• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

12: Anh muốn công khai quan hệ của anh và em ấy

Tần Trăn Trăn ngồi trên xe, càng nghĩ càng cảm thấy người vừa rồi hơi quen quen, nhưng cô luôn không để tâm chuyên của Lục Như Vân cho nên ngay cả bạn trai Đoàn Thu Hàn của cô ấy cũng là Quý Lộ nhắc nhỏ cô, cho nên muốn cô suy nghĩ xem đã gặp qua người vừa rời ở đâu thì thật sự cô nghĩ không ra.

Quý Lộ ngồi ở bên cạnh cô, nhìn lịch trình Mạnh Hân gởi qua, quay đầu nói:

"Trăn Trăn, tối mai có bữa tiệc của Hồ đạo, chị Mạnh bảo chị truyền lời em nhất định phải đi."

Bởi vì bữa tiệc lần trước Tần Trăn Trăn không đi, Mạnh Hân thì nữa đường rời khỏi, vốn cho rằng ở buổi thử vai Hồ đạo sẽ làm khó Trăn Trăn, không ngờ không chỉ không làm khó mà trực tiếp chọn Trăn Trăn luôn, cho nên bữa tiệc này phải cảm ơn Hồ đạo đàng hoàng, không thể vắng mặt nữa.

Tần Trăn Trăn không có trả lời, Quý Lộ cảm thấy ngạc nhiên, cô quay đầu nhìn, ánh đèn đường yếu ớt xuyên qua cửa sổ chiếu vào, ánh lên sườn mặt xinh đẹp của Tần Trăn Trăn, dù không trang điểm nhưng da thịt trắng noãn càng thêm hồng hào, làn da nõn nà mặt như bạch ngọc.

Quý Lộ đẩy đẩy Tần Trăn Trăn:

"Trăn Trăn?"

Tần Trăn Trăn hoàn hồn:

"Sao vậy?"

Quý Lộ đóng máy tính bảng, nói:

"Em đang nghĩ gì, vừa rồi chị gọi em mấy tiếng em cũng không để ý chị."

Tần Trăn Trăn rũ mắt xuống, hoàn hồn:

"Không có gì, vừa rồi chị nói gì."

Quý Lộ:

"Chị Mạnh bảo tối mai Hồ đạo có tiệc, em nhất định phải đi."

Tần Trăn Trăn quay qua hỏi:

"Quyết định diễn viên rồi?"

Quý Lộ cười nói:

"Ừ, buổi tối chị Mạnh báo tin cho chị hay rồi, sáng mai công bố diễn viên, buổi tối có tiệc, ngày kia vào tổ."

Lịch trình quá gấp gáp nhưng mấy ngày trước bởi vì chuyện của Lục Như Vân nên bị cưỡng ép nghĩ một tuần, bây giờ ngày phép bị thu hồi nhưng vẫn chưa có nhiều thống bao cho nên trong tay gần như không có việc gì.

Tần Trăn Trăn:

"Vậy cứ theo sắp xếp."

Quý Lộ ôm máy tính bảng, nghĩ đến trước đó Mạnh Hân ngoại trừ thông báo cho cô lịch trình thì ngoài ra còn có chuyện khác, cô liên tục nhìn về phía Tần Trăn Trăn, định nói lại thôi.

Lúc gần đến khu nhà ở của Tần Trăn Trăn, rốt cuộc cô cũng không nhịn được nữa mở miệng:

"Trăn Trăn, thật ra chị Mạnh còn bảo chị nói với em chuyện này."

Tần Trăn Trăn đang nhắm mắt dưỡng thần, nghe vậy mí mắt cũng không giương lên:

"Chuyện gì?"

Quý Lộ cắn môi"

"Chị Mạnh hỏi em có muốn thương lượng với Lục Như Vân tham gia chương trình không."

Tần Trăn Trăn choàng mở mắt, nhíu mày:

"Chị nói cái gì?"

...

Tần Trăn Trăn và Lục Như Vân xem như cưới chớp nhoáng, ở trong giới giải trí các ngôi sao công bố chuyện tình cảm thật sự rất ít, bình thường đều đến giai đoạn kết hôn hoặc ẩn hôn mới bị bắt, fan mới giật mình bùng nổ một câu: DM.

Cho nên họ cưới chớp nhoáng cũng không kỳ lạ.

Chỉ kỳ lạ ở một chỗ.

Hai người họ không hợp nhau!

Từ khi quay Năm tháng rực rỡ thì hai người có tin đồng cơm không lành canh không ngọt, mãi cho đến khi quay xong, hai người không đăng Weibo hỗ trợ hoạt động của nhau, ngay cả chút liên quan cũng không có.

Mà khi phim chiếu bắt đầu tuyên truyền thì có Lục Như Vân sẽ không có Tần Trăn Trăn, có Tần Trăn Trăn thì không có Lục Như Vân, càng không cùng nhau xuất hiện trên sân khấu, hỗ trợ hoạt động chỉ lác đác chẳng bao nhiêu. Nhân viên đoàn làm phim Thời gian rực rỡ âm thầm truyền tai nhau thông tin quan hệ giữa hai người họ giống như lớp băng mỏng.

Chọc vỡ giới hạn lớp băng mỏng chính là sự việc đánh người.

Tần Trăn Trăn bị cả cư dân mạng hắc, sau đó Lục Như Vân cũng bị kéo vào, fan của hai bên liên tục ầm ĩ, rất có thể dẫn đến xé rách mặt, trong tình hình đó, sự kiện đánh người bị tung ra càng làm cho mâu thuẫn trở nên gay gắt!

Nhưng mọi người không thể nào ngờ, cuối cùng mau thuẫn này dẫn đến hai người kết hôn?!

Đến bây giờ cư dân mạng cũng chưa giải thích được đâu là logic gì.

Không chỉ cư dân mạng, truyền thông cũng kỳ lạ, bọn họ ngay cả thông cáo cũng chuẩn bị xong, không ngờ bị đánh úp trở tay không kịp, dựa theo quan hệ của hai người cho dù không xé rách mặt thì có lẽ cả đời cũng chẳng qua lại, tự nhiên bây giờ kết hôn??

Hơn nữa còn trong tình cảnh Lục Như Vân có bạn trai tin đồn.

Điều này làm bọn họ không tin đồng thời càng tò mò hơn.

Từ khi hai người tung ra tin tức kết hôn, không ít chương trình xuất hiện mời hai người tham gia để hóng chuyện, mặc dù đa phần hai người đều lấy lịch trình sắp xếp ra từ chối nhưng một số còn lại tỷ suất người xem không tệ, nếu tham gia nhất định tăng thêm độ nổi tiếng cho nên Mạnh Hân mới không thay Tần Trăn Trăn ra quyết định, chỉ để Quý Lộ chuyển lời đến cô.

Tần Trăn Trăn xuống xe trước sau đó nói với Quý Lộ:

"Nói với chị Mạnh, bỏ."

Sắc mặt của Quý Lộ khổ sở, Tần Trăn Trăn vừa nhìn đã biết người này sợ bị Mạnh Hân mắng, cô vỗ vai Quý Lộ:

"Được rồi, lát nữa em sẽ gởi tin nhắn cho chị Mạnh, trễ rồi chị về đi."

Lúc này Quý Lộ mới gật đầu, nháy mắt:

"Trăn Trăn thật là tốt!"

Tần Trăn Trăn nhìn dáng vẻ dí dỏm của Quý Lộ, cô khẽ cười, nhìn thấy Quý Lộ lên xe rời khỏi khu nhà.

Trở về nhà, cô đá bay giày cao gót, làm ổ trên sofa, nhìn đèn thủy tinh trên đỉnh đầu, đầu óc trống rỗng, hai mắt vô thần.

Tần Trăn Trăn nằm trên sofa thật lâu, lúc đứng lên đi tắm mới nhớ phải trả lời Mạnh Hân, cô lấy điện thoại trong túi xách ra, một tay vén tóc cởi quần áo, một tay bấm bấm điện thoại, gõ vài chữ gởi đi.

- Chị, chương trình đều bỏ hết.

......

Ở trong một căn nhà trọ cách đó không xa, Lục Như Vân bưng cafe đưa cho Chương Y Dao, nhìn đôi mắt sưng đỏ của cô ấy, giọng cô càng dịu dàng hơn:

"Xảy ra chuyện gì?"

Chương Y Dao ngồi trên sofa, vẻ mặt buồn bã, đôi mắt vì khóc mà nước mắt lưng tròng, cô nhận lấy ly cafe, lắc đầu, giọng yếu ớt:

"Không có gì, xin lỗi, vừa rồi cậu có việc phải không?"

Lục Như Vân cũng theo cô ngồi xuống:

"Không có, cậu và Thu Hàn..."

Lời còn chưa dứt thì tiếng chuông điện thoại vang lên, cô nhìn Chương Y Dao nói:

"Cậu chờ chút, mình nghe điện thoại."

Chương Y Dao ngoan ngoãn gật đầu.

Lục Như Vân cầm điện thoại đứng bên cửa sổ, trên cửa thủy tinh có bóng của một ngọn đèn, khá chói mắt, cô híp mắt nghe máy:

"A lô."

Hạ Song Song nghe thấy giọng của cô liền vội hỏi:

"Như Vân, Dao Dao ở bên chỗ cậu phải không?"

Lục Như Vân nghiêng đầu nhìn về phía Chương Y Dao đang ngồi trên sofa, nhìn bóng lưng gầy đôi vai run run, hai tay bưng tách cafe, đầu ngón tay trở bên trắng bệch, cô nói:

"Ở chỗ mình."

Hạ Song Song thở phào:

"May quá, vừa gọi Thu Hàn gọi điện cho mình, mình cũng không biết sao."

Lục Như Vân Nhíu mày:

"Xảy ra chuyện gì?"

Hạ Song Song:

"Thật ra cũng không có gì, sau khi cùng chúng ta kết thúc buổi thử vai, Thu Hàn và người đoàn phim đi ăn, trong đoàn có cô gái mới tới, ngưỡng mộ Thu Hàn nên tỏ tình, vốn dĩ chuyện của Thu Hàn và Dao Dao không ai biết cho nên mọi người bàn tán, sau đó bị Dao Dao biết được..."

"Nếu cậu ấy ở chỗ cậu, cậu khuyên nhủ cậu ấy nha, căn bản không phải chuyện gì to tát, không đáng để cãi nhau."

Lục Như Vân:

"Ừm."

Nói xong cô chuẩn bị cúp máy thì giọng Hạ Song Song cũng không quá rõ ràng truyền đến:

"Đợi lát nữa mình đón cậu ấy."

Lục Như Vân giật mình, qua mấy giây mới nói:

"Không cần, mình bảo Thu Hàn đến."

Hạ Song Song:

"Cũng được."

Lục Như Vân cúp máy, gởi tin cho Đoàn Thu Hàn, sau đó xem như chưa có gì xảy ra đi đến bên cạnh Chương Y Dao, ngồi xuống hỏi:

"Cãi nhau?"

Chương Y Dao im lặng không nói, Lục Như Vân nhìn cô bật cười.

"Cậu cười cái gì?"

Bên cạnh Lục Như Vân vang lên giọng trầm thấp, cô nâng tách cafe nhấp môi, mở miệng:

"Cười cậu bình thường hay nói Song Song suy nghĩ ấu trĩ, hành động nông nỗi, nhưng khi đối mặt với chuyện của Thu Hàn thì cậu cũng như vậy?"

"Quả nhiên bởi vì quá quan tâm, đúng không?"

Chương Y Dao ngẩng đầu, nhìn gương mặt khẽ cười của Lục Như Vân, ánh mắt trở nên xa xăm, giọng khe khẽ:

"Đúng vậy, quá quan tâm."

"Như Vân, mình nên làm gì bây giờ?"

Lục Như Vân nghe ra giọng Chương Y Dao đợm buồn, thu lại nụ cười khẽ, vẻ mặt trở nên nghiêm túc:

"Dao Dao, Thu Hàn sẽ không làm bậy."

Chương Y Dao cụp mắt, thờ dài:

"Như Vân, cậu có nghĩ tới có lẽ một ngày nào đó mình và anh ấy chia tay..."

Lục Như Vân:

"Cậu nói bậy bạ gì vậy, hai người đã ở bên nhau bảy năm, nhân phẩm anh ấy ra sao cậu phải rõ hơn mình chứ."

Chương Y Dao quật cường nói:

"Nếu như thì sao?"

Lục Như Vân nhíu mày:

"Đây là giả thuyết không có căn cứ."

Chương Y Dao nhìn chằm chằm Lục Như Van, đôi mắt càng xa xăm hơn.

Đây là giả thuyết không có căn cứ.

Sao lại không có căn cứ.

Cho dù thật sự là không.

Cô cũng muốn biến thành có.

Hơn nữa, đây không phải giả thuyết.

Lục Như Vân nhìn đầu ngón tay Chương Y Dao vuốt ve miệng ly, sắc mặt buồn bã đã vơi đi, khóe môi ngập ngừng, đôi môi khẽ mở:

"Được rồi, đừng nghĩ quá nhiều."

Chương Y Dao khẽ nói:

"Ừ."

Chương Y Dao nói xong ngước mắt lên, bởi vì khóc nên vành mắt đỏ ửng, Lục Như Vân nhìn trong đầu không hiểu sao hiện lên đôi mắt phượng, cũng lông mi thật dài, đuôi mắt đỏ, rõ ràng tính cách kiêu ngạo nhưng khi khóc đôi mắt lại lộ ra vài phần điềm đạm đáng yêu.

Chương Y Dao đẩy đẩy Lục Như Vân:

"Như Vân, có được không?"

Lục Như Vân hoàn hồn:

"Cậu nói gì?"

Sắc mặt Chương Y Dao vẫn tái nhợt như trước, nhưng bên tai đã nhiễm đỏ, cô lặp lại lần nữa:

"Buổi tối mình muốn ở lại bên này, có được không?"

Lục Như Vân ngồi trên sofa, đặt ly cafe xuống, thản nhiên nói:

"Mình đã liên lạc với Thu Hàn, anh ấy sẽ nhanh tới đón cậu."

Tuy rằng sắc mặt như thường nhưng giọng nói khiến người ta không thể cãi lại, mỗi lần đều như vậy.

Chương Y Dao siết chặt tách cafe, nhấp một ngụm cafe đã lạnh, mùi vị đắng chát từ đầu lưỡi lan khắp khoan miệng, nghẹn lại ở cổ họng.

Một lúc lâu trong phòng khách vẫn không có tiếng nói chuyện, lúc Đoàn Thu Hàn đến hai người vẫn duy trì tư thế ngồi, Lục Như Vân đi mở cửa, Đoàn Thu Hàn chưa kịp vào cửa đã thấy Chương Y Dao xách túi đi ra.

Cô nhìn Đoàn Thu Hàn, hừ một tiếng rời lướt qua người hắn ngồi vào ghế sau.

Đoàn Thu Hàn thở phào, nói với Lục Như Vân:

"Cảm ơn em, Như Vân."

Lục Như Vân:

"Không có gì, sau này làm việc phải biết chừng mực, Dao Dao vừa rồi..."

Đoàn Thu Hàn khẩn trương nói:

"Dao Dao nói gì?"

Lục Như Vân lắc đầu:

"Không có gì, không còn sớm nữa, mau trở về đi."

Đoàn Thu Hàn nghe vậy không nhúc nhích, đôi mắt sáng có chút do dự, mấy giây sau hắn mở miệng nói:

"Như Vân, tối mai đoàn phim có tiệc, em dẫn theo Dao Dao đến được không?"

Lục Như Vân không hiểu, Đoàn Thu Hàn tiếp tục nói:

"Anh định công khai quan hệ với em ấy."

Chương Y Dao ngồi trên xe sau lưng Đoàn Thu Hàn, nhìn thấy Lục Như Vân nhìn về phía mình, cô miễn cưỡng nặn ra nụ cười.

Lục Như Vân nhìn Chương Y Dao nở nụ cười dịu dàng, nói với Đoàn Thu Hàn:

"Được."

Sau khi tiễn Đoàn Thu Hàn và Chương Y Dao đi, Lục Như Vân trở về phòng khách, ngồi trên sofa thì nhìn thấy tin nhắn hiện lên, cô cầm lên xem.

- Chị Mạnh, chương trình đều từ chối hết nha.


13: Mình hi vọng cậu có thể cùng cô ấy tham gia chương trình


Tần Trăn Trăn mở mắt khi bị dòng chữ 'Tần tiểu thư cô gởi lộn tin nhắn rồi' trong điện thoại làm cho bối rối, co dụi mắt nhìn thấy người gởi đúng là Lục Như Vân, còn cả tin nhắn đêm qua mình gởi đi nữa.
- Chị Mạnh, chương trình đều từ chối nha.
Cô lại gởi lộn tin nhắn?
Còn gởi cho Lục Như Vân?
Tần Trăn Trăn ôm điện thoại sầu não, cảm thấy hơi đau đầu, số điện thoại lưu trong máy của cô cực kỳ ít, về phía đoàn phim đều là do Mạnh Hân liên hệ, về phần bạn tốt của cô hơn phân nửa đều là trò chuyện trên Wechat, ngoài trừ Mạnh Hân thì quả thật không có ai gởi tin nhắn cho cô.
Cho nên hôm qua cô mở phần tin nhắn cũng không chú ý rốt cuộc có phải tên của Mạnh Hân mà cứ gởi đi.
Bạn bè khác còn đỡ.
Cứ nhất quyết là Lục Như Vân.
Tối qua hai người đã trải qua tình huống xấu hổ rồi, cô nhìn tin nhắn đã được xem lức hơn 12 giờ đêm, chẳng lẽ cô ấy vừa ở bên mỹ nữ vừa trả lời tin nhắn của cô? Hay là mỹ nữ ngủ rồi cô ấy mới trả lời tin nhắn của cô?
Hay là, tin nhắn của cô làm phiền hai người họ, cho nên cô ấy mới tức giận nửa đêm gởi tin trả lời cô?
Tần Trăn Trăn càng nghĩ càng cảm thấy đây chỉ là một tai nạn thôi, thêm ba chữ Tần tiểu thư chi cho lạnh lùng xa cách.
Nhưng rốt cuộc cô có nên trả lời không? Hay giải bộ không nhìn thấy?
Tần Trăn Trăn sầu não đạp đạp chăn, trong lúc cô còn chưa nghĩ ra thì kết quả lại nhìn thấy Weibo đưa tin.
Nam nữ chính của 'Lãnh Cung' đã xác định, cuối tháng quay?
Ngón tay của cô liên tục lướt sau đó khựng lại, nghĩ tới lời Quý Lộ nói tối qua: sáng nay sẽ công bố diễn viên, đúng là nhanh thật.
Bây giờ bộ phim này 70% là dựa vào đại IP cải biên, ví dụ như bộ phim Như Mộng Đoạn Thu Hàn quay, còn cả Lãnh cung cô sắp tham gia diễn xuất.
*Đại IP: xuất phát từ thuật ngữ Intellectual Property (sở hữu trí tuệ), chỉ những bộ phim chuyển thể từ truyện hay tiểu thuyết được đầu tư lớn, chế tác hoành tráng, thậm chí gây xôn xao trước cả khi quay và chiếu.
Đại IP cải biên vừa có ưu cũng vừa có nhược, ưu điểm là đã có fan sách sẵn, mà nhược điểm là cũng từ fan sách.
Fan sách rất khó lấy lòng, rất nhiều nhân vật đã được hình thành trong lòng họ, diễn viên không hợp là có thể dẫn tới mâu thuẫn. May là bây giờ cải biên IP đã có xu hướng phát triển, rất nhiều fan sách đã bắt đầu buông xuống thành kiến, nguyện ý tách biệt sách và phim, nhưng họ vẫn sẽ không tự chủ được mà tìm tòi quan tâm, cho nên lưu lượng tự nhiên không ít.
Tần Trăn Trăn nhìn hotsearch diễn viên Lãnh Cung thẳng một đường, sắp lên bạo đỏ, tuy cô cũng biết bên trong là một phần PR nhưng đa phần bình luận vẫn là fan sách và fan hâm mộ.
- Lãnh cung rốt cuộc cũng xuất hiện rồi! Hồi còn sống mình chờ bộ truyện này chuyển thể lâu lắm á!
- Cũng chờ mấy năm rồi nè, Nguyên Ngọc trong sách quả thật là rất ngầu! Cái đoạn cuối cùng nàng dẫm nát hoàng thượng dưới chân soái ngút trời luôn! Hoàn toàn không thể so sánh với nữ nhi tình trường trong phim cung đấu bây giờ!
- Nhưng tôi lo Tần Trăn Trăn không diễn được Nguyên Ngọc của tôi.
Tần Trăn Trăn? Tần Trăn Trăn không phải hay diễn ngốc bạch ngọt* sao? Cô ấy là đại bạch thỏ diễn vai Nguyên Ngọc? Điên rồi hả?
*"Ngốc bạch ngọt" là một kiểu hình tượng nhân vật thường gặp trong truyện ngôn tình, chỉ người đơn thuần, đơn giản, không có quá nhiều tâm cơ. Các nhân vật ngốc bạch ngọt trong phim Hoa ngữ thường có ngoại hình xinh đẹp, giọng nói êm tai.
- Có thể đổi người không dị? Thấy Tần Trăn TRăn là muốn thoát phim á!
- Tần Trăn Trăn diễn Nguyên Ngọc, chỉ có gương mặt là hợp nhất, chậc chậc chậc, cũng không biết chọn diễn viên kiểu gì, không biết diễn xuất mà tài nguyên thì tốt chả biết có phải là giao dịch PY* gì đó không? Còn kết hôn với Lục Như Vân nữa, không hiểu nổi luôn á, Lục Như Vân mù hả?
*Giao dịch mờ ám
- Cút!!! Mắt mày mới mù á! Vân Tiên mà mù thì cũng hơn cái thứ đầu bùi như mày!
- Tuy rằng tôi không thích Tần Trăn Trăn nhưng bạn nói về Vân Tiên như vậy có phải quá đáng lắm không? Vân Tiên là người bạn có thể chửi à?
- Fan Trăn Trăn đến đây chúc mừng nào! Chúc nữ thần tình yêu và sự nghiệp cả hai đều gặt hái được những điều tốt đẹp! Mãi mãi yêu nữ thần!
- Lý trí mà bàn thì tôi cảm thấy tuy Tần Trăn Trăn xinh đẹp nhưng quả thật rất không thích hợp vai Nguyên Ngọc, cô ấy cố diễn thì cũng chỉ thích hợp giai đoạn đầu thôi, phần sau Nguyên Ngọc hắc hóa* thì phải tìm người có kỹ năng diễn xuất.
*"Hắc hóa" là tình tiết quen thuộc trong những bộ phim Hoa ngữ, dùng để chỉ những nhân vật sau một thời gian chịu đựng khổ sở, có thể là bị vu oán giá họa, người khác hãm hại đến mức không thể nhẫn nhịn được nữa, vì thế họ cần phải "ác" lên để bảo vệ bản thân mình. Những nhân vật thế này thường thuộc kiểu "ai cho tôi lương thiện", cũng có thể từ chính diện chuyển sang phản diện hoặc chỉ là "gồng mình" lên để không bị người khác coi thường, bắt nạt nữa. (theo Saostar)
Phía dưới bình luận này nhanh chóng xuất hiện các bình luận như Phải đó, 'Trăn Trăn cân hết', tôi cũng cảm thấy vậy á. Chưa đầy mấy phút fan của Tần Trăn Trăn và thủy quân vào khống bình*, Tần Trăn Trăn nhìn những bình luận rập khuôn kia, cô tắt Weibo.
*Khống bình/控评: Khống chế bình luận, ví dụ khi nghệ sĩ bị hắc thì trạm phản hắc/fan sẽ lên cmt đúng và đầy đủ nhất ở dưới bài đăng bị hắc sau đó fandom sẽ vào đẩy cmt đó lên top và ẩn những cmt tiêu cực xuống, không cho anti có cơ hội lên top. Đó gọi là khống bình.
Xem xong màn tấu hài vừa rồi trên Weibo, cô nghĩ mình nên đối mặt với chuyện trước đó, cảm giác xấu hổ ngượng ngùng vừa rồi đã rút đi chút ít, bây giờ cô nên theo phép lịch sự gởi một tin nhắn trả lời Lục Như Vân: Xin lỗi, tôi bất cẩn, gởi lộn.
Lục Như Vân trả lời cô rất nhanh: Không sao, tôi rất vui, chúng ta đã có một việc mà đôi bên đều cùng chung chí hướng.
Tần Trăn Trăn nhìn tin nhắn này, nỗi xấu hổ vừa đè xuống bây giờ lại theo sống lưng bò lên.
Sao cô không thích lời này của Lục Như Vân nhỉ!?
.......
Sau khi diễn viên của bộ phim Lãnh Cung được công bố thì nhấc lên phong ba không hề nhỏ, Tần Trăn Trăn vốn đã là nhân vật trọng tâm rồi,chưa quay phim chỉ chụp ảnh bìa tạp chí cũng có thể lên hotsearch, hơn nữa trước đó không lâu chuyện cô kết hôn với Lục Như Vân vẫn còn xôn xao chưa có kết luận, bây giờ nói quay phim mới, tất nhiên toàn bộ ánh mắt của cư dân mạng sẽ đổ dồn về phía cô.
Nhưng người vui thì cũng có người buồn.
Người vui tất nhiên là fan của cô, cho dù bên ngoài hắc Tần Trăn Trăn cỡ nào đi nữa, tóm lại thì cô có tài nguyên là thật, hơn nữa luôn trên đà phát triển, bọn họ tất nhiên vui rồi.
Còn người buồn là fan sách của Lãnh cung. Bọn họ lo lắng Tần Trăn Trăn sẽ không diễn được cái hồn của Nguyên Ngọc, nhất là lúc sau Nguyên Ngọc hắc hóa, quả thật không phải ngốc bạch ngọt như Tần Trăn Trăn có thể khống chế được, cho nên bọn họ ở trên mạng dốc sức yêu cầu đổi diễn viên.
Đương nhiên ngoại trừ hai nhóm này thì không thể thiếu cư dân mạng ăn dưa.
Đa phần bọn họ đều khẳng định Tần Trăn Trăn diễn nội tâm không tốt, một phần khác thì nói Tần Trăn Trăn che chân không nổi vào giới điện ảnh cho nên quay về phim truyền hình*, bởi vì cách đây không lâu bộ phim điện ảnh của cô và Lục Như Vân chỉ thu về 40 triệu lượt xem, có thể nói năm nay phim điện ảnh đi xuống nhất, cho nên bọn họ nói đùa là Tần Trăn Trăn không thể phát triển trong giới điện ảnh lại tiếp tục gieo tai họa cho phim truyền hình.
Nhưng cách nói này truyền ra ngay lập khiến cư dân mạng bác bỏ, dù sao Tần Trăn Trăn vừa bước chân vào giới điện ảnh sau khi bộ phim đạt được thành tích cao điều này không lừa nhau được.
Tuy rằng fan của cô không thể nào phản bác nhưng cũng không ngọn đèn cạn dầu, tuy chỉ vỏn vẹn hơn nữa ngày nhưng ở trên diễn đàn Tianya không ngừng chiến với những người kia. Lãnh cung, Tần Trăn Trăn, Lục Như Vân vững vàng ở ba vị trí trên bảng hotsearch.
Cư dân mạng đổ dồn ánh mắt từ Lãnh cung và Tần Trăn Trăn chuyển sang Tần Trăn Trăn và Lục Như Vân, đồng thời cái tên Đoàn Thu Hàn cũng bị tag vào, không ít cư dân mạng tag Đoàn Thu Hàn vào với lời lẽ bỡn cợt: mũ xanh xuất hiện đi, hiệp sĩ mũ xanh cao quý nhất, trên đầu là một thảo nguyên,... cùng một đống ngôn ngữ ô uế.
Fan của Lục Như Vân nhìn thấy mấy thứ này phút chốc bùng nổ. Fan của cô vốn dĩ thích một mình cô là nhiều, fan CP thì ít, tuy họ không thích Tần Trăn Trăn nhưng càng không thích Lục Như Vân bị chửi hơn cho nên họ nhanh chóng tham gia đại đội chiến tới bến.
Có bọn họ gia nhập vào, fan của Đoàn Thu Hàn cũng không thể làm ngơ, khoanh tay đứng nhìn, cho nên trên Weibo bắt đầu một trận mưa máu gió tanh, sự chú ý của cư dân mang đã sớm bắt đầu từ diễn viên Lãnh cung chuyển sang tình yêu ba người.
Fan sách của Lãnh cung thấy sự tình phát triển như vậy, họ cũng ngơ ngác ngỡ ngàng bật ngữa.
Hạ Song Song đến cửa nhà Lục Như Vân thì nhận được điện thoại của trợ lý, cô bước qua bên cạnh, nghe giọng trợ lý từ trong điện thoại truyền đến:
"Song Song, tin trên Weibo tạm thời đè xuống rồi."
"Bất quá chị cảm thấy tốt nhất là để anh Đoàn đăng thanh minh đi."
Bởi vì sau khi Tần Trăn Trăn và Lục Như Vân tuyên bố kết hôn, Weibo của Đoàn Thu Hàn cũng không nhìn thấy bài viết mới, dựa theo quan hệ trước đây của hai người họ, nếu như không phải người yêu nhất định sẽ là người đầu tiên đăng lời chúc mừng, nhưng ngược lại không có.
Không có gì cả.
Đừng nói là chúc mừng, ngay cả bây giờ bị cư dân mạng chỉ vào mặt chửi anh ta cũng không hề xuất hiện, quả thật làm người ta không thể tưởng tượng nổi, cho nên cũng không trách cư dân mạng đoán anh ta bị Lục Như Vân đá.
Tất nhiên, Hạ Song Song cũng nghĩ đến điều này, cô do dự nói:
"Em biết rồi, em sẽ nói với Thu Hàn."
Trợ lý ừ một tiếng, trước khi cúp máy ngập ngừng giây lát, khó khăn mở miệng nói:
"Song Song, từ đầu đến cuối chị đều cảm thấy có người cố ý kéo anh Đoàn vào chuyện này, để anh ấy xuất hiện."
Rõ ràng ngay từ đầu chỉ thảo luận về việc Tần Trăn Trăn có thích hợp diễn Nguyên Ngọc hay không, cuối cũng chẳng biết là ai hướng dư luận nhắm thẳng vào Lục Như Vân, hệ lụy kéo theo một loạt chuyện như vầy.
Hạ Song Song trầm tư:
"Ừm, em biết rồi."
Cô cúp máy, vỗ vỗ lên mặt sau đó đi đến nhà Lục Như Vân, vừa tới cửa đã có người gọi:
"Song Song."
Hạ Song Song quay lại nhìn, Chương Y Dao mặc váy hồng nhạt, trang điểm tỉ mỉ đứng ở sau lưng cô, trên mặt là nụ cười ấm áp, toát ra vẻ dịu dàng làm cho người ta cảm giác gió xuân đang lướt qua, cực kỳ thoải mái.
Hạ Song Song nở nụ cười yếu ớt:
"Sao cậu lại tới đây?"
Chương Y Dao lắc lắc điện thoại:
"Như Vân gọi mình tới, nói buổi chiều ăn cơm với nhau."
Nói xong gương mặt cô ửng đỏ, đôi mắt xinh đẹp dập dờn sóng nước, Hạ Song Song nhìn cô suy nghĩ một lúc nói:
"Ăn à?"
Cô cười cười gật đầu:
"Đi thôi."
Cô lướt qua bên cạnh Hạ Song Song, đi về phía trước, Hạ Song Song nhìn theo bóng lưng của cô nói:
"Phải rồi, tối qua nghe nói cậu và Thu Hàn cãi nhau, làm lành chưa?"
Chương Y Dao nghe đến hai chữ Thu Hàn, đôi mắt sáng lóe lên hàn ý, nụ cười trên mặt cứng lại vài giây, kiềm nén một lúc mới nói:
"Không có gì đâu."
Giọng nói cũng lạnh xuống vài phần.
Hạ Song Song nghe nói không sao thì thở phào:
"May là hai người không sao, hai người có chuyện nữa thì Như Vân thật sự đau đầu."
Chương Y Dao cúi đầu trầm mặc, sắc mặt lạnh xuống.
Hai người tới cửa, Lục Như Vân vừa cầm túi rác vừa mở cửa, Chương Y Dao nhìn thấy bóng dáng của cô liền thu liễm cảm giác không vui, cười nói:
"Như Vân."
Lục Như Vân ngẩng đầu, nhìn thấy Chương Y Dao và Hạ Song Song đứng cạnh nhau, cô nghiêng người né qua:
"Vào trước đi."
Chương Y Dao và Hạ Song Song vào trước, Lục Như Vân sau khi vứt rác vào thùng rác trước cửa thì xoay người trở về, đúng lúc này cô cũng nhận được tin nhắn của Thu Hàn.
- Như Vân, buổi tối Dao Dao có tới không?
Lục Như Vân trả lời anh ấy: Có, nhưng em cảm thấy anh nên nói trước với cậu ấy thì tốt hơn.
Đoàn Thu Hàn lập tức trả lời: Không nên, em ấy cứ nói anh thiếu lãng mạn, còn nói ở bên anh không có cảm giác an toàn, anh chỉ muốn tạo một bất ngờ cho cô ấy.
Ánh mắt của Lục Như Van dừng ở chữ 'bất ngờ', suy nghĩ một lúc sau đó cất điện thoại trở về nhà.
Hạ Song Song và Chương Y Dao đang ngồi trên ghế sofa uống cafe, sau khi nhìn thấy Lục Như Vân đi vào Hạ Song Song liền hỏi:
"Vừa rồi Dao Dao nói với mình sẽ đi ăn, chuyện gì vậy, không phải buổi tối cậu cùng..."
Lục Như Vân ho khẽ ngắt lời Hạ Song Song:
"Song Song."
Chương Y Dao nghe được giọng Lục Như Vân không được tự nhiên, cô rũ mặt chìm trong suy nghĩ, cô im lặng, bưng tách cafe nhấp miệng.
Hạ Song Song ngẩng đầu, thấy Lục Như Vân khẽ lắc đầu, cô lập tức hiểu ý, chuyển trọng tâm câu chuyện:
"Ừm, gì đó."
"Như Vân chuyện buổi chiều trên Weibo đã tạm thời đè xuống, nhưng mình cảm thấy cậu nên nói với Thu Hàn đăng tin làm sáng tỏ sẽ tốt hơn."
Lục Như Vân ngồi bên cạnh cô, gật đầu.
Chuyện này cô chưa nói là bởi vì định đêm nay cô sẽ nói với Thu Hàn, huống chi, qua đêm nay, chỉ e là không còn ai sẽ ghép cô và Thu Hàn thành một cặp.
Hạ Song Song thấy cô gật đầu thì thở phào, mở miệng nói:
"Ngoài chuyện đó thì mình định thương lượng với cậu một chuyện."
Lục Như Vân liếc mắt:
"Chuyện gì?"
Hạ Song Song đan tay vào nhau, mặt lộ ra vẻ khó xử:
"Mình hi vọng cậu và Tần Trăn Trăn tham gia chương trình 'Tổng động viên'."
Lục Như Vân nhíu mày, môi mỏng khẽ mở:
"Cậu nói gì?"
- ---------Hết chương 13--------

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK