• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Cố Bách Nhiên nhìn khuôn mặt xuất chúng ưa nhìn của Hàn Hướng Nhu, trong lòng chẳng những không vui vẻ mà ngược lại còn hơi phòng bị, anh đưa tầm mắt về trên tài liệu, mặt không biểu cảm đuổi người: “Cô có thể ra ngoài, cô gọi Trần Lâm tới đây.”Hàn Hướng Nhu gật đầu rồi xoay người đi ra khỏi văn phòng tổng giám đốc.Một lát sau, Trần Lâm đ ến gõ lên cửa văn phòng, Cố Bách Nhiên bê chén trà Long Tỉnh để trên bàn uống một ngụm rồi mới để Trần Lâm tiến vào.“Cô biết tôi không quá thích nữ thư ký có bề ngoài quá xuất chúng, vẻ ngoài xuất sắc dễ khiến mấy người đó có tâm tư khác.” Cố Bách Nhiên đi thẳng vào vấn đề: “Tôi càng coi trọng năng lực công tác của thư ký hơn chứ không phải diện mạo.”Trần Lâm mang khuôn mặt mỉm cười trả lời: “Tổng giám đốc Cố, phòng thư ký vẫn luôn thiếu người.

Lần này có 150 sinh viên mới vào công ty, ở giai đoạn đầu đã trải qua huấn luyện và thi cử, các phương diện của Hàn Hướng Nhu khá ưu tú nên lúc này mới phân đến phòng thư ký thôi ạ.”Cố Bách Nhiên hơi gật đầu: “Bản phân tích kinh doanh nửa tháng sau cô để cái cô Hàn Hướng Nhu kia chuẩn bị báo cáo tổng kết và hội nghị đi, để tôi nhìn xem rốt cuộc năng lực của cô ta như thế nào.

Còn nữa, ngày thường cô lưu ý cô ta hơn một chút, tôi không hi vọng phòng thư ký lại xuất hiện người như Lý Trình Lâm và Vương Viện Viện.”“Vâng, tổng giám đốc Cố.” Trần Lâm đáp, cô thấy Cố Bách Nhiên không dặn gì nữa mới xoay người rời đi.Lý Trình Lâm và Vương Viện Viện đã từng là thư ký của Cố Bách Nhiên, đều có khuôn mặt đẹp có thể làm minh tinh.


Hai cô gái này không biết có phải xem nhiều tiểu thuyết ngôn tình quá hay không mà sau khi được đưa đến phòng thư ký lại không chịu làm việc tử tế, ngược lại cứ một lòng một dạ muốn trèo cao, hy vọng muốn bay lên cành cao làm phượng hoàng.

Bởi vì đều có tâm tư giống nhau nên ngày đầu tiên Lý Trình Lâm và Vương Viện Viện vào phòng thư ký đã đấu đá với nhau như gà chọi, coi đối phương trở thành kẻ địch giả tưởng.Trừ công việc ra, Cố Bách Nhiên cũng không lén lút tiếp xúc quá nhiều với thư ký, hai người Lý Trình Lâm và Vương Viện Viện chỉ có thể trang điểm hoa hòe lộng lẫy mỗi ngày và nghĩ mọi cách lại gần Cố Bách Nhiên.

Bởi vì tâm tư của hai người đều không đặt trên chính sự nên đối với thái độ công tác của hai người Trần Lâm cực kỳ bất mãn, vì thế liên hệ với quản lý nhân sự muốn sa thải hai người này.Về sau Lý trình Lâm biết chuyện, không cam lòng rời đi tập đoàn Thần Huy như vậy, cũng không thể không nói cô ta lớn mật đến thế.

Vừa lúc hôm Trần Lâm đi hội nghị phối hợp của bộ phận khác, Lý Trình Lâm nắm lấy cơ hội trộm tiến nào phòng nghỉ của tổng giám đốc rồi ấn Cố Bách Nhiên vừa mới đi xã giao trở về chuẩn bị nghỉ ngơi lên trên giường.Tuy Cố Bách Nhiên uống một ít rượu vang đỏ nhưng vẫn chưa đến trình độ say rượu, anh trực tiếp đạp Lý Trình Lâm đang bò trên giường mình ra ngoài.


Không cần chờ đến người của bộ phận nhân sự ra quyết định thì Lý Trình Lâm trực tiếp bị khai trừ ngay lập tức, Vương Viện Viện mang tâm tư giống như vậy cũng bị liên lụy, bị tập đoàn Thần Huy giải trừ hợp đồng lao động.Bởi vì chuyện này mà Cố Bách Nhiên hoàn toàn rửa sạch phòng thư ký một lần, tất cả thư ký ôm tâm tư đều bị điều đi các bộ phận khác, lưu lại đều là những người có năng lực công tác và không có ý tưởng lung tung gì.Hàn Hướng Nhu không biết Cố Bách Nhiên đã đem mình trở thành đối tượng trọng điểm phải phòng bị, cho dù đã biết thì cô cũng không thèm để ý.

Cô vào tập đoàn Thần Huy làm việc là vì đãi ngộ tiền lương tốt hơn so với các công ty khác, một điều nữa là cô ở chung với đồng nghiệp trong phòng thư ký khá là vui vẻ, đến nỗi từ trước đến nay đàn ông không ở trong phạm vi cô chú ý tới.Trần Lâm đem bản phân tích kinh doanh của hội nghị trù bị và tài liệu chuẩn bị công việc giao cho Hàn Hướng Nhu, sau khi Hàn Hướng Nhu hỏi đồng nghiệp khác về tài liệu tương quan của những lần phân tích kinh doanh trước đó để tìm hiểu nội dung thì cũng bắt đầu liên hệ với các ban quản lý của bộ phận khác để họ dựa theo tư liệu đưa ra báo cáo tương quan như thường lệ.Trong lúc Hàn Hướng Nhu đang bận rộn, bỗng nhiên Hàn Thịnh Vĩ gọi điện tới hỏi thẳng vào vấn đề: “Tiểu Nhu, hôm nay em có tăng ca không? Một người bạn của anh có chút việc muốn mời em hỗ trợ.”Hàn Hướng Nhu nhìn vào chồng tài liệu công việc cao đến đỉnh đầu, tính thời gian rồi mới trả lời: “Chắc là có thể tan tầm như bình thường, nhưng bạn của anh có chuyện gì cần tìm em hỗ trợ vậy?”“Chính là việc về phương diện kia đó.” Hàn Thịnh Vĩ hạ giọng: “Nhưng mà em yên tâm đi, thằng bạn anh hiểu quy củ, sẽ chuẩn bị thù lao thật tốt.”“Thù lao?” Ánh mắt Hàn Hướng Nhu sáng lên: “Còn đưa tiền hả? Vậy không thành vấn đề, em nhất định sẽ hỗ trợ thật tốt!”Hàn Thịnh Vĩ cúp điện thoai, người bạn bên cạnh hỏi luôn: “Thế nào? Em gái của cậu đồng ý rồi sao?”“Yên tâm đi.” Hàn Thịnh Vĩ ném điện thoại sang một bên: “sau khi tan tầm em ấy sẽ tới đây.”****Chiều nay Hàn Thịnh Vĩ nhận được cuộc gọi của một người anh em mới từ nước ngoài trở về muốn hẹn mấy thằng bạn tốt gặp gỡ nhau tâm sự.

Hàn Thịnh Vĩ và người bạn đó đã mấy năm không gặp nên vội vàng đồng ý rồi bắt tay xử lý công việc một lúc mới lái xe tới quán trà đã hẹn.Người tới quán trà đều là bạn chơi từ nhỏ của Hàn Thịnh Vĩ nên có quan hệ cực kỳ thân thiết, chẳng qua là hiện tại ai cũng đều bận rộn với công việc của mình, quanh năm suốt tháng cũng không chạm mặt được mấy lần.

Lúc này nếu không phải là Đổng Lục Dương trở về từ nước ngoài sắp xếp tụ họp cùng nhau thì không biết khi nào bọn họ mới có thể ngồi với nhau uống trà nói chuyện phiếm đây.Cả nhóm đã lâu không gặp nên đều hỏi han tình hình gần đây của nhau.


Đổng Lực Dương rót trà cho mấy người rồi cười hỏi: “Chúng mày đã có bạn gái chưa? Tao nói trước là bất luận ai kết hôn thì tao sẽ đi làm phù rể đấy.”Cao Phong cười nói: “Thật ra tao muốn kết hôn nhưng còn chưa có bạn gái, nói đến vụ này thì trong nhóm chúng ta có Hàn Thịnh Vĩ là từ bé đến giờ có nhiều hoa đào nhất, tao đoán nó là thằng kết hôn đầu tiên.”Hàn Thịnh Vĩ vừa nghe đến hai tiếng hoa đào là không nhịn được run lập cập rồi lập tức cười khổ: “Đừng có nói nữa, hiện giờ tao sợ nhất chính là hai tiếng hoa đào này đấy.

Ngày hôm qua tao bị Đào Hoa yêu cuốn lấy, nếu không phải em gái tao ra tay chắc lúc này tao đã bị Đào Hoa yêu hút sạch dương khí rồi.”Tiếng nói vừa dứt, có mấy người nở nụ cười: “Có Đào Hoa yêu thật hay giả đấy? Người anh em, chắc là gần đây mày xem Liêu Trai nhiều chứ gì.”“Thật sự.” Hàn Thịnh Vĩ kể lại sự việc kỹ càng tỉ mỉ mà ngày hôm qua gặp phải, cuối cùng còn lấy ra bùa hộ mệnh tùy thân để trong túi: “Đây là em gái tao cho tao bùa hộ mệnh, đặc biệt hiệu quả.”Một đám cười hi hi ha ha muốn duỗi tay sờ bùa hộ mệnh, Hàn Thịnh Vĩ vội vàng cất lá bùa đi, sợ bị người khác chạm vào là về sau sẽ không linh nghiệm nữa.Người trẻ tuổi không tin những việc thần thần đạo đạo này, cho dù Hàn Tinh Vĩ nói có đầu có đuôi đến đâu thì bọn họ vẫn cho rằng anh đang nói đùa như cũ, chỉ có một người tên là Triệu Tuấn Thanh im lặng không nói..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK