Từ ngày đó khoảng cách trong chúng ta ngày càng lớn, đến mức không biết có còn là bạn hay không, hay chỉ còn là bạn học củ.
Rồi em không ngờ sau một thời gian chúng ta lại liên lạc vơi nhau, em cứ nghĩ bây chúng ta chỉ là những người bạn bình thường. Em không nghĩ chúng ta lại tiếp tục sự mập mờ ấy. Lớn hơn tình bạn nhưng không tình yêu.
Có lúc em muốn phá vở đi mối quan hệ ấy, em muốn tiến xa thêm một bước nữa, nhưng rồi em lại chùn bước.
Có lẽ em đang đợi sự chủ động từ anh.
Có lúc em lại hoảng sợ nếu như chúng ta tiến xa hơn.
Em mệt mỏi, em không biết bản thân giờ muốn điều gì. Anh à em phải làm sao với chúng ta đây?