“Hai người các ngươi cực khổ không ít rồi”
“Làm sao cực khổ bằng ngươi, ta nghe phụ thân ta nói Hoàng đế đã quyết định phong phụ thân ngươi làm đại tướng quân, có thể sau này ngươi sẽ truyền thừa chức vị đại tướng quân từ chỗ phụ thân ngươi”
Kim Hạo Nhân nói
“Ta không quan tâm, nếu thật sự là chức đại tướng quân ta không đợi truyền thừa mà ta nhất định sẽ trở thành đại tướng quân”
Lý Viên Kỳ nghiêm túc nói, y đã sớm quyết tâm sẽ cố gắng trở nên thật tài giỏi như phụ thân của mình sẽ giành được vị trí tướng lĩnh giỏi nhất, nhất định sẽ không thua kém hai vị phụ thân của mình
“Bọn ta đợi đến ngày đó đấy”
Cả hai huynh đệ Kim gia đồng thanh nói
“Mà này ngươi biết chuyện Trình Hàn Nhất chuẩn bị thành thân chưa, nghe nói mặc dù chỉ là tiểu thiếp nhưng rất được hết mực yêu thương đấy”
Kim Hàn Minh nói, bọn họ nghĩ Lý Viên Kỳ và hai huynh đệ kia chắc chắn cũng có tình cảm không ít nếu nghe được tin này không biết sẽ như thế nào
Lý Viên Kỳ nghe vậy có chút bất ngờ sau đó chỉ mỉm cười
“Vậy sao, vậy thì ta phải chọn lễ vật thật tốt gửi cho Đại hoàng tử rồi, bọn họ cũng không còn trẻ nữa lập thê là chuyện bình thường”
Kim Hạo Nhân bất ngờ không nghĩ Lý Viên Kỳ sẽ như vậy mà bình tĩnh trả lời hay là huynh đệ bọn họ đoán sai việc này, nếu Lý Viên Kỳ không có tình cảm gì với hai vị biểu ca của họ thì hai người họ sẽ có cơ hội phải không
Vốn dĩ huynh đệ Kim gia cũng quen biết thân thiết với Lý Viên Kỳ không thua kém hai vị kia nhưng ngay từ nhỏ Lý Viên Kỳ luôn bị hai vị kia kè kè bên cạnh huynh đệ Kim gia không thể nào tiếp cận được, đến cách đây sáu năm Lý gia đến biên cương trấn thủ cũng từ đó hai vị phụ thân cũng thường xuyên đưa họ đến đây và cũng vì vậy mới tiếp cận được với Lý Viên Kỳ, bọn họ vốn còn cho rằng Lý Viên Kỳ có tình cảm với hai người kia nhưng xem ra bọn họ đoán sai rồi nhưng bọn họ lại rất rõ ánh mắt của hai người kia nhìn Lý Viên Kỳ có bao nhiêu tình cảm cùng chiếm hữu
“Lần này về kinh thành nếu có rãnh hãy đến Hàn phủ chơi ta nhất định sẽ tiếp đãi hậu hiĩnh, ta hiện tại đang ở Hàn phủ”
Kim Hàn Minh mỉm cười nói, Lý Viên Kỳ gật đầu, quả thật những năm qua phải nhờ có Kim Hàn Minh thì chân y mới có thể đi lại dễ dàng được, nói về y thuật quả thật Kim Hàn Minh được truyền thừa rất tốt từ phụ thân của mình, phải nói vô cùng xuất sắc
“Trở về kinh thành rồi nếu có việc gì khó khăn cứ tìm huynh đệ bọn ta, mặc dù chúng ta gần đây bận bịu nhưng yên tâm chỉ cần ngươi lên tiếng bọn ta nhất định sẽ làm hết mình”
Lý Viên Kỳ mỉm cười gật đầu, những năm qua huynh đệ Kim gia là bằng hữu duy nhất của y khi ở biên cương này, không phải y không chịu kết giao bằng hữu mà là vì thân phận của bản thân ít nhiều gì những kẻ muốn kết bạn với y đa phần đều là kẻ có mục đích không tốt, số còn lại là vì thân thế không rõ ràng của y mà kiên kị, Lý Viên Kỳ cũng không để tâm nhiều y sớm trãi qua mưa tanh biển máu cùng phụ thân ở sa trường lòng sớm đã bình tâm không như các thiếu niên vẫn còn ham chơi bên ngoài
Kim Hạo Nhân và Kim Hàn Minh trò chuyện cùng y một lát xong cũng cáo từ trước khi đi còn không quên mang tặng cho y vài thứ đồ tốt, Lý Viên Kỳ không muốn nhận nhưng vẫn nhận lấy
Ở kinh thành, hôm nay Lý đại tướng quân cùng gia thất trở về kinh thành sau sáu năm trấn thủ biên cương bảo vệ bờ cõi của Thuận An quốc, đích thân Hoàng thượng và Nam hậu cùng hai vị hoàng tử và công chúa ra ngoài thành tiếp đón, phía xa xa một đoàn người từ từ cởi ngựa đi đến Trình Như An nhìn thấy bóng dáng nhỏ của Lý Viên Nhi đang cưỡi ngựa thì vui mừng không kiểm được muốn lao đến, Viên Nhi của nàng đã biết cưỡi ngựa, quả thật những điều Viên Nhi nói là thật nhưng vì bây giờ là bên ngoài thân phận nàng là công chúa cho nên không thể hành động lỗ m ãng được
“Chúng thần tham kiến hoàng thượng, tham kiến Nam Hậu”
Lý tướng quân cùng gia thất vừa phi ngựa đến liền phóng xuống hành lễ với Hoàng thượng
“Bình thân, không cần đa lễ như vậy, những năm qua cực khổ các ngươi nhiều rồi”
Trình Minh Thạc nhìn Lý Nguyên, bọn họ chủ tớ cứ vậy mà đã sáu năm xa cách, mặc dù đời trước có kết cục không tốt nhưng xem ra đời này quả thật thay đổi, nhìn thấy thuộc hạ th ân cận nhất của mình có thể trở thành đại tướng quân cũng như có gia thất như vậy Trình Minh Thạc cũng thấy an lòng, đời trước vì hắn mà Lý Nguyên cũng không thoát khỏi mang tội danh rốt cuộc bị giết còn trở thành tội thần
Hàn Mẫn nhìn Bạch Viên, hai người cùng nhau gật đầu, nhiều năm như vậy không gặp Hàn Mẫn có chút nhờ lại những ngày tháng trước đây khi ở Hàn phủ cùng Bạch Viên cũng nhớ đời trước Bạch Viên chết đi, đời này may là mọi thứ đều đã thay đổi
Trình Hàn Nhất và Trình Hàn Tuấn nhìn Lý Viên Kỳ không rời mắt, sáu năm cứ thế đã sáu năm, bọn họ không nghĩ rằng chỉ sáu năm Lý Viên Kỳ đã thay đổi nhiều như vậy bộ dáng hiện tại không còn nhỏ bé yếu đuối cần người khác bảo vệ nữa, ánh mắt cũng không còn ngây thơ như trước đây nữa, sáu năm quả thật thay đổi rất nhiều nhưng đối với họ người trước mặt vẫn là Kỳ nhi mà họ mong muốn có được nhất, sẵn sàng làm tất cả để có được
“Được rồi, cả đường đã mệt, ngày mai yến tiệc trong cung chào đón các ngươi trở về, bây giờ trẫm cùng Nam hậu phải hồi cung rồi”
Trình Minh Thạc nói, mặc dù rất muốn cùng Lý Nguyên hàn thuyên nhưng triều đình còn có nhiều việc hơn nữa ngày tháng sau này không sợ không thể nói được
“Chúng thần tuân lệnh”
Cả nhà Lý gia cứ như vậy mà trở về kinh thành, cả một đoạn đường ai nấy đều muốn nhìn xem náo nhiệt về vị đại tướng quân họ Lý cùng gia thất, bọn họ nghe nói Lý tướng quân cũng giống như Hoàng thượng cưới nam thê, còn nghe bảo nam thê của Lý tướng quân chính là thuộc hạ trước đây của Nam hậu, có phải quá tình cờ rồi hay không, còn nghe nói Lý tướng quân có hai người con thân thế về hai người con này như thế nào cũng không ai biết cả chỉ biết huynh muội cách nhau ba tuổi mà thôi
Đối với ánh mắt của người khác bọn họ cũng không quá để tâm, sớm nghe được nhiều lời bên tai thấy được nhiều ánh mắt đánh giá bọn họ nhưng tất cả bây giờ đều không có cái gan mà nói trước mặt bọn họ.
Danh Sách Chương: