• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


"Ngày mai ba gọi điện cho bên xưởng may nói một tiếng để xin nghỉ cho con.”“Không cần đâu ba.” Đồng Nghiên lắc đầu.Sớm muộn gì cô vẫn phải trở về xưởng.

Vì đã hạ quyết tâm muốn từ chức, cô vẫn phải trở về xưởng một chuyến.

Không nói đến cái khác, cái radio này phải trả lại.Còn có, tiền công tháng trước cô còn chưa nhận đâu! Dù sắp từ chức, cô cũng phải cầm 35 đồng tiền công rời đi.Buổi tối cả nhà quây quần bên nhau ăn cơm.


Đồng Nghiên nhìn đùi gà trong chén của bản thân, lại nhìn thịt gà trong chén của Đồng Tiểu Tùng và Đồng Đại Hoa, còn trong chén của Diêu Kim Mai chỉ có một đôi cánh gà, ngay cả canh gà cũng rất ít.Đây là gà mái già của nhà bọn họ.

Mấy ngày gần đây đã ngưng đẻ trứng.

Vốn ba mẹ quyết định cầm lên chợ bán, trùng hợp Đồng Nghiên sinh bệnh.

Diêu Kim Mai nghĩ rằng Đồng Nghiên ở nhà xưởng làm việc rất vất vả, ngày thường ăn uống ở xưởng cũng không tốt, nên bà cắn môi quyết định đem gà giết làm một bàn thịt gà cho con gái bồi bổ.Ngày thường Đồng Nghiên luôn ở nhà xưởng, một tuần chỉ trở về nhà một lần.


Dù như vậy cũng không chứng minh điều kiện ở nhà xưởng có tốt hơn ở nhà.Trên thực tế, mấy chục người ngủ trên một cái giường lớn, bên trên chen đầy người, hương vị cơ thể bốc lên thực sự rất khó ngửi.

Có những ngày công tác chưa kịp làm xong, buổi tối còn phải tăng ca để đẩy nhanh tiến độ đến tận khuya.“Cho mẹ làm gì?” Diêu Kim Mai thấy trong chén bà nhiều hơn một cái đùi gà, tức giận trả lại Đồng Nghiên: “Mẹ quá béo rồi, muốn giảm cân, nếu không ba con sẽ ghét bỏ mẹ.”Đồng Đại Hoa không ngờ ông phải gánh cái lý do này.

Nhưng khi đối diện cái trừng mắt cảnh cáo của vợ, ông chỉ biết vùi đầu ăn cơm không dám hó hé gì.Đồng Nghiên biết Diêu Kim Mai đang đau lòng cô.

Cô âm thầm thề, qua một đoạn thời gian nữa, cô sẽ có biện pháp kiếm tiền, lúc đó cô sẽ để ba mẹ muốn ăn cái gì liền ăn cái đó..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK