Oang! Dây thần kinh của nó sắp đứt gần.Định thần lại,nó mỉm cười,vòng tay ôm cô.
- Cô đến khi nào vậy?
- Từ lúc 3h,thấy con ngựa lười nằm ngủ ngon quá nên ko kêu dậy
- Bây giờ là mấy giờ? Sao cô vào được vậy
- 6h rồi,cô có chìa khoá nhà em mà
Trời,sau khi cô về nhất định phải thay tất cả các ổ khoá,chìa khoá ~.~
- Vậy hả? hiii,nó dựa đầu vào ngực cô,hít lấy hít để ( eo ơi,dã man hà)
- Nhột * đẩy nó ra,bỏ điện thoại lên cái bàn bên cạnh*
- Đi đánh răng,rửa mặt đi.
- * Bị đẩy ra mặt uất ức * Ò
Nó lấy đồ,đánh răng,chảy tóc,mông nó đỡ đỏ rồi,mà đụng vào gì đau buốt,nhăn mặt,thiệt là đau lòng,có khi nào ra cô Uyên cũng phạt nó như vậy ko đây,hôm qua nói sẽ phạt mà,ko phải ông trời muốn diệt Mã vương gia ta chứ?! Nó lại ko muốn ra,nhưng cũng phải ra
Cô nhìn nó,quần lửng trắng,áo thun cam,tóc bới gọn ràng,đem lại cho cô 1 cảm giác thoải mái ( ý gì đây?!)
Nó ngồi bên cạnh cô,quơ tay cầm điện thoại,lập tức tắt nguồn.
- Chiều cô Vân gọi cho em chi vậy?
- À..tại nay e nghĩ học thêm í mà
- Vậy hả? sao nghỉ vậy,để giáo viên gọi hỏi thăm mới chịu
- Đâu,học Văn 2h30 đến 4h mà,em hẹn cô 3h đâu có đi học được ( xạo thiệt chứ)
- * Cười * vậy hả? vậy mà còn hẹn đi uống trà sữa lúc 4h mà,hay là quên có hẹn với cô?
- Đâu,em hẹn chơi vậy thôi mà... May là những tin nhắn với mấy cô nó đã xoá rồi,lưu lại là chết chắc)
- Phải vậy ko? * nhìn nó*
- Thật nè,em đâu có đi đâu
- *Cười, kéo tay nó về phía cô* đói bụng chưa? * nắm lấy tay nó*
- Đói rồi cô * nó cũng vuốt ve tay cô*
- Ăn roi trước rồi ăn cơm sau nha *mặt lạnh*
- * Đơ* dạ?
- Hôm qua gọi ko bắt máy,em quên rồi hả?
- Em để điện thoại ở nhà mà,đâu phải cố ý đâu * xích lại gần cô*
- Em làm như vậy cô lo,biết ko?
- Em xin lỗi mà,em quên mà * kéo kéo tay cô*
- Ngồi yên đó đi * bước xuống giường,mở cặp lấy hai cây thước*
Thước Kim Nguyên 20cm í)
Bước về phía giường,ngồi đối diện nó
- Muốn ăn cây ở đâu?
- Thôi mà
- Thôi cái gì mà thôi
- Đau mà
- Biết đau để nhớ chứ,làm người khác lo lắng
- Thôi mà,đau mà.
- * Liếc* nói tiếng nữa.
Nó dựng tóc gáy,nó sợ mỗi lần cô liếc,nhìn cô đã lạnh lùng rồi mà còn liếc nữa y như tảng băng.Nó bất giác nhớ tới trận đòn hồi sáng,giờ mà mông nó chịu nữa là ngày mai nó phải nghĩ học,nghĩ vậy nó đưa tay lên
- Duỗi thẳng tay ra
Nó duỗi tay ra mà lòng buồn bực,hôm qua phải đã giải thích rồi mà...
Cô cầm lấy cổ tay nó,chập 2 cây thước lại
Chát chát
Cô đánh mạnh vào bụng tay nó,nó giật mình,rút tay về thì bị cô giữ lại
- A! Nó riết răng,đau buốt từ tay toả ra,nó muốn lấy tay xoa mà thấy cô lườm nên thôi
- Đau chết em! Sao lại đánh ngay đó? A!
Chát Chát Chát
thêm 3 cây nữa,lực đánh mạnh hơn ban đầu
- Aaaa! Nó quyết liệt giật tay về,ôm tay,nhăn mặt la lớn
- Cô có biết đau lắm ko? Aizzzaaaa
- * Kéo tay nó* Đau rồi lần sau có như vậy nữa ko?
- Ko,đau,bỏ ra * nó quạu*
- * Càng xiết chặt* ngồi yên coi
Nó bình tĩnh lại,phát hiện mồ hôi chảy ướt cả chán,đau quá mà,rát,buốt xé da nó,nó nhìn thấy những chấm đỏ sẫm trên vùng da toàn một màu đỏ đó,sắp rướm cả máu.Cô thoa thoa lên tay nó,đụng vào chút xíu là đã rát xé người rồi,nó hất tay cô ra,nằm xuống giường
- Thái độ gì vậy hả * cô la lớn *
- Đauuuuuu * nó cũng la lại *
- Nạt cô vậy hả? * giọng nói nhỏ lại*
- Đauuuu
Cô đứng dậy,mở cặp lấy chai dầu,tới gần giường nó thì nó xoay qua bên khác.Chỗ bị đánh sưng phồng lên rồi..
- Quay qua đây,xức dầu cho.
- Ko dám làm phiền cô,được rồi
- Nè,giận lẫy vậy hả,lỗi tại cô hả * kéo áo nó*
Ê! Tui bực rồi nha,hôm nay là ngày gì mà tui bị đánh hết chỗ này tới chỗ khác vậy! Nó điên máu lên,quay người lại.
- Cô biết là em đau lắm ko?
- Ko,cô có bị đánh đâu cô biết * tim cô cũng đau khi thấy thái độ của nó như vậy mà*
Bình tĩnh,phải bình tĩnh.Nó đưa tay để lên đùi cô,cử động nhẹ thôi đã buốt rồi..
Cô lấy dầu,thoa nhẹ lên vết thương.Cô giật mình,chỗ cô đánh đỏ,còn rướm máu và sưng phồng lên.Vì nghĩ nó quên hẹn với cô nên cô mới tức như vậy,lôi nợ cũ ra tính với nó,đâu ngờ lại đánh mạnh như vậy
- Cô xin lỗi,cô lỡ tay
- Ừ * nó làm lơ *
- Giận cô hả? cô ko cố ý
- Ừ,xong rồi thì về đi cô,em đói bụng rồi.
- Cô có mua mì ý,cô hâm lại rồi em ăn nha
- Em làm được rồi
- Tay đau mà sao làm? * buồn khi thấy nó lạnh lùng như vậy*
- Biết đau sao?
- Thôi mà,xin lỗi mà,đừng giận cô mà * cúi xuống hôn má nó,vuốt ve*
- * Quay mặt chỗ khác * Đói. Em muốn...ưʍ..ưm
Lời nó của nó bị cắt ngang bởi nụ hôn của cô,nó ko giẫy dụa ( khoái chết giẫy gì) còn giận nên mặc cô muốn làm gì làm,tỏ ra thái độ ko hợp tác. Cô càng lấn tới,lưỡi lùa hết bên này qua bên kia,mùi hương trên người cô cũng làm nó ko cưỡng lại được,đầy phải để lưỡi nhảy múa cùng cô,nó tạm thời quên đi cái đau đớn
Rất lâu sau 2 người mới tách ra,cô thở hổn hển,đỏ mặt,nhéo mũi nó
- Hết giận rồi nha,cô đi hâm mì ý
- Ừm * nó cười *
10 phút sau,cô đem tới giường cho nó.
- Ăn đi nè
- Đút,tay đau
- Làm nũng hả,tay phải đau chứ tay trái đau hả?
- Tay trái ko thuận ko ăn được,ko đút thì thôi,để đó,cô về đi
- Đồ quỹ * nhéo má nó*
Rồi 2 người trên giường,có 1 người mặc áo dài đút người ôm tay ăn,cả 2 cười nói,hôn nhau tới tận tối.