Chương thứ mười một
Đội ngũ thần cấp
☆ ☆ ☆
A Phi dùng sức nắm chặt ly nước uống trong tay, không dám nhìn về hướng Tiếu Lang bên kia.
"A ha ha ha, còn thẹn thùng thiệt nữa kìa!" Mọi người hiểu nhiên không định buông tha cho cậu chàng, trêu đùa càng thêm dữ dội hơn, "Hiện tại tình nhân trong mộng ở ngay trước mắt, cậu không bày tỏ gì sao?"
A Phị bị chọc đến bất đắc dĩ, vội la lên, "Cái, cái đó không phải là trong game sao! Tui còn nghĩ cậu ta là nữ!"
"Ha ha ha ha..." Lại một người nói, "Nam nữ có gì quan trọng chứ, cậu xem Âu Dã Tử người ta cũng là nam, hai người bọn họ còn không phải kết hôn rồi sao!"
"Đúng vậy đúng vậy!"
"A Phi, là đàn ông liền tiến lên đoạt đi!"
Một nữ sinh vốn dĩ ngồi bên cạnh Tiếu Lang cũng phối hợp mà nhường vị trí lại, A Phi bị mọi người lôi kéo đẩy tới bên cạnh Tiếu Lang, lúc ngồi xuống thân thể hai người còn đụng vào nhau.
Tiếu Lang vươn tay đỡ giúp cậu ta một chút, mặt A Phi đột nhiên trở nên đỏ bừng...!
Tiếu Lang ngược lại thực tự nhiên hào phóng, một chút cũng không để ý người khác trêu chọc mình, người khác càng phân tán lực chú ở chỗ khác, quan hệ giữa cậu và Vương Mân lại càng an toàn!
Đúng lúc này, tay phải của cậu bị kéo một cái, thân thể liền bị ôm vào...!
"Các người dám ở trước mặt tôi đục khoét tường sao?" Vương Mân nhướng mày cười nhìn cả đám đang ồn ào, một bộ đừng mong đánh chủ ý lên bà xã nhà tôi, mọi người đang ngồi ở đây đều bật cười rần rần.
Bên vai trái bị ngón tay Vương Mân chút có chút không tựa như vô ý mà cọ xát, tim Tiếu Lang đập có chút loạn, "Game thôi mà." Cậu tự giải vây cho mình nói, "Thoát khỏi game cũng là bạn bè, có cái gì yêu hận tình cừu chứ."
"Nói rất hay." Dạ Hành Vân vẫn luôn trầm mặc đột nhiên mở miệng, nâng ly lên hướng về phía Tiếu Lang, anh là người duy nhất trong game Hiệp Minh biết quan hệ thật sự của Tiếu Lang và Vương Mân.
Tiếu Lang cách không khí cụng ly với anh, gọi một tiếng, "Vân ca." Dạ Hành Vân.
Chưởng môn Bắc Vân Phái, chức nghiệp Kiếm khách trong Hiệp Minh, đệ nhất danh trên bảng cao thủ.
Tên QQ là Nhất Kiếm Phong Vân, biệt danh Tiểu Bạch Vân (chuyên dụng của Sóc Địch), tính cách trong game máu lạnh bá đạo âm hiểm (Giang Phong Vũ Hỏa miêu tả), kì thực là lãnh khốc phúc hắc lại thích nói nghĩa khí (đánh giá khách quan của Tiếu Lang).
Bề ngoài hào hoa phong nhã, đường cong gương mặt nhu hòa, đeo một cặp mắt kính không gọng viền bạc (gặp người thật không ai có thể liên tưởng được trong game anh lại là một cao thủ cuồng duệ khí phách như vậy), so với Tiếu Lang lớn hơn năm tuổi, đang là nghiên cứu sinh học viện Phần mềm của Khoa Đại.
Từng bởi vì một phụ nữ châm ngòi ly gián mà đối địch với Giang Phong Vũ Hỏa chưởng môn của Tây Phong Phái mấy năm trời, sau khi biết được Tiếu Lang vì Tây Phong Phái đến nằm vùng, dùng thủ đoạn phi nhân loại (?) cưỡng ép cậu phản nằm vùng cho Bắc Vân Phái.
Tiếu Lang hai mặt, đứng giữa hòa giải cho Dạ Hành Vân và Giang Phong Vũ Hỏa, ý đồ giảm bớt mâu thuẫn giữa hai người.
Trong lúc Tiếu Lang và Vương Mân học 12, bởi vì nguyên nhân hợp nhất server, Dạ Hành Vân mang theo Bắc Vân Phái cùng Tây Phong Phái lần thứ hai liên thủ chống lại kẻ thù bên ngoài, rốt cục tiêu tan hiềm nghi lúc trước với Giang Phong Vũ Hỏa, gương vỡ lại lành (?).
Nghe nói sau đó hai người liền đồng loạt quy ẩn giang hồ, cho đến hôm nay...!
Sau khi cả đám làm quen xong, chủ sự liền bảo phục vụ mang thức ăn lên, vừa ăn vừa nói chuyện.
Đây là quán vịt quay, dĩ nhiên phải ăn món ăn chính tông nhất – Vịt quay Bắc Kinh.
Khai vị là mấy món rau trộn và một món canh, sau đó là dọn vịt lên, cách ăn là ba món ăn phổ biến nhất, thứ nhất là ăn da vịt, thứ hai là tới ăn thịt vịt, thứ ba là uống canh vịt.
Món đầu tiên là da vịt quay, ăn cùng với dưa chuột và hành lá bọc trong một lớp bột trong suốt, ăn kèm với nước sốt ngọt.
Da vịt đỏ thắm phủ một tầng mỡ vịt ánh vàng rực rỡ, ăn kèm với bánh ráng giòn, lại có thêm hành tây, dưa chuột ngon miệng, béo mà không ngấy, khiến người ta ăn muốn nghiện.
Tiếu Lang ăn liên tục ba khối da vịt cuốn, nghĩ đến món thịt gà cuốn bán trong KFC ở Bắc Kinh, cũng là kẹp hành tây dưa leo thế này, phỏng chừng cũng là học theo cách cuốn da vịt này, bất quá hương vị hoàn toàn không thể so sánh với món này!
"Con vịt này thiệt mập ha, nuôi như thế nào vậy nhỉ?" Có người hỏi.
"Thì nhồi cho nó ăn thôi!" Một người khác biết được nguồn gốc lên tiếng giải thích, "Nghe nói, mấy con vịt này vừa sinh ra miệng liền chưa từng khép lại, cũng không biết tự mình ăn uống, thức ăn gia súc đều là dùng yến mạch và chất dinh dưỡng pha trộn sẵn, nhét thẳng vào thực quản của nó, liên tục như vậy tới 45 ngày, có thể nướng lên ăn, da thịt vừa mềm vừa trắng, tất cả đều là vịt tơ không hà!"
"..." Tiếu Lang nghe xong, cũng cảm thấy trong bụng một trận cảm giác trướng lên, không khỏi có chút buồn nôn, da vịt mới vừa rồi còn thấy mỹ vị, hiện tại lại không nhẫn tâm ăn.
Lại có người giải thích nói, "Lúc nướng vịt cũng phải chú ý, phải rửa sạch sẽ trong ngoài của con vịt, cắt bỏ phao câu, đổ nước canh đã sơ chế sẵn vào trong bụng vịt, lại đặt vào trong lò nướng, như vậy bên trong là nấu bên ngoài là nướng, thịt vịt vừa không dễ bị nướng khô, lại ăn rất ngon miệng!" Nói xong, thịt vịt cắt miếng liền được dọn lên.
Mắt thấy mấy món thịt non này, đám vịt con gặp cảnh bi thảm tựa như hiện lên ngay trước mắt, Tiếu Lang không khỏi nổi lòng trắc ẩn, động tác cũng do dự, ăn ít ỏi vài miếng đã cảm thấy no rồi.
Bản thân không ăn, vẫn có thể ngồi quan sát người khác ăn.
Cách ăn uống của mọi người đều rất khác nhau, ví dụ như Vương Mân, tư thế cầm đũa của cậu tương đối tao nhã, ăn cơm cũng khá chậm, ăn trong chốc lát, lại hồi vị chốc lát.
Tiếu Lang lại đi quan sát mấy người mình quen thuộc khác.
Giang Tử Phong mặt baby Tên trong game là —— Giang Phong Vũ Hỏa, chưởng môn Tây Phong Phái, chức nghiệp trong Hiệp Minh là Dược sư, đệ nhất danh bảng tài phú, thạc sĩ học viện Y của Khoa Đại.
Vậy chính là bác sĩ tương lai sao? Tiếu Lang thấy anh gắp một miếng thịt vịt, trước cẩn thận xem kỹ một phen, sau đó để sát vào miệng nhai chậm nuốt kỹ.
Trong chén còn dư lại rất nhiều đồ ăn dở, ví dụ như bánh bao thịt bị cắn một góc, bông cải xanh ăn một nửa...!Đều là món ăn được dọn lên ngay từ đầu, từa hồ bị anh ghét bỏ để sang một bên, xem ra anh cũng là người vô cùng kén ăn.
Dạ Hành Vân lại đang cuốn da vịt, anh gắp một miếng da ít thịt nhiều, không ăn dưa chuột, lại cho rất nhiều hành tây, cuốn lại, không chấm tương ngọt mà ăn luôn.
Ăn uống cũng thực phù hợp diện mạo của anh, nhã nhặn chịu không nổi.
Đại soái ca Sóc Địch thì ăn uống có chút tùy ý, anh ngươi cao tai dài, cầm đũa lại cao, cánh tay vừa duỗi ra, cả bàn đều nằm bên dưới đũa.
Còn có Tương Thuấn Huy, tốc độ ăn cơm của cậu chàng vô cùng nhanh, sau khi gắp đồ ăn vào chén mình liền bắt đầu vui đầu ăn kịch liệt, ăn xong lại gắp thêm món khác.
...!
Ăn được lưng lửng dạ, mọi người bắt đầu bà tám chuyện của từng người, đứa này hỏi đứa kia học ở trường nào, đứa kia hỏi đứa này đang làm việc gì.
Mỗi người đều muốn liên hệ người trong tưởng tượng của mình và người trong tình huống thực tế lại với nhau, nhưng mỗi người đang ngồi ở đây khiến khiến cả đám kinh ngạc ——
Ví dụ như vốn tưởng rằng là một Tiểu Long Nữ hoạt bát đáng yêu trẻ tuổi lại là một thằng con trai!
Vốn tưởng rằng Âu Dã Tử thành thục nhiều tiền sự nghiệp thành công lại cũng là một tên sinh viên năm nhất vừa vào đại học!
Vốn tưởng rằng Giang Phong Vũ Hỏa phong độ nhẹ nhàng lại là một sinh viên mặt baby học Y khoa!
Vốn tưởng rằng Dạ Hành Vân lãnh khốc khí phách lại là một tên hồ ly mặt cười!
Còn có, vốn tưởng rằng Trúc tử cật hùng miêu hoạt bát dương quang, cư nhiên lại là một nữ nhân viên văn phòng nho nhã điềm đạm!
...!
Tổng kết một câu: Thật sự là đặc biệt lừa đảo mà!
Sau khi ăn xong, cả đám chia nhau tổ chức thành đoàn tiến hành hoạt động thứ hai, nhóm nữ sinh thì đi dạo phố, có một đám nam sinh lại kéo nhau ra tiệm net, đến phòng chơi game.
Cả đám giải tán gần hết rồi, số còn lại đại bộ phận vẫn lấy hai vị chưởng môn phái làm chủ, một đám mười mấy người, đi KTV.
Trên đường đi Dạ Hành Vân hỏi Tiếu Lang, "Chữ Long trong tên của chú mày là cái gì Long?"
"Ba chấm thủy, rồi chữ long của con rồng ấy." Cho dùa lúc này người trước mặt thoạt nhìn cơ hồ là thư sinh vô hại, Tiếu Lang vẫn bảo trì thái độ cung kính đối với chưởng môn như trong game.
Dạ Hành Vân cười nói, "Rồng nước sao?"
Tiếu Lang giải thích, "Thầy tướng số nói tui ngũ hành thiếu thủy, cho nên trước chữ long thêm ba chấm thủy nữa.
Vân ca chứ kêu tui Tiểu Long là được rồi."
"Âu Dã Tử thì sao?" Dạ Hành Vân gật gật đầu, ngược lại hỏi Vương Mân.
Vương Mân cũng nói tên mình, Dạ Hành Vân nói, "Chữ Vương cạnh chữ Mân, ý là ngọc bích phải không? Anh nhớ rõ rất nhiều chữ bên cạnh chữ Vương đều có liên quan đến chữ Ngọc."
"Đúng vậy, nhưng Mân là ngọc thạch, ngọc thạch không phải là ngọc, cổ văn có câu, Mân chi điêu điêu, bất nhược ngọc chi chương chương, đại khái là cho dù ngọc thạch xinh đẹp như thế nào đi nữa, cũng bất quá chỉ là đá mà thôi."
Đây là lần đầu tiên Tiếu Lang nghe Vương Mân phân tích tên của mình, cậu rốt cục hiểu tên QQ của Vương Mân Ngọc Thạch Phi Ngọc là từ đâu mà có.
Ngược lại có chút kỳ quái vì sao Vương Mân lại cố ý nhấn mạnh điểm này, còn đặc biệt dùng làm tên trên mạng.
Kỳ thật mặc kệ là ngọc hay là đá, không phải chỉ là một cách xưng hô thôi sao, gọi lâu dần cũng không ai để ý nó rốt cục có ý gì...!
"Anh tên Vân Thần, Thần trong sáng sớm." Dạ Hành Vân rốt cục tự giới thiệu nói.
"Tôi cũng theo Tiếu Lang gọi anh là Vân ca đi." Vương Mân khách khí nói.
Vương Mân trong game là Tây Phong Phái, cũng không quá nhiều tiếp xúc với Dạ Hành Vân.
Nhưng Vân Thần biết thiếu niên trước mắt này rất khác biệt, chỉ bằng việc mới chơi 2 năm trong game đã có thể lên thần tượng cấp 10 đã có thể nhìn ra điểm bất phàm, chức nghiệp như loại rèn đúc này chẳng những phải có năng lực phân tích tính toán chặt chẽ, năng lực cao còn phải có kiên nhẫn vô hạn!
Lúc này Vương Mân ngồi đây, tuy rằng mới chỉ là sinh viên của Kinh Đại, lại không kiêu ngạo không nóng nảy, còn có một phen khí tràng đạm mạc tự nhiên.
Trước đó ở trên mạng có nghe Tiếu Long nói bọn họ trong hiện thực cũng là một đôi, hiện tại còn thật sự cùng thi đậu đến Bắc Kinh.
Vân Thần biết rõ trong cái vòng lẩn quẩn này vừa hỗn loạn nhất, cũng là nơi không có cái gọi là trường cửu nhất, nhưng mà, chỉ cần nhìn hai người trước mắt này, liền không khỏi khiến anh tin tưởng hai người bọn họ sẽ không tách ra...!Cảm giác thật kỳ quái.
Ngọc Thạch Phi Ngọc sao? Ha ha, giải thích rất thú vị.
Giang Tử Phong vốn dĩ đi đằng trước, lại chậm bước chân đi song song...!cùng bọn họ, hỏi Vương Mân, "Hai người đã quen với sinh hoạt ở đây chưa?"
Vương Mân cười nói, "Cũng tàm tạm, ở lâu liền thích ứng." "Tiểu Long thì sao?" Giang Tử Phong hỏi lại Tiếu Lang.
Tiếu Lang hất hất cằm về phía Vương Mân, đùa giỡn nói, "Lấy chồng theo chồng, gả chó theo chó, có anh ấy ở đây, tui không quen thì cũng có cách nào khác đâu chứ."
Mọi người đồng loạt cười to, Giang Tử Phong cười rộ lên rất đáng yêu, bởi vì mặt anh rất nhỏ, lúc mỉm cười, ánh mắt liền híp lại thành hai mảnh trăng khuyết.
Tiếu Lang nhìn chằm chằm anh trong chốc lát, vẫn không tin anh đã học thạc sĩ, diện mạo thật sự là thứ biết lừa gạt người ta mà!
"Phong ca, trước đây nghe Vân ca nói anh học bên học viện Y của Kinh Đại, mấy ngày trước lại nghe A Phi nói anh học ở học viên Y bên Khoa Đại, rốt cục anh học ở đâu vậy?"
Giang Tử Phong nói, "Cả hai luôn, khoa chính quy của anh là học bên Kinh Đại, lúc học lên thạc sĩ thì giảng viên hướng dẫn chuyển sang Khoa Đại, nên cũng dẫn anh theo cùng luôn."
"Ha ha, còn có thể như vậy sao?" Tiếu Lang ngạc nhiên nói.
Giang Tử Phong đáp, "Ừ, Khoa Đại cho thầy của anh đãi ngộ tương đối tốt, hơn nữa đãi ngộ thực tập cũng không tệ, học ở đâu không phải là học chứ, giống nhau cả thôi."
Tiếu Lang chớp chớp mắt với Vương Mân, ý là nói: Nhìn xem, là trường học của anh so không bằng trường em.
Vương Mân cũng lười tranh với cậu, cậu chàng còn đang vui vẻ rạo rực vì từ gả trong câu nói vừa rồi của Tiếu Lang cơ mà...!
Giang Tử Phong nói, "Các cậu đến lúc đó có bệnh tật gì đó, có thể trực tiếp lên mạng hỏi anh."
Vân Thần ở một sâu kín toát ra một câu, "Có giấy phép chưa? Không có giấy phép ai đi làm chuột bạch cho cậu chứ."
Giang Tử Phong trực tiếp không nhìn tới anh.
Trên trán Tiếu Lang hiện lên hai đạo hắc tuyến, nghĩ thầm rằng, hai người này rốt cục đã hòa hảo hay chưa vậy?!
Sóc Địch là Viện Công Nghệ Bắc Kinh, dựa theo vẻ đẹp trai và dáng người của anh, không phải hotboy của trường thì cũng là hotboy của hệ.
Anh đi phía sau tán gẫu với Trúc tử cật hùng miêu đến vui vẻ, Trúc tử đang làm giáo viên âm nhạc cho một trường tiểu học tại Bắc Kinh.
Tiếu Lang nghe bọn họ tựa hồ đang nói tới một game mới, Trúc tử cật hùng miêu thấy Tiếu Lang hứng thú, liền hỏi, "Tiểu Long, cậu có muốn theo bọn này chơi game mới hay không?"
Tiếu Lang, "Game gì á? À, cái kia, tui phải xưng hô với chị thế nào, Miêu tỷ sao...?"
Trúc tử cật hùng miêu xì một tiếng bật cười, sau đó vẻ mặt 囧 nói, "Sao không gọi Miêu ca mà gọi là
Miêu tỷ? Cứ gọi tôi là Trúc tử đi! Gọi chị có cảm giác dường như tôi rất già ấy! Bọn này chơi Warcraft,
rất thú vị."
Vương Mân hỏi, "Là game 3D quy mô lớn gì đó của Mỹ phải không?"
"Ừ, chính là nó, còn thú vị hơn Hiệp Minh rất nhiều!" Sóc Địch sinh động như thật bắt đầu miêu tả.
Tiếu Lang hỏi.
"Vân ca bọn họ cũng chơi cái đó sao?"
Sóc Địch nói, "Không có, cậu ta và A Phong đi chơi game Tiên Hiệp, một game không khác biệt lắm so với Hiệp Minh."
A? Nếu đã cùng nhau chơi game rồi, vậy quan hệ hẳn là không tệ không phải sao! Nhưng mà không khí quỷ dị vừa rồi là xảy ra chuyện gì?
...!
Đến KTV, mọi người một trận rống cổ rống họng mà hát, Trúc tử giành micro từ đầu đến cuối, hát hết bài này tới bài khác, cuối cùng tất cả mọi người bất đắc dĩ trở thành thính giả.
Tiếu Lang và A Phi hàn huyên một lúc, rất nhanh liền phát hiện có không ít đề tài chung.
Cậu dù sao cũng là sinh viên cấp nguyên lão của Khoa Đại, đối với các phương diện trong trường có hiểu biết rất sâu.
Nghe nói cậu chàng tính sang năm xuất ngoại, đến nước Mỹ học xong tiến sĩ sẽ trở về Khoa Đại giảng dạy.
Cậu đề nghị Tiếu Lang sớm một chút bắt đầu suy xét đến con đường học lên cao học và xuất ngoại đi, có phương hướng rõ ràng như vậy lúc bắt đầu học cũng thoải mái hơn một chút.
Trong phòng âm lượng lớn, Vương Mân ngồi bên cạnh Tiếu Lang, mặc dù mặc kệ Tiếu Lang và A Phi châu đầu ghé tai nói chuyện, tư thế lại tràn ngập dục chiếm hữu, ôm cả bà vai cậu khiến cậu tựa vào trong lòng ngực của mình.
Rời khỏi KTV đã sắp chạng vạng, còn lại không đến mười người tụm thành một đám đi tìm chỗ ăn cơm tối, cơm nước xong lại có vài người rời đi, cuối cùng chỉ còn lại Vân Thần, Giang Tử Phong, Sóc Địch, A Phi, và Tiếu Lang Vương Mân.
Vốn tưởng rằng phải tạm biệt ở đây, Giang Tử Phong lại bỗng nhiên đề nghị đến tiệm net cùng chơi game.
"Chúng ta cũng đã hơn một năm không chơi chung với nhau, thiệt rất hoài niệm, hiện tại game mới ra nhiều như vậy, về sau thời gian chơi Hiệp Minh cùng nhau cũng càng ngày càng ít, bằng không nhân dịp mọi người hôm nay đều ở đây, chúng ta trở lại chơi một phen, coi như là từ giả Hiệp Minh đi."
Lời này nói ra đều khiến mọi người hứng trí, lập tức tìm một tiệm net đăng nhập vào game.
Hai kiếm khách thánh kiếm sĩ mãn cấp, hai thích khách trang bị cao cấp nhất, một thánh dược sư mãn cấp, lại thêm một thần tượng mãn cấp —— Trước kia lúc chơi Hiệp Mĩnh cũng từng gia nhập không ít đội ngũ cao cấp, mỗi đội ngũ có hai ba đại thần đã xem như rất lợi hại rồi, nhưng Tiếu Lang chưa từng thấy qua đội ngũ thần cấp quy mô lớn như vậy!
Thật sự là thần cấp mà.
Bản thân cấp 98, thích khách ngự dụng cấp tám trong đội ngũ lại xem như là sâu gạo nhất đội! Nếu không có thần khí và trang bị Vương Mân tự tay tạo cho cậu, Tiếu Lang còn cảm thấy bản thân không xứng đứng trong đội ngũ này.
Đội trưởng Dạ Hành Vân.
Bắt đầu từ 7 giờ,, mãi cho đến 11 giờ tối, tròn 4 tiếng đồng hồ, đội ngũ này cơ hồ là đánh đâu thắng đó; không gì cản nổi mà chiến tất cả các hạn ngạch phó bản, phá được toàn bộ các đại BOSS, chơi sạch tất cả các hoạt động.
Dạ Hành Vân là tay đấm, Giang Phong Vũ Hỏa là dược sư, một người đánh vừa bảo hộ, một người trị liệu thêm phòng ngự.
Tiếu Lang phát hiện hai người này hợp tác hài hòa đến quả thực không còn đường nào để phản đối! Một đường đánh tới không gặp được cái gì không thể vượt qua, bản thân chỉ cần đi phía sau phụ trách bảo vệ acc công tượng văn nhược của Vương Mân không bị giết chết là được...!
Mà ngay cả Sóc Địch và A Phi bình thường sức chiến đấu mạnh biến thái, trong đội ngũ này cũng biến thành người qua đường xem náo nhiệt.
Sóc Địch đùa giỡn nói, "Biết cái gì gọi là tổ hợp thần thánh rồi chứ? Chơi với bọn họ thiệt không có ý nghĩa mà! Hai người bọn họ rất ăn ý, anh đây cũng không có cơ hội biểu hiện luôn!" Cho nên, bọn họ hẳn là...!hòa hảo rồi ha! Tiếu Lang nghĩ..
Danh Sách Chương: