• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thẩm Lạc An nhìn nhạc phổ trong tay, nụ cười trêи mặt cứng lại , mắt nhìn hướng camera, cắn chặt răng bước từng bước một tới trước đàn dương cầm.

Nhà giam là ca khúc hay nhất của W.E, cũng là ca khúc được đánh giá là “thần khúc” của W.E, tiếng đàn vang lên mang đến cho người nghe cảm nhận sự bi thương cùng áp lực từ tận tâm hồn.

Đây là bản nhạc có độ khó cực cao, là bản nhạc kinh điển có những đoạn nhạc có độ khó cao mà rất nhiều nghệ sĩ dương cầm rất khó đánh lại được, nhưng đều thất bại, nghệ sĩ dương cầm nổi tiếng Phil là một trong số ít người đàn lại thành công

Thẩm Lạc An cúi chào mọi người trong khán phòng rồi ngồi xuống, đôi tay nhẹ nhàng chạm trêи phím đàn, ánh mắt hơi chớp rồi buông xuống.

Chắc là sẽ đánh đàn giống như lúc thi đấu, chỉ cần kĩ thuật của mình không kém W.E, nếu đàn bản Brave thì mọi người sẽ không biết, hẳn là cũng có thể ứng phó qua…

Nhưng lúc này Thẩm Lạc An lại xem nhẹ một việc, bản Brave cùng bản nhà giam không giống nhau.

Các fan chưa từng nghe W.E đánh bản Brave, nhưng bản nhà giam mà W.E đánh, hơn nữa có nhiều fans đã nghe lại rất nhiều lần.

Khi tiếng đàn vang lên trong phòng liền có người cảm thấy không đúng, nhưng cũng chỉ nghĩ do lâu không đánh bản nhạc này nên mới khác lạ như vậy.

Khi bản nhạc đàn dần đi đến đoạn cao trào kinh điển, tiếng đàn lại bình lặng, không thể đánh được những nốt cao, mọi người trong phòng không cảm nhận được điều gì từ tiếng đàn.

“Sao lại thế này? W.E đàn dương cầm lại bình thường như vậy sao?”

“Hắn thật là W.E sao? Tiếng đàn của hắn không hề có tình cảm.”

“Tôi không tin W.E sẽ đàn như vậy, bản này cần phải có kĩ thuật mới có thể đàn được.”

Mọi người trong phòng nghị luận sôi nổi, nhìn về phía Thẩm Lạc An với ánh mắt tràn đầy nghi hoặc.

Mà lúc này trêи mạng cũng bởi vì bản nhạc vừa đánh mà lên trang nhất, đều nói đó không phải cách chơi đàn của W.E, người nhận mình W.E không có thực lực đang thổi phồng khả năng, không phải bản nhạc nổi tiếng.

Tin tức đó khiến cho nghệ sĩ dương cầm Phil tức giận, khiến Phil đăng tin lên Weibo ngay trong ngày hôm đó.

[âm nhạc của W.E là nhất , nhà giam là bản nhạc tôi yêu thích nhất, tôi không cho phép có người chửi bới nó, càng không cho phép ai làm bẩn thanh danh của W.E! ]

Cố Ngôn Sanh xem toàn bộ chương trình phát sóng trực tiếp, sau khi đóng mày tính lại liền dựa lên thành ghế, trong mắt tràn đầy suy nghĩ cùng sắc mặt khiến người khác không thể nhìn thấu.

Đường Sóc đem ca khúc chủ đề đã hoàn thành trong máy tính hoàn thành phát ra, xoa xoa cái cổ đau nhức , nhìn về phía Ôn Niệm Nam đang ngồi ở phía trước cửa sổ đọc sách.

Ăn mặc màu lam nhạt áo khoác len người ngoan ngoãn ngồi ở phía trước cửa sổ phủng một quyển sách nghiêm túc nhìn, Đường Sóc nhìn một màn này ngốc ngốc cười.

Nhìn người khoác chiếc áo len màu lam nhạt đang ngồi ngoan trước của sổ chăm chú đọc sách, làm cho Đường Sóc thấy khung cảnh ấy rồi cười ngốc nghếch.

“Hôm nay chúng ta mời đến chính là DAWN “đệ nhất đại thần” W.E! Hoan nghênh!”

“Chào mọi người, tôi là W.E – Thẩm Lạc An.”

Ôn Niệm Nam đột nhiên nghe được W.E bàn tay cầm sách dừng lại một chút, quay đầu nhìn về phía màn hình lớn trêи tường.

Trong màn hình là Thẩm Lạc An

Đường Sóc thấy Ôn Niệm Nam nhìn chằm chằm Thẩm Lạc An, cho rằng hắn lại nghĩ tới ký ức không vui, vội vàng đi tới chỗ nhân viên đang mở TV nói: “ Đổi kênh đi, cái này rất khó coi.”

“A? Được thôi.”

“Không cần đổi, cậu tiếp tục xem đi.”

Ôn Niệm Nam cúi đầu nhìn sách trong tay , không có mở miệng.

TV không ngừng truyền đến giọng nói của Thẩm Lạc An, cho đến lúc MC hỏi bản nhà giam được sáng tác như thế nào, Ôn Niệm Nam mới ngừng lật sách rồi nhìn về phía TV.

“ Bản Nhà giam được tôi sáng tác khi sống ở một thung lũng, lúc ấy bị người hãm hại lưu lạc Anh quốc không nơi nương tựa, đó là đoạn thời gian phải chịu rất nhiều khổ ải khiến cho bản thân suy sụp vô cùng nên sáng tác ra bản nhạc này.”

Ôn Niệm Nam nghe thấy Thẩm Lạc An nói xong, rũ mắt xuống, trong mắt hơi hơi tối sầm lại.

Bởi vì tin Phil đăng Weibo làm rất nhiều người bắt đầu hoài nghi Thẩm Lạc An căn bản không phải W.E, nhưng lại không thể phủ nhận Thẩm Lạc An từ cao trung đã có phong cách sáng tác giống với W.E.

Nếu là đúng người, vì sao lại đàn kém như vậy?

Rất nhiều người bàn tán trêи trang web DAWN nhắn ở phía dưới trạng thái hoạt động của W.E, cũng nhắc nhở Thẩm Lạc An dùng tài khoản W.E để chứng minh bản thân, nhưng Thẩm Lạc An lại trước sau chưa mở miệng đáp lại.

Cao ốc Cố thị.

Cố Ngôn Sanh nhíu chặt mày nhìn người trước mặt, trầm giọng nói: “Lạc An, em nói thật với tôi, em thật sự là W.E sao?”

Thẩm Lạc An chưa từng thấy Cố Ngôn Sanh nhìn mình bằng ánh mắt sắc bén như vậy, nhất thời cơ thể cứng lại.

Vào thời điểm này hắn không thể phủ nhận mình không phải W.E, chỉ có thể cúi đầu xuống nhận.

“Là, em là W.E, Ngôn Sanh anh làm sao vậy?”

“Không có gì… Ngươi đã là W.E thì không cần lo lắng tin tức trêи mạng, đi về trước nghỉ ngơi đi.”

Thẩm Lạc An gật đầu nhìn về phía Cố Ngôn Sanh, lại không nhìn thấy nét mặt bất ngờ, vui vẻ của hắn khi biết mình là W.E, không cam lòng xoay người rời đi.

Cố Ngôn Sanh nhìn bóng dáng Thẩm Lạc An , đi đến phía trước cửa sổ bậc lửa châm một điếu thuốc rồi nhìn chiếc xe dưới lầu, trong mắt hiện lên một tia sáng.

[ Thẩm Lạc An hãy ra làm sáng tỏ! Rốt cuộc ngươi có phải W.E hay không? Không phải cũng đừng giả danh W.E để lừa bịp chúng ta! ]

[ Phil chính là đầu heo, kĩ thuật đàn không bằng Thẩm Lạc An liền bắt đầu ăn vạ nói là mạo danh thay thế ]

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK