, có cả một đống quan viên, danh sĩ tham gia, còn cả số người đến xem náo nhiệt nhiều không kể xiết.

Muốn lần theo dấu từng người để điều tra, điều này căn bản không thể thực hiện được.

Như vậy, chỉ còn cách phá giải bí mật của những con số được ghi trên đĩa thôi.

Vấn đề là, ý nghĩa của con số được ghi trên đĩa quá khó đoán.

35 là tuổi của người sao?

Vậy 6 và 2 là cái gì?

Số 9 để chỉ cái gì?

Suy đoán một hồi mà đầu đau não chướng.

Ta cùng với mấy người Tam ca nghĩ ngợi vài ngày liền, ta vốn không phải là người đầu óc nhanh nhạy, mấy chuyện kiểu này khiến não ta quay mòng mòng luôn.

Liên Hoa trông thấy mà đau lòng, kéo ta ra ngoài tản bộ.

Tuy quận Khúc Oai cách xa kinh thành nhưng phố thị nơi này vẫn khá phồn hoa náo nhiệt.

Trên đường lớn, người qua kẻ lại tấp nập, bên hè phố bày đầy sạp hàng, muốn gì có nấy, thậm chí có cả sạp bói nữa.

Dạo qua một hàng bói quẻ, thình lình, cõi lòng ta thoáng rung động.

Ta hỏi vị tiên sinh tính mệnh: "Quẻ 35* là quẻ nào?"

Tiên sinh đáp: "Là quẻ Tấn."

Ta lại hỏi: "Quẻ Tấn hào từ lục nhị là gì?"

Tiên sinh trả lời: "Lục nhị, Tấn như, sầu như, trinh cát. Thụ tư giới phúc vu kì vương mẫu."

Ta hỏi tiếp: "Hào từ thượng cửu thì sao?"

Tiên sinh đáp: "Tấn kì giác, duy dụng phạt ấp, lệ cát, vô cữu, trinh lận."

(*Quẻ 35 xem thêm tại: http://cohoc.net/hoa-dia-tan-kid-35.html)

Ta trả cho tiên sinh một chút bạc.

Liên Hoa rất đỗi ngạc nhiên, hắn hỏi ta những lời đó là có ý gì.

Ta nói với hắn: "Có một quãng thời gian, ta nghĩ nếu mình không gả đi được thì sẽ đi làm nữ đạo sĩ, cho nên đã tìm đọc chút sách về Kinh Dịch, cuối cùng, dù xem thế nào cũng không hiểu nổi nhưng ít nhiều gì ta vẫn nhớ được chút cơ bản."

Quẻ Tấn là một quẻ cát. Tấn, tiến dã. Minh xuất địa thượng, thuận nhi lệ hồ đại minh, nhu tiến nhi thượng hành.*

(*Giải nghĩa: Quẻ Tấn là một quẻ tốt. Tấn, nghĩa là tiến lên vậy. Mặt trời mọc ra khỏi đất là đức sáng soi rọi khắp thế giới, cảnh tượng rất vẻ vang. Người ở dưới có đức có thuận mà dựa vào bậc đại minh.)

'Minh xuất địa thượng' là để chỉ cảnh mặt trời mọc lên từ đằng đông.

'Thụ tư giới phúc vu kì vương mẫu' mà hào từ lục nhị nói tới, ý chỉ việc được hưởng thụ phúc phần lớn như vậy là do nhận được lời chúc phúc từ vị nữ trưởng bối.

'Tấn kì giác, duy dụng phạt ấp' được nhắc đến trong hào từ thượng cửu, ý chỉ tình hình sự việc tiến triển đến một mức độ nhất định, phải tiến hành tấn công vào thành trì của đối phương.

Đương nhiên, đây chỉ là sự giải thích nghĩa trên mặt chữ mà thôi, chứ quẻ này thực ra thể hiện ý phải trực tiếp tấn công đối phương.

Tóm lại, rất có khả năng Phổ Tô Bình Sa đang muốn dùng ba con số liên quan đến quẻ Tấn để nói cho đối phương biết: Ngươi có được như ngày hôm nay, đều là may nhờ có giáo chủ chúc phúc cho, nếu còn không biết xem xét tình hình, vậy ta sẽ không khách khí với ngươi nữa đâu.

Mọi người đều khen ngợi ta thông minh nhanh nhạy.

Ta cũng không ngờ đến, không làm được nữ đạo sĩ nhưng những thứ linh tinh ta đọc khi trước có thể giúp cho ta giải quyết được việc lớn hiện tại.

Có lẽ, trong cõi u minh tự có ý Trời(1).

Có điều, dù nội dung của mật mã đã được phá giải nhưng rốt cuộc bức thư cảnh cáo này phải gửi cho ai đây?

Hơn nữa, Phổ Tô Bình Sa là quân chủ của Nam Đồng, vì sao hắn biết dùng 64 quẻ của Kinh Dịch để làm công cụ để truyền tin chứ?

Tuy ông chủ quán rượu thân là đàn sứ thế nhưng lại không hiểu loại phương thức truyền tin này, như vậy có thể thấy, không phải tất cả giáo chúng đều có thể dùng.

Như vậy, người nhận được tin nhất định phải tinh thông nội dung của 64 quẻ Kinh Dịch.

Nhưng việc một người tinh thông về một thứ gì đó, người khác chưa chắc đã biết được.

Thoán từ của quẻ Tấn còn có một câu: 'Khang hầu dụng tích mã phồn thứ, trú nhật tam tiếp'.

Đệ đệ của Chu Vũ Vương được phong làm Khang hầu, ông ta giành được rất nhiều phần thưởng như xe ngựa, còn nhiều lần được thiên tử tiếp kiến.

Câu này ám thị điều gì?

Tên nhà giàu có họ Khang sao? Ở Khúc Oai không hề có kẻ nào như vậy.

Vùng đất biên thùy như Khúc Oai, người có thể tiếp kiếp thiên tử quá mức hiếm hoi.

Ta thoáng nghĩ đến gì đó nhưng lại không muốn suy đoán tiếp nữa.

Cuối cùng ta vẫn không nhịn được lên tiếng nhắc nhở: "Chẳng phải Hàn gia đã trở về Khúc Oai rồi sao, nhà hắn khi trước dẫu sao cũng là Hầu gia hàng thật giá thật, cũng có thể gặp được thiên tử."

Tam ca nói: "Đúng là như vậy."

Chỉ có điều, Hàn gia vẫn luôn ở trong kinh thành, mới trở về Khúc Oai được một quãng thời gian ngắn thôi.

Hơn nữa, nhà bọn hắn cũng không được hưởng phúc phí lớn lao gì, lăn lộn rất thảm, việc này còn liên quan đến ta nữa.

Nếu như nói là vì hận ta, nhà hắn thuê sát thủ đến ám sát ta thì cũng coi như có chíu xíu lý lẽ đấy.

Nếu như bảo nhà hắn đã thông đồng với tà giáo ở Nam Đồng từ lâu thì lại không hợp lý lắm.

Trước mắt vẫn chưa phát hiện ra được manh mối nào cho thấy tà giáo này đã thâm nhập vào kinh thành để hoạt động.

Còn nữa người của Hàn gia có xứng để quốc quân của Nam Đồng là Phổ Tô Bình Sa đích thân phát lệnh uy hiếp không?

Sứ giả Đại Quang Minh là ai? Là Hầu gia họ Hàn tiền nhiệm sao?

Lẽ nào là cái tên bị thịt Hàn Cửu Húc kia ư?

Chắc không thể là Đại công tử không thể đi lại của Hàn gia được đúng không?

Trước mắt ta thoáng qua khuôn mặt thanh lịch tuấn tú của Hàn Cửu Hi.

Người như hắn nào có phúc phận gì, nếu như tên giáo chủ rách nát kia có bản lĩnh thì đã sớm chữa khỏi chân cho hắn rồi.

Bất kẻ có nói như thế nào, dù chỉ có đôi chút hiềm nghi cũng phải đi tra xét mới được.

Chuyện liên quan trọng đại đến mệnh nước, Hàn gia chỉ mới từ kinh thành trở về đây, nếu như nhà hắn thật sự cấu kết với tà giáo của Nam Đồng, việc này chắc chắn sẽ gây lên rắc rối lớn.

Tam ca và cậu út đích thân dẫn người đi điều tra.

Thân thể của Hầu gia họ Hàn tiền nhiệm run như cầy sấy.

Vẻ mặt ông ta ủ rũ như đưa đám, nói: "Hàn gia bất kính với công chúa, tự biết có tội nhưng cũng đã nhận đủ trừng phạt, vì tham sống sợ chết nên đã về quê để sống rồi. Bây giờ công chúa đã được gả đi, sao Tam hoàng tử lại phái người đến đây, Hàn gia chúng ta còn chưa chuộc hết tội sao?"

Tam ca nói: "Lần này không có liên quan đến với Ling Lung hết. Ta chỉ muốn xem xem Hàn gia nhà các ngươi có ai tin theo mấy thứ như Hồng Điểu nương nương, uống rượu Chân Hỏa, dùng cốc Oa Đấu gì đó hay không thôi?"

Trong lúc nghe Tam ca nói, Hàn Cửu Húc nhũn cả chân, xem tí nữa ngã oạch xuống đất, nhưng vẫn miễn cưỡng đứng vững.

Tam ca đi đến trước mặt hắn: "Nhị công tử, sắc mặt của ngươi sao trông khó coi thế?"

Sắc môi của Hàn Cửu Húc trắng bệch: "Không, không có gì..."

Tam ca và cậu út nhìn nhau một cái, trực tiếp lựa chọn tra xét phòng của Hàn Cửu Húc đầu tiên.

Trong căn phòng bừa bộn, không chỉ có tượng của Hồng Điểu nương nương và "Nam Hỏa Chân Kinh" mà có có một hình nhân nhỏ, bên trên viết "công chúa Linh Lung", hình nhân bị cắm một cây đinh xuyên qua người.

Ối giồi ôi, dọa người ta sợ lém luôn ấy.

____________

(1) Trong cõi u minh tự có ý Trời: Nguyên văn là "冥冥之中,自有天意"https://zhidao.baidu.com/question/135620204.html

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK