• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

-Tốt nhất là anh nên biết điều nếu anh không muốn cả tứ chi của anh bị gãy!

Anh Vũ kề sát bên tai Nhân Minh nói những câu man rợn rồi cười một cách hết sứ đểu cáng. Nhân Minh mặt tái xanh mép, anh chả muôn biến thành một nguời tàn tật đâu.

-Hải Ly! Cứu anh với! Em làm gì đi chứ?- Nhân Minh phát sợ đằng quay sang cầu cứu Hải Ly.

Anh Vũ càng them cơn điên , không làm gì được quay sang nhờ sự trợ giúp bạn gái mình? Rốt cuộc ai bảo vệ ai đây? Tên này vì lợi ích bản than mà xin giúp một cách hèn hạ dù biết rõ rành rành người thất thế nhất trong đây là Hải Ly.

Máu Anh Vũ sôi lên sung sục ,cánh tay của Nhân Minh mà Anh Vũ đang cầm bị nén mạnh hơn nữa như muốn gãy ngay lập tức. Qúa đau đớn , Nhân Minh hét càng thảm hơn!

-A!!! HẢI LY!!

-….ANH VŨ! ANH NGỪNG LẠI NGAY! ANH MUỐN GÌ TÔI SẼ ĐÁP ỨNG NGAY ! DỪNG LẠI !HIC!-Hải Ly đứng như trời chồng nhìn cảnh vật kinh hoảng bởi một con quái vật .

Tại sao tất cả mọi người đều vì cô mà có kết cục thảm thế này chứ? Cô không muốn thêm nữa.

Hải Ly quỳ xuống, khóc hét lên , van xin Anh Vũ như kẻ ăn mày vậy . Anh Vũ nghe tiếng thét thất thanh đó dù giận lắm nhưng cũng phải dừng tay ,đơn giản anh cũng chả muốn bị biến thành một kẻ khủng bố trước mặt học sinh mới.

-BIẾN!-Thả lỏng tay ra , Nhân Minh nhân cơ hội này mà chạy mất dép . Anh dựng xe máy , quay qua nhìn Hải Ly.

-Hải Ly chúng ta đi thôi!

-HẢI LY Ở LẠI CHO TÔI!-Anh Vũ to tiếng khi Minh Nhân sợ hãi như chú cún , đội mũ bảo hiểm mà chạy biến để lại Hải Ly còn gục đầu ngồi quỳ xuống .

-Hic! Hức!-Những tiếng khóc thút thít của cô nàng vì quá sợ nhưng vẫn rang kìm nén để đối mặt với sự sợ hãi tiếp theo .

-…..-Anh Vũ điềm tĩnh đi tới chỗ Hải Ly dù trong lòng anh khá rối bời vì dù sao đi nữa thì phía trước anh đang là một đứa con gái đang khóc.

-Tôi sai rồi! Lỗi do tôi! Tôi xin lỗi!Tôi xin lỗi nhiều lắm! Làm ơn … tha cho tôi! Hức! Huhu!-Cô không ngẩng mặt lên nhìn anh vì cô không dám.

Cô quá sợ. Chỉ có những câu nói xin lỗi và tiengs khóc là thứ mà Anh Vũ nhận được.

-…Hải… Hải Ly à!

-Hớ!!

-….!!!

Anh Vũ cả đầu bôi rối, anh cúi người xuống nhẹ định đưa tay vén tóc cô lau nước mát nhưng vừa mới chạm vào người Hải Ly, cô liền ngỡ mặt lùi lại ra sau . Ánh mắt đầy sự sợ hãi , khiếp đảm đối với anh hiện rõ trên khuôn mặt khiến Anh Vũ ngỡ ngàng . Anh lỡ biến thành quái thú trong người cô rồi….

-Anh… anh tránh xa tôi ra ngay ! Đừng đến gần tôi !!!- Hải Ly vừa lùi ra sau vừa thét kinh hoàng.

Những gì cô thấy vượt ngoài tầm kiểm soát của cô để bình tĩnh . Từ trước cô chưa hề cảm nhận một con người nào đáng sợ như cái tên phía trước cô bây giờ . Qúa kinh khủng.

Anh Vũ cứng đơ trước cử chi của Hải Ly , anh trong tư tưởng của cô bây giờ đáng sợ như thế nào chứ? Cô khiếp đảm anh tới nhường nào ? Anh giờ trong cô là một ác quỷ hay còn hơn như thế? Bàn tay định chạm vào tóc cô giờ lơ lửng cô đơn . Bàn tay anh được xem là bàn tay vàng từ trước tới giờ nhưng đối với cô là nó một thứ bẩn thỉu còn hơn rác phải không ?

-Hải Ly ! Hải Ly!

Có cái gì đó không đúng trong anh cho lắm . Chắc là vì đây là lần đầu tiên anh bị từ chối , lần đầu tiên có người đối xử với anh như thế . Nguời sợ anh thì bao la nhưng cô nàng này sợ anh thì cảm giác rất lạ . Chắc là do cô nàng này là bạn cùng lớp và là học sinh mới nên anh muốn giữ hình tược hội trưởng trong đầu cô phải thật cao quý nhưng giờ chả khác nào là một con quái vật.

-Hải Ly! – Liên tiếp kêu tên cô mà anh tiến phía trước để bắt lấy cô .

-Không! Không Anh Vũ ! Lùi lại tôi cấm anh tới đây !-Hải Ly thấy tên quái vật tiến tới, cô hoảng hồn tiến ra sau và tự đúng dậy chạy thoát .

Nhưng ôi Hải Ly là một đứa con gái ốm yếu , sức không khỏe mà giờ tinh thần còn loạn xạ nên sớm thôi cô đã bị Anh Vũ ôm choàng lấy vào người và anh ghì chặt lấy cô không cho thoát . Hải Ly trong lòng Anh Vũ còn khiếp sợ hơn nữa , cô cự quậy kinh hoàng trong người anh như một con cún hoảng sợ khi bị đem đi bắt ấy.

-Bỏ tôi ra! Anh Vũ tôi van anh bỏ tôi ra! Bỏ tôi ra ngay! Hic ! Huhuhu!- Nỗi sợ biến thành những giọt nước mắt lăn trên má cô rồi rơi lên cánh tay phải của Anh Vũ đang ôm vai cô , cánh tay trái thì ngay eo .

-Hải Ly em đừng cố sức nữa . Em không chống nổi lại tôi đâu ! Đừng phí sức nữa!-Anh Vũ càng ghì chặt lấy Hải Ly .

Biết cô khóc nhung anh chả làm gì hơn là ôm lấy cô . Anh rất biết khiến con gái khóc nhưng anh không biết làm con gái nín .

-Tôi van anh! Hic! Tha cho tôi….- Hải Ly không quậy nữa . Đôi bàn tay níu chặt lấy tay Anh Vũ mong có thể gỡ nó ra nhưng đương nhiên kết quả là con số không .

Qủa là cô đang phí sưc nhưng nếu khoảng cách giữa cô và anh gần như thế này cô sợ cô sẽ vỡ tim chết vì quá sợ.

-Tôi không ăn thịt em đâu … nín đi! – Lời thì thầm lạnh lung bên tai nhưng nó khá ngọt ngào khi biết nội dung của câu nói.

Hải Ly có vẻ rang giữ cơ thể mình ổn định lại nhưng cả than thể vẫn cứ run ấy , giọt nước mắt vẫn cứ rơi ấy, đôi bàn tay vẫn níu chặt lấy đôi bàn tay anh rồi chuyển sang cáu .

-Tôi … tôi xin anh … bỏ tôi ra …. cho tôi về!-Con cún con lần này chỉ còn nghĩ tới được nơi an toàn nhất với nó mà thôi!

Ôm lấy Hải Ly trong lòng ,cảm nhận được nỗi sợ hãi và ghê tởm anh nhiều như thế nào . Mi tâm Anh Vũ nhíu lại tỏ vẻ bất mãn cực kì. Bây giờ trong lòng cô anh là quái thú và chả ai muốn quái thú ôm mình cả . Anh hiểu nội tâm của cô nhưng anh càng hiểu thì lòng anh càng thắt chặt lại. Anh phải làm sao đây mới an ủi được cô?

Tại sao anh lại biến cô như thế này? Ngày đầu tiên hai người gặp nhau cô hùng hổ lắm mà? Cô còn thách thức anh nữa sao giờ lại thành ra như thế này chứ? Cô và anh còn tự nhiên nói cách đây vài ngày mà? Cô còn ngốc nghếch , ngây ngô cười giỡn với anh mới đây mà? Cô còn tự nhiên đi kế anh rồi gạt anh ra bên nữa mà? Bạo gan trốn anh nữa mà? Sao giờ chỉ trong tíc tắc vì hành động nổi nóng của anh khiến cô ghê sợ đến nỗi giờ cô không làm gì hơn bây giờ là khóc và van xin.

-Hải Ly! Tha cho tôi ! Tôi sai rồi! Tôi xin lỗi vì làm em sợ!-Anh sai thật rồi! Anh sai lắm rồi mới khiến cô như thế này.

AnhVũ vúi đầu vào vai Hải Ly đằg sau . Hai cánh tay càng xiết chặt lấy thân hình nhỏ nhắn của Hải Ly. Nó không hề xoa dịu cô mà càng khiến cô hoảng hơn nữa.Bây giờ trong tâm trí cô , anh kinh khủng rất hiều nên giờ anh có làm gì cô đều thấy kinh hãi.

-Anh Vũ làm ơn! Đừng ôm tôi nữa! Thả tôi ra đi mà! Làm ơn cho tôi xin! Hic!-Cô gào thét điên loạn khiến Anh Vũ càng điên hơn nữa. Anh phải làm sao mới khiến co hiểu cho anh đây?

-Hải Ly… nín đi! Đừng khóc nữa!

Nhanh tay nhưng nhẹ nhàng , anh xoay cơ thể cô đối diện trước mặt anh . Nhìn thấy khuôn mặt đầm đìa nước mắt với con mắt sợ sệt khiến khuôn mặt anh trầm xuống . Hình tượng khác xa với cô lúc gặp anh lần đầu tiên.

Nhẹ nhàng áp đôi môi lên môi cô , hai tay vòng ra sau lưng ôm lấy cơ thể bé nhỏ của Hải Ly vào ngueoif mình . Anh giờ chỉ biết cách an ủi cô là như thế này .

Hải Ly hơi bỡ ngỡ nhưng cô để yên vì Anh Vũ hôn rất giỏi. Đây là lần đầu tiên cô được trải nghiệm điều kì diệu này .

Dù đúng là cô và Minh Nhân quen biết nhau rất lâu nhưng cả hai chưa bao giờ tiến tới bước này hoặc Minh Nhân có đòi nhưng Hải Ly không cho , không muốn . Nụ hôn tuy khá tùy tiện nhưng nó không hề thô thiển mà còn say đắm , mệ muội cả tâm trí Hải Ly . Hai bàn tay nhỏ nhắn đặt lên trước bộ ngực rắn chắc của anh có vể hơi đẩy anh ra chút nhưng rồi cũng bất lực .

-Hải Ly , em còn sợ tôi không ?

Kêt thúc nụ hôn lãng mạn đó, Anh Vũ đưa con mắt trìu mến nhìn lấy Hải Ly .Đôi bàn tay to lớn của anh áp lấy má cô tình cảm .

Hải Ly giờ quá mơ hồ . Tất cả những thứ từ trước giờ cô chưa được hưởng bỗn nhiên ập tới bất ngờ . Mắt nhìn Anh Vũ nhưng tâm trí cô đang trên mây . Cô nhìn anh một cách mệt mỏi rồi mê sảng lỡ thốt lên một câu khiến Anh Vũ im lặng.

-…. Minh … Minh Nhân …. –Xong đúng hai từ , Hải Ly ngất lịm trên bờ vai rộng của Anh Vũ .

May mắn anh ôm chặt lấy cô nên Hải Ly không bị ngã xuống đất nhưng mà … long anh lại thấy kì quặc them lần nữa.

-Hải Ly… nói đi! Hắn hơn tôi ở chỗ nào?- Hỏi vậy thôi chứ anh thừa biết cô không thể trả lời vì giờ cô đang nằm ngủ say sưa trên vai anh .

Lần nữa anh ôm cô vào lòng nhưng vì lần này cô đã yên giấc , không quậy phá nữa nên … Anh Vũ ôm Hải Ly lần này rất yên bìh và nhẹ nhàng . Người Hải Ly có vẻ khá gầy nhưng khuôn mặt xĩnh xắn của cô không hề bị giảm đi chút nào .

Anh Vũ bế Hải Ly lên xe rồi trờ cô về . Anh đặt cô nhẹ nhàng lên ghế xe đằng sau ,sẵn tiện cởi áo vest ngoài anh khoác chu đáo cho cô vì sợ cô bị lạnh . Vén tóc cô qua bên để lộ vẻ mặt ngây thơ lúc ngủ của Hải Ly khiến anh cũng nhẹ lòng. Ít nhất bây giờ trông cô nhẹ nhàng hơn lúc nãy. Lo cho Hải Ly xong, Anh Vũ tiến lên vị trí tài xế , lên số mà đi . Anh ráng chạy êm nhất cho Hải Ly ngủ ngon suốt dọc đường.

Khi tới nhà , anh thấy có một cô gái khác đang đứng trước cổng chờ đợi gì đó . Là Mimi , em gái cô.

-Chị Hải Ly! Anh là….- Anh Vũ đưa cô tới cổng rồi giao lại cho em gái của cô.

-Là bạn chung lớp thôi em!-AnhVũ giao lại, nói với em gái cô nhưng ánh mắt vẫn hướng tới Hải Ly.

Anh đưa tay sờ lấy những lọn tóc vừa nãy mà cô không cho , cấm anh đụng tới.

-Anh làm gì chị tôi?-Mimi trừng mắt nhìn Anh Vũ kệ ảnh đẹp trai tới cỡ nào.

-… Khi chị em tỉnh dậy . Nói với chị ấy cho anh xin lỗi !

Xong Anh Vũ điềm tĩnh bước lên xe và đi . Mimi nhăn mặt dõi theo bóng xe cho tới khi khuất rồi cô quay sang nhìn chị mình.

-Đừng có nói với em rằng chị đước làm diễn viên truyện ngôn tình còn kia là soái ca của chị nha!- Mimi nói móc hồi phải tự mình dìu chị vào nhà .

Cô thấy hơi ganh tị chị cô vì chị cô được quen một anh chàng đẹp trai , nhà giàu mà quan tâm chị cô như thế. Anh Minh Nhân chắc chắn thua xa nhưng tuỳ theo tình cảm chị cô dành cho ai mới thực thụ kìa! Haiz!!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK