• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Hành động của Tần Mạc bên kia Liễu Ngọc Hàm không biết, bầu không khí trong nhà cậu rất khẩn trương, khiến cậu cảm thấy khong biết phải làm sao.
Chuyện Liễu Ngọc Hàm qua phỏng vấn là một chuyện tốt, nhưng nghĩ đến sức khỏe của Liễu Ngọc Hàm, sau khi tan làm Liễu Ngọc Hiện xem lại tình huống trên mạng, liên kiên quyết phản đối chuyện em trai đến Nguyên Khang đi làm.

Ba Liễu lại không đồng ý, ý định rõ ràng là ủng hộ con út ra ngoài làm việc.
Là người hiểu rõ tình huống của Liễu Ngọc Hàm nhất, ba Liễu đương nhiên suy nghĩ toàn diện hơn con trai mình.
"Con nghĩ ba không lo lắng cho Tiểu Hàm sao? Nhưng bây giờ công việc này của nó không thể không đi.

Chuyện hôm nay ba có để ý, nhìn liền biết có người thừa cơ hội quấy đục nước.

Con cho rằng chuyện này nhắm vào Tiểu Hàm à? Không phải, chỉ cần kéo theo được thiếu tướng của Liên Bang, mọi chuyện liền trở nên ồn ào."
Sau lưng Tần Mạc là nhà họ Tần, mà nhà họ Tần có thế lực rất lớn trong quân đội, hoàn cảnh của anh không kém.


Nếu có người muốn nhắm vào Tần Mạc thông qua Liễu Ngọc Hàm, thì chắc chắn trong đó có ẩn khuất.
"Ở thời điểm hiện tại, chúng ta không thể kéo chân thiếu tướng được." Đầu óc ba Liễu rất minh bạch, mỗi câu phân tích của ông đều trúng trọng tâm, "Chỉ có phối hợp với hành động của thiếu tướng, Tiểu Hàm mới có cuộc sống tốt hơn."
Liễu Ngọc Hàm cùng với Liễu Ngọc Hiện cảm thán bà Liễu khôn khéo, sau đó dưới sự an ủi dịu dàng của mẹ Liễu, cậu hạ quyết tâm hơn.
Công việc này phải làm! Nếu đã dính vào, bây giờ chùng bước cũng không có kết quả tốt, còn không bằng nắm lấy cành oliu của Tần Mạc!
Ba Liễu rất vui khi hai con trai đều nghe ý kiến của mình, quay sang dặn dò con trai út: "Sau khi đến công ty nhận việc, nhớ chú ý thái độ của cấp trên và đồng nghiệp."
Đây là có ý định tìm kiếm sự bất thường.

Liễu Ngọc Hàm ngầm hiểu, gật đầu với ba Liễu, tỏ vẻ mình sẽ chú ý.
Ba Liễu rất hài lòng, liền quyết định ngày mai sẽ tự thân đưa con trai út đến công ty.
Sáng sớm ngày hôm sau, quả nhiên ba Liễu lái xe đưa Liễu Ngọc Hàm đến tổng công ty Nguyên Khang.
Điều Kiện gia đình Liễu Ngọc Hàm bình thường, gia định cậu mua một chiếc xe bay khá rẻ những vẫn đầy đủ tiện nghi, xe dừng trước sảnh Nguyên Khang, rất nhanh thu hút sự chú ý của một số người.
Không phải vì xe của họ không tốt, mà có người nhanh nhạy đánh hơi được mùi dưa lớn.
Nhưng người này chính là đám phóng viên và paparazzi.
Ngày hôm qua xảy ra trận hộn chiến lớn trên weibo, nên có rất nhiều cánh nhà báo biết có việc để làm rồi, nhao nhao hành động, ngồi chờ dưới sảnh của Nguyên Khang, ý đồ ngăn hai người trong cuộc lại.
Mặc dù Tần Mạc đã xuất ngũ, nhưng anh vẫn có cấp bậc bảo vệ rất cao, đám phóng viên không hy vọng phỏng vấn được anh, cho nên sự chú ý đổ dồn lên người Liễu Ngọc Hàm.
Xe của ba Liễu vừa xuất hiện trước tầm mắt của bọn họ, bọn họ lập tức biết rằng, cơ hội đến rồi.
Khi cửa xe vừa mới mở ra, một đám người liền ào ào kéo về phía Liễu Ngọc Hàm đang định xuống xe, nhao nhao xuất trình thẻ phóng viên của mình, yêu cầu được phỏng vấn Liễu Ngọc Hàm.
Liễu Ngọc Hàm bị sự điên cuồng của bọn họ dọa sợ, nhưng giác quan thứ sáu của cậu rất nhạy, lúc đám người vừa mới xông đến, cậu theo bản năng thu chân về, đóng cửa xe lại.

Mặc dù phản ứng của cậu rất kịp thời, nhưng vẫn có người chạy rất nhanh, thẻ phóng viên suýt chút nữa đâm vào mặt cậu.

Ba Liễu nhìn thấy hành vi của bọn họ liền nổi giận: "Làm gì đấy! Đừng dọa con trai tôi sợ!"
Đám phóng viên hiển nhiên không thừa nhận hành vi của mình rất bất lịch sự, giả bộ không nghe thấy lời nói của ba Liễu, luôn miệng hỏi các câu hỏi.
"Xin chào streamer Liễu, cho hỏi cậu thật sự không biết thiếu tướng Tần sẽ xuất hiện ở Tưu Khê sao?"
"Streamer Liễu, cậu đã chuẩn bị kinh Phât trước sao?"
"Streamer Liễu, nghe nói anh trai cậu làm việc trong các phòng ban hành chính của thành phố, có đúng là như vậy không?"
Đối mặt với câu hỏi ngày càng quá đáng của đám phóng viên, ba Liễu suýt chút nữa nổ tung, Liễu Ngọc Hàm lướt nhìn đám phóng viên, rất bình tĩnh hỏi lại bọn họ: "Tôi có đẹp trai hay không?"
Nhìn là biết cậu đang lảng sang chuyện khác, đám phóng viên không để ý đến câu hỏi của cậu, tiếp tục đặt câu hỏi, trong lòng căn nhắc khi quay về liền viết chuyện Liễu Ngọc Hàm lảng tránh không trả lời thành đang chột dạ.
Liễu Ngọc Hàm cũng không phải là ngốc, mặc dù bên ngoài đám phóng viên không phản ứng gì, nhưng cậu cảm thấy đám người này có ý xấu, vì thế tiếp tục hỏi: "Phản ứng của mọi người như vậy, là thấy tôi không đẹp trai sao? Không phải, các người đang mơ ngủ hả? Tôi rất đẹp trai mà, nhìn kỹ đi!"
Liễu Ngọc Hàm không thèm để ý chuyện đám phóng viên có phải bị thái độ không biết xấu hổ của cậu dọa cho sợ ngây người hay không, chỉ chỉ vào mặt mình rồi lại chỉ xuống chân: "Mặt tôi không đẹp sao? Bên dưới tôi không nguyên vẹn sao? Tôi thấy tôi rất đẹp trai mà! Tôi đẹp trai như này, Nguyên Khang cho tôi qua phỏng vấn không phải rất bình thường sao?"
Một phóng viên nghẹn ở cổ, cứng rắn nói: "Yêu cầu không nói sang chuyện khác, streamer Liễu đang chột dạ sao?"
Liễu Ngọc Hàm làm vẻ mặt buồn bực: "Sao anh thấy tôi đang chột dạ? Với gương mặt và đôi chân này anh có thấy tôi chột dạ không? Tôi đang trả lời câu hỏi của mọi người mà! Đối với dân thường như chúng ta mà nói, anh nghĩ một người dân nhỏ bé như tôi có thể biết được lịch trình của thiếu tướng Tần sao?"
Nhìn thấy có người đang livestream phỏng vấn, sau khi chọc giận đám phóng viên, Liễu Ngọc Hàm quyết định nói lý với họ.
"Đây đây đây, vị phóng viên này, chúng ta đều là người nói lý, chúng ta cùng tính toán khả năng ngăn chặn hành tung của thiếu tướng Liên Bang để xem khó như nào.

Hơn nữa, tôi chỉ là một công dân nhỏ bé..."

Liễu Ngọc Hàm tự tin nói, người xem livestream lập tức cười nghiêng ngả.
Một tên học tra đang giảng cách tính toán cho những người từng là học bá là như nào? Chính là trường hợp của Liễu Ngọc Hàm và đám phóng viên!
Rõ ràng chỉ cần mấy công thức ngắn là có đáp án, nhưng cậu lại dong dài, tính lan man, hết công thức này đến công thức khác, lời nói chặt chẽ khiến đám phóng viên không tìm được cơ hội ngắt lời.
Lúc Liễu Ngọc Hàm đang liên miên tính toán, đám phóng viên cuối cùng cũng cảm nhận được sự kiểm soát đáng sợ của học tra, cố gắng nhịn, nhưng cương quyết phải ngắt lời cậu.
Khi bọn họ đang đinh gọi "Streamer Liễu", đột nhiên một giọng nói trầm thấp khiến bọn họ ngậm miệng.
"Các người bao vây nhân viên của Nguyên Khang để làm gì?" Một khí thế lạnh thấu xương của người đàn ông át cả ánh mặt trời, chỉ một câu nói đã khống chế được tình hình.
Liễu Ngọc Hàm quay đầu lại nhìn, thấy một người đàn ông mặc đồng phục thẳng tắp dừng chân trước đám người, những ngôi sao trên vai đang phản chiếu ánh mặt trời rục rỡ, giống như những con mắt chứa đựng băng tuyết nghìn năm nhìn đám người, tư thái nhẹ nhàng giống như không phải đang hỏi mà đang chất vấn người trước mặt.
Nhưng thái độ lạnh nhạt của anh càng làm cho đám phóng viên sợ run rẩy.
Xung quanh đối phương trần ngập mùi khói lửa của chiến tranh, đó là Tần Mạc!
Tay kẻ đã từng nhuốm máu người, Tần Mạc!
Người đã từng chinh chiến các chiến trường, đó là Tần Mạc!.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK