• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Có Hạ Cẩm Nhi ở đây, một buổi chiều tự nhiên không xem được bao nhiêu, sau khi dùng cơm chiều trở lại phòng, chỉ thấy một xấp sổ sách đặt ở trên bàn học nhỏ, đúng là buổi chiều đã thấy qua một chút.

Hạ Vãn Thu cũng không hỏi tại sao mấy quyển này rõ ràng đã trả lại cho phòng thu chi nay lại xuất hiện ở trong phòng mình, bởi vì không cần nghĩ cũng biết là mẫu thân mình cho người đưa tới, chỉ cầm lấy một quyển chuẩn bị nhìn xem.

“Cô nương trước không cần vội xem cái này.” Ngân Kiều lấy ra mấy tờ giấy, “Ý của chủ tử là trước tiên cho cô nương xem danh mục quà tặng.”

Hạ Vãn Thu tiếp nhận, nhìn thoáng qua lại nhìn về phía Ngân Kiều.

“Ba tờ giấy này phân biệt là của chủ tử, cô nương cùng tam cô nương viết danh mục quà tặng, ý của chủ tử là cho cô nương xem, phần chủ tử viết là dùng giấy màu vàng để viết.” Ngân Kiều giải thích nói.

Hạ Vãn Thu gật đầu, chính nàng viết đã ghi tạc trong lòng, suy nghĩ xong trước tiên chọn phần Hạ Cẩm Nhi viết, xem xong trong tâm giống như nổi lên một làn sóng lớn, trầm khẩu khí, lại nhìn chính mẫu thân mình viết, môi mấp máy cuối cùng lại không nói gì.

Ngân Kiều cũng biết xem lời nói nhìn nét mặt, lại nói nếu biết chính xác cuối cùng sẽ đi theo Hạ Vãn Thu, lúc này tự nhiên phải biểu hiện tốt một phen, “Cô nương đã nhìn ra cái gì?”

Miệng Hạ Vãn Thu mấp máy, lại thở ra một hơi, mới nói, “Ta không bằng...... Muội muội.”

Kỳ thật Hạ Vãn Thu vẫn được Hạ phụ Hạ mẫu cũng hai ca ca sủng ái, hai tẩu tử mặc kệ tâm tư gì cũng đều lấy lòng nàng, biến nàng thành tự cho mình hơn người, hơn nữa sống lại một kiếp, tuy biết chính mình không bằng, nhưng là tâm lý rốt cuộc...... Nay làm cho nàng thừa nhận không bằng Hạ Cẩm Nhi, có thể nói giống như đem nàng ném vào trong nước, lạnh thấu xương, nhưng cũng thanh tỉnh.

Ngân Kiều nhìn mặt Hạ Vãn Thu đột nhiên tái nhợt, đồng thời trong lòng bội phục Hạ mẫu, cũng có chút đồng tình Hạ Vãn Thu, nhưng nghĩ về sau đi theo Hạ Vãn Thu, nếu nàng còn như dĩ vãng không thông suốt, sợ gả đến Tần gia không chỉ có chính nàng chịu khổ, chính mình đi theo nàng cũng không tốt hơn được.

“Các ngươi đều đi ra ngoài đi.” Hạ Vãn Thu trong lúc nhất thời thể xác lẫn tinh thần có chút mỏi mệt, một tay chống đầu, một tay kia đặt ở trên tờ danh mục quà tặng lật qua lật lại nhiều lần.

“Vâng.” Ngân Kiều Sơn Dược và Sơn Tra cùng lên tiếng, mang theo nha hoàn trong phòng đều lui ra ngoài.

Nghe được tiếng đóng cửa, Hạ Vãn Thu mới cười khổ, “Đời trước ta không bằng ngươi, nhưng chính mình lại không biết, đời này ta vẫn không bằng ngươi, nhưng nay ta đã hiểu được...... Hạ Cẩm Nhi......” Cắn chặt răng, Hạ Vãn Thu một lần nữa cầm lấy mấy tờ danh mục quà tặng, tinh tế nhìn xem.

Đã hai ngày lúc đi đến chổ Hạ mẫu, tinh thần không khỏi có chút không tập trung, Hạ mẫu nhìn đau lòng, nhưng Hạ Cẩm Nhi đang ở đây, không tốt nhiều lời, theo thường lệ phân phó Ngân Nhĩ mang theo các nàng xem sổ sách.

