Rossall cũng không phản ứng lại cô. Nó đầu tiên là dọc theo mép thuyền từ mũi thuyền bơi tới đuôi thuyền, sau đó hít một hơi, xoay ngược người, cái bụng hướng lên trên bơi từ đáy thuyền qua bên khác của thuyền.
Adolf cười rộ lên nói: “Đừng thất vọng, nó chỉ hiếu kỳ sao không nhìn thấy tiến sĩ Sofia thôi.”
Quả nhiên, Rossall cùng Ana bơi dọc thuyền vài vòng, thậm chí dựng thẳng người nhìn mấy lần, sau khi xác định tiến sĩ Sofia thật sự không có ở trên thuyền, mới đưa mắt nhìn về phía Jane vẫn luôn giội nước về phía mình.
“Aaron, mau đưa GoPro thả xuống nước!” Jane vừa chú ý tát nước lên người nhóm cá heo, vừa nói với người chụp hình.
Khoảng cách gần như vậy mà quan sát thật sự rất hiếm thấy. Aaron dùng tốc độ nhanh nhất đem GoPro kết nối, thả xuống nước, sau đó cẩn thận điều chỉnh ống kính về phía Rossall cùng Ana. Công việc này cũng không dễ dàng — Rossall ngày hôm nay không hiểu vì sao hôm nay lại vô cùng phấn khởi, nó thỉnh thoảng ở trong biển cuộn tròn thân thể, trong miệng còn phát ra tiếng kêu sung sướng.
“Nếu như tôi là cô sẽ cách xa chúng một chút.” Thuyền trưởng Adolf có ý tốt nhắc nhở tay Jane đang đùa nó, “Đa số bộ cá heo đều có bệnh về hô hấp, lỗ mũi chúng lúc phun ra nước sẽ chứa nhiều lượng lớn vi sinh vật, con người nếu không có bất cứ phòng vệ nào sẽ trực tiếp tiếp xúc.”
Nghe ông, Jane không thể làm gì khác hơn là rụt tay về. Bất quá cô vẫn đem nửa người treo ngoài lan can, dùng hết khả năng cách gần nhất mà quan sát nhóm cá heo.
Cô tò mò hỏi: “Rossall đang làm gì? Xóa rêu trên người sao?”
“Mức độ ma sát như thế này cũng không thể đem rêu diệt hết,” Adolf đưa đầu ra huýt sáo với nhóm cá heo, “Nó chỉ là đang chơi đùa.”
Ban đầu, Ana cũng tiếp cá voi sát thủ con lăn vài vòng, nhưng mà nó không lâu sau liền mất hứng thú với hoạt động này. Cá heo vằn chữ thập không nhịn được bơi dưới đáy thuyền vài vòng, cá voi sát thủ một mình trước mặt con người lật nghiêng biểu diễn. Mà cá voi sát thủ con sau khi thấy bạn đồng hành không thấy đâu, cũng lập tức lặn xuống đáy thuyền.
Aaron lập tức điều chỉnh ống kính, gắng đạt tới chỗ có thể chụp hoàn chỉnh hai đầu cá heo đang chuyển động với nhau dưới nước.
Rossall và Ana cực kỳ thích chơi đùa. Chúng nó tuy rằng thỉnh thoảng sẽ quay người bơi lên mặt nước, nhưng rất nhanh sẽ trở lại đáy thuyền, giống con nít mà chơi trò trốn tìm. Khoảng chừng qua mười phút, chúng nó mới chui từ đáy thuyền ra, sau đó cách mép thuyền khoảng mười mét bơi lội.
“Hai đứa nhóc ham chơi.” Thuyền trưởng Adolf không cảm thấy kinh ngạc ‘hừ’ nói, “Nắm chặt đi!” Không đợi mọi người phản ứng lại. ông đột nhiên khởi động thuyền phóng về hải vực phía trước.
Jane kinh ngạc la lên. Cô ngồi xổm xuống, vịn chặt lan can, lúc thân thể giữ vứng mới có thể bình tĩnh ngẩng đầu lên.
Trước ánh mắt của mình, hai đầu cá heo một lớn một nhỏ đen trắng xen kẽ nhảy nhót đuổi theo sóng ở mũi thuyền. Cá voi sát thủ con làm những động tác này tương đối vất vả, nhưng nó vẫn dùng tần số cao mà phóng người lên, sau đó rơi xuống nước đập ra một lượng lớn bọt nước.
Adolf ra hiệu Aaron chụp tình cảnh này lại, “Cá heo vằn chữ thập khi tạo sóng thế này là ý bảo hẹn gặp lại chúng ta!”
Ánh tà dương chiếu xuống trên đám mây ở đường chân trời, toàn bộ sắc thái rực rỡ ở trên biển rộng đều được chụp lại. Bối cảnh lộng lẫy, hai đầu cá heo vui sướng vượt sóng đi theo thuyền trên mặt biển. Ánh sáng chiếu lên lưng chúng nó như khắc sâu vào võng mạc của từng người.
Jane ngồi xếp bằng trên boong thuyền, mê muội nhìn cảnh tượng hiếm thấy trước mắt.
Đây là kho báu cả đời mà.