Hạ Cẩm Nhi vụng trộm lôi kéo tay áo Hạ Vãn Thu, nhỏ giọng hỏi, “Tỷ tỷ làm sao vậy? Là thân mình không khoẻ?”

Hạ Vãn Thu nhìn bốn phía, sau khi thấy các nha hoàn cũng không theo sát, mới nhỏ giọng nói, “Ta vừa giải được cửu liên hoàn đại tẩu đưa cho.” Khẩu khí không dấu được đắc ý cùng hưng phấn.

Hạ Cẩm Nhi tròng mắt vừa chuyển, năn nỉ nói, “tỷ tỷ tốt, cũng cho ta chơi đi.”

“Được, trễ chút nữa, ta cho nha hoàn đưa cho ngươi.” Hạ Vãn Thu đáp ứng, “Nhìn xem chúng ta ai giải nhanh hơn.”

“Vẫn là tỷ tỷ thương ta, di nương suốt ngày bắt ta học nữ hồng.” Hạ Cẩm Nhi mang theo mấy phần oán giận.

Hạ Vãn Thu nghe xong lời của nàng, trong lòng cân nhắc một chút, mới nói, “Nếu không ta xin nương nói với di nương, nhà chúng ta là thế gia, đến lúc đó của hồi môn chọn vài nha hoàn có nữ hồng tốt là được, ta cũng không thích làm mấy thứ kia.”

“Kia có khó gì, ta lát nữa sẽ đi đến chỗ di nương nói một tiếng là tốt rồi.” Hạ Vãn Thu làm như vô tình nói.

Hạ Cẩm Nhi ngược lại do dự, “Ta biết tỷ tỷ thương ta, nhưng ta không bằng tỷ tỷ mặc kệ là tranh chữ hay là cầm kỳ đều không có bản lĩnh, cũng chỉ có thể học giỏi nữ hồng.”

“Đến lúc đó ta nói với phụ thân, của hồi môn cho ngươi nhiều một chút.” Hạ Vãn Thu rất là rộng rãi mở miệng nói.

“Cám ơn tỷ tỷ.” Hạ Cẩm Nhi cũng là vẻ mặt cảm kích, nhưng trong lòng nghỉ như thế nào, cũng không biết được.

Cũng đã ngồi một buổi trua, chỉ ngồi một lát, Hạ Vãn Thu đã có chút mệt mỏi, nếu là Hạ Cẩm Nhi nhất định muốn cố gắng đến cùng, nhưng Hạ Vãn Thu là đích nữ được nuông chiều, ngáp một cái, thành công làm cho người khác khuyên trở về phòng ngủ trưa.

Hạ Cẩm Nhi trông mong nhìn Hạ Vãn Thu rời đi, người đi rồi, mới ngồi xuống thật sự xem sổ sách, nha hoàn bên người Yên Hà mới lại đây thêm nước trà, “Cô nương, nay không có ngoại nhân, nên tạm nghỉ ngơi?”

Yên Hà hầu hạ Hạ Cẩm Nhi, tự nhiên biết Hạ Cẩm Nhi đêm qua ngủ cực trễ, mặc dù trên tay Bình di nương không có sổ sách, nhưng cũng không phải hoàn toàn không biết gì cả, ban ngày vì không để Hạ mẫu và Hạ Vãn Thu đề phòng, tự nhiên không đi học tốt, chỉ có thể học buổi tối.

May mà Hạ phụ không nghỉ ở chỗ di nương, mặc kệ là nữ hồng hay là thi từ, ngay cả cầm kỳ Hạ Cẩm Nhi đều học một hai, ở nhà dựa vào phụ huynh, ra ngoài còn không phải dựa vào trượng phu, nếu không được lòng trượng phu, làm cái gì đều vô dụng.

Vì vậy, Hạ Cẩm Nhi tự nhiên so với tất cả mọi người mệt mỏi hơn, huống chi phần lớn vẫn giấu giếm người khác học, hơn nữa Hạ Cẩm Nhi cũng là tâm khí cao, đối với chính mình yêu cầu cũng nghiêm, nữ hồng có Bình di nương dạy, thi từ cũng chỉ có thể đọc sách, cầm kỳ đều có nữ sư phó trong phủ mời về dạy, mỗi năm ngày học một lần, liên tục như vậy, thời gian nghỉ ngơi ít đến đáng thương, thời gian vui chơi lại không có.

“Không cần.” Hạ Cẩm Nhi trên mặt cũng lộ ra mấy phần mệt mỏi, cũng không nguyện nói thêm gì nữa.

Yên Hà cũng không hé răng, chỉ canh giữ ở ngoài đình, giúp cô nương nhà mình canh chừng.

Buổi tối khi trở về, Bình di nương liền tự mình bưng canh gà lại đây, “Cô nương cũng nên chú ý thân mình nhiều chút mới tốt.”

“Di nương.” Hạ Cẩm Nhi nhìn Bình di nương trên mặt lộ ra tươi cười, “Lại là Yên Hà này chân nhỏ đi tìm người nói lung tung đi, ta thân mình rất tốt.”

“Đừng trách di nương nhiều chuyện, nữ nhi gia nên chăm sóc bản thân nhiều một chút, ta biết cô nương là người có chủ ý, nhưng......”không nói nên lời, trên mặt Bình di nương cũng có chút ảm đạm, “Là di nương chậm trễ  ngươi.”

“Di nương.” Sắc mặt Hạ Cẩm Nhi biến đổi, “Ta biết di nương quan tâm ta, ngày thường di nương tiết kiệm bạc không ít đều vì ta, làm cho hạ nhân nói huyên thuyên, nói di nương keo kiệt.”

“Di nương không có bản sự, còn làm liên luỵ thanh danh con.” Bình di nương thở dài, nàng tuy có hai nữ nhi, nhưng xưa nay thương đứa nhỏ này, dù sao Hạ Cẩm Nhi mặc kệ dáng vẻ hay trí tuệ đều lấn áp đại nữ nhi một bậc, ngay cả Hạ Vãn Thu kia đều không thể so với chính nữ nhi của mình.

Hạ Cẩm Nhi phất phất tay, cho nha hoàn hầu hạ trong phòng lui ra ngoài, những người này mặc dù đều tự tay bà tuyển ra, nhưng ai biết có thể có người không cẩn thận giữ miệng hay không, để cho Hạ mẫu biết, vậy thì không tốt, còn không bằng không cần người hầu hạ, chỉ có hai mẹ con bà nói chuyện mới an tâm được.

Mọi người đi xuống, Hạ Cẩm Nhi mới đem lời Hạ Vãn Thu nói hôm nay cùng Bình di nương nói một lần, “Bảo phụ thân cho ta nhiều đồ cưới chút, đây là sợ người khác không biết Hạ Vãn Thu nàng được sủng ái phải không, nào có người lãng phí như vậy.”

Bình di nương cũng không nói nhiều, “Ngươi cũng biết nhị cô nương...... Đừng để ở trong lòng.”

“Ta cho dù để ở trong lòng cũng có năng lực như thế nào.” Hạ Cẩm Nhi nghĩ đến Hạ mẫu mặc dù mang nàng xuất môn xã giao, nhưng nàng chỉ có thể cùng thân phận thứ xuất này chung một chỗ, rõ ràng cái gì Hạ Vãn Thu so sánh đều kém nàng lại có thể cùng đích tử cùng một chỗ, Hạ Vãn Thu kia viết vài cái, được Hạ phụ muôn vàn khích lệ, mà chính mình học cái gì đều phải giấu diếm, sợ bị mẹ cả biết, chọc người mất hứng, “Cho dù ta đi nói cho phụ thân, phụ thân cũng chỉ sẽ răn dạy ta một chút, sau lại nói, ta ngay cả mặt phụ thân cũng không thấy.”

Nói đến nói đi, đã ẩn ẩn có tiếng khóc.

Bình di nương trong lòng cũng không chịu nổi, không biết nên khuyên nữ nhi như thế nào mới tốt, không phải bà không tranh, chính là không dám tranh, bàg cũng không quên Quế di nương kia sau khi sinh con, tự cho mình rất cao, lại ở sau lưng Hạ mẫu vụng trộm nói bậy, không biết sao làm Hạ phụ biết, trực tiếp cho Quế di nương ở trong viện quỳ suốt một đêm, khi đó Quế di nương mới ra tháng. (haiz ta cũng k thích tam cô nương này nhưng xét về mặt đãi ngộ cũng có chút không công bằng, tam cô nương này cũng biết tự mình cố gắng để đạt được mục đích của mình, người hướng chổ cao nước chảy chổ thấp, có thể lý giải được, ta có thể thông cảm đều cùng là con nhưng lại khác biết lớn như vậy cũng bất công quá, chung quy đều do nam nhân thích tam thê tứ thiếp, sao k ai trách trưởng phu mình nhỉ???, ta chỉ làm nhảm chút thôi)

Không thấy hiện tại ngay cả Quế di nương sinh con trai kia, cũng không thể gặp.

“Hảo cô nương của ta, người nên nhẫn nhịn, chờ nhị cô nương gả ra ngoài, cũng sẽ tốt thôi.” Bình di nương ôn nhu nói.

“Hừ, cũng là nàng xứng đáng bị báo ứng.” Hạ Cẩm Nhi nghĩ đến người Hạ Vãn Thu phải gả, trong lòng tính toán, lúc trước nàng cũng không chỉ một lần ghen tị qua, nay chỉ còn lại có cười nhạo.

“Cô nương nhưng đừng nói lung tung.” Sắc mặt Bình di nương hơi đổi, “Nhị cô nương là đích nữ, con nhường nhịn là phải, đừng lại làm những điều......”

“Nàng làm sao so với ta hơn được.” Hạ Cẩm Nhi không đợi Bình di nương nói cho hết lời, “Dựa vào mọi chuyện ta trải qua, ta chính là xem nàng không thuận mắt.”

Bình di nương há miệng thở dốc, rốt cuộc chưa nói ra cái gì, cũng không tốt nói cho chính nữ nhi mình, Hạ Vãn Thu là đích nữ, chỉ điểm này cũng đã so với nàng mạnh hơn nhiều.

“Ta chính là muốn nhìn nàng mất mặt.” Hạ Cẩm Nhi cắn răng nói.

Khi Hạ mẫu nhìn nữ nhi, Hạ Vãn Thu đang xem sổ sách, thấy Hạ mẫu liền dịu dàng nói, “Nương có chuyện gì trực tiếp làm cho nha hoàn gọi nữ nhi đi qua, như thế nào mệt người tự mình đến đây một chuyến.”

“Cũng không có việc gì, đến xem nha đầu con có nhàn hạ hay không.” Hạ mẫu hôm nay nhìn sắc mặt nữ nhi mình không tốt, nghỉ ngơi như thế nào, “Người của ta làm chút sữa dê, thả không ít mật vào, uống một chút thông cổ.”

Hạ Vãn Thu xưa nay không thích mấy cái này, hé ra khuôn mặt khổ qua, chọc Hạ mẫu nhẹ nhàng nhéo một chút, nói, “Sữa dê này rất tốt cho cơ thể, về sau mỗi ngày đều cho nha hoàn làm cho con một chén.” Nói xong liền nhìn về phía Sơn Tra Sơn Dược, “Ngân Kiều mỗi ngày đem một chén sữa dê mới đưa tới, các ngươi nhìn cô nương uống xong, biết không?”

“Vâng.”

Hạ Vãn Thu tự biết phản đối không có hiệu quả, chỉ phải đem sữa dê uống hết, Hạ mẫu thế này mới lộ ra tươi cười, “Con nay đúng là thích tự cho mình là giỏi, nhất định phải hảo hảo bồi bổ.”

“Vâng.” Hạ Vãn Thu trong lòng biết mẫu thân đau lòng mình, cũng không nói thêm nữa, “Nương con mới nghĩ danh mục quà tặng, người nhìn một chút.” Hạ mẫu cho người đưa ba phân danh mục quà tặng lại đây, vốn chỉ là muốn làm cho Hạ Vãn Thu hảo hảo học, cũng đối Hạ Cẩm Nhi đề phòng, nay Hạ Vãn Thu nói nàng mới nghĩ, cũng đầy hưng trí, gọi người cầm lại đây.

Ngân Kiều ở một bên nhìn, cũng chỉ có thể nói ít nhiều nhị cô nương là con ruột của Hạ mẫu, nếu là người khác dám sau khi Hạ mẫu quyết định tốt rồi, lại lần nữa đi sửa, Hạ mẫu cho dù trước mặt không nói, về sau cũng sẽ không nhẹ nhàng buông tha, đây chính là đánh vào mặt mũi Hạ mẫu.

Hạ mẫu cầm lên xem hồi lâu, mới buông nói, “Thu Nhi có tâm.” Kỳ thật Hạ Vãn Thu cũng không chỉnh sửa nhiều lắm, chỉ thay đổi một hai thứ trong đó, con trai Vương đại nhân tuy có chút không nên thân, nhưng trong nhóm tôn tử vẫn là có mấy cái có thể xem, đem kim phật đổi thành nghiên mực tốt cũng là thanh nhã.

“Chính là quá do bất cập*.” Hạ mẫu nhìn Hạ Vãn Thu, “Con là đích nữ duy nhất của Hạ phủ, cần gì mọi chuyện đều tranh hơn thua.”

*trích trong Luận ngữ “quá do bất cập” tương đương với câu tốt quá hóa cùi của Việt Nam mình.

“Nương......” Hạ Vãn Thu bị nhìn thấu tâm tư, hơi hơi cúi đầu.

“Cho dù nàng cố gắng như thế nào, liền thân phận điểm này cũng vĩnh viễn không bằng con, làm gì học kia hẹp hòi, nửa đêm vụng trộm đi học, hỏng thân mình rồi mới mất nhiều hơn được.” Hạ phủ điểm ấy sự làm sao giấu giếm được Hạ mẫu, “Con so với nàng cường, đó là tự nhiên, làm gì cần giấu diếm lén lút, không duyên cớ chọc người chê cười.”

Bị gõ một cái như vậy, Hạ Vãn Thu lập tức hiểu được, nàng là đích nữ Hạ gia trước khi xuất giá phải học vài thứ, học tốt tự nhiên là bình thường, cần gì học những thứ nữ do di nương sinh, không khỏi đỏ mặt, “Nữ nhi biết sai rồi.”

Hạ mẫu gật gật đầu, “Phải biết rằng mặc kệ là tặng lễ hay là làm việc đều phải có một mức độ, quá hẹp hòi không tốt, nổi quá cũng chẳng hay, trong lòng mình phải có một ranh giới, nếu những người đó không vượt qua, tùy bọn họ, chỉ xem diễn, nếu vượt qua, trực tiếp đến ngoạn, làm cho những người này tuyệt không có khả năng xoay người.”

“Nữ nhi hiểu được.” Hạ Vãn Thu nói nhỏ.

Hạ mẫu nhìn Ngân Kiều liếc mắt một cái, Ngân Kiều tiến lên mở miệng nói, “Nô tỳ ngày gần đây nghe được một truyện cười, vừa vặn nhớ tới muốn kể cho chủ tử cùng cô nương nghe cho vui.”

“Nói đi.”

“Vâng, nô tỳ mấy ngày trước nghe nói, đầu Đông có một hộ gia đình, tiểu thiếp dám trực tiếp gọi con của nàng là thiếu gia, còn ngay trước cửa phòng phu nhân kia khóc lóc om sòm, phu nhân kia phái người đem người đuổi đi nhốt lại trong phòng, ai biết lão gia nhà đó thế nhưng chạy đến cửa phu nhân nhà mình, lớn tiếng la mắng.” Ngân Kiều đem sự tình vô cùng đơn giản  nói một lần.

“Thu Nhi, con cảm thấy như thế nào?” Ngân Kiều nói như vậy, tự nhiên là Hạ mẫu cố ý bảo, lúc này muốn nghe cách đánh giá của Hạ Vãn Thu.

Hạ Vãn Thu trong lòng đau xót, chuyện này cùng kiếp trước của mình rất giống nhau, cắn răng nói, “Trực tiếp cho người đem thị thiếp kia bán ra ngoài.”

“Vậy lão gia nhà kia?” Hạ mẫu đối nữ nhi xử trí coi như vừa lòng, hỏi tiếp nói.

Hạ Vãn Thu nhất thời nghẹn lời, suy nghĩ xong mới mở miệng nói, “Nữ nhi không biết.”

“Vậy trưởng bối dùng để làm gì?” Hạ mẫu nhắc nhở nói.

Hạ Vãn Thu thế này mới hiểu được, kiếp trước bà bà nàng thiên vị con trai, cho nên nàng mới nhất thời không có nghỉ tới điều này, “Nữ nhi hiểu được.”

“Lúc này trực tiếp phái nha hoàn đến nhà mẹ đẻ nói một tiếng, tự nhiên có nhà mẹ đẻ ra mặt, còn hạng nam tử kia, trực tiếp cho đại cữu ca đánh cũng là đánh tay không, nhà mẹ đẻ cứng rắn, nữ nhi gia tự nhiên sẽ không ăn mệt.” Hạ mẫu nói.

“Nữ nhi hiểu được.”

Hạ mẫu thế này mới gật đầu, “Phải biết rằng cho dù sinh con thiếp cũng là hạ nhân, nha hoàn dưỡng bên cạnh con cũng không chỉ là hầu hạ con, làm chủ tử cùng một hạ nhân tranh cải là mất thân phận, lúc này trực tiếp cho bà tử bên người, bạt tay mạnh vào, xem nàng còn dám cuồng ngôn không.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK