Vân Tuyết Phi trợn tròn hai mắt, nhìn con ngươi hàm chứa nụ cười của nam tử trước mặt.
Hình như đây là lần thứ hai nàng thảo luận vấn đề thị tẩm với Vương Gia, lúc nào thì nàng nói muốn thị tẩm, nàng muốn ngủ một mình, không phải ngủvới hắn.
Thấy vẻ mặt khó mà tin nổi của Vân Tuyết Phi, ngay sau đó lại ngốc lăng, cuối cùng Tư Nam Tuyệt cũng lui về sau mấy bước.
Không khí xung quanh trong nháy mắt thông thoáng, áp suất cũng vì vậy mà thấp hơn.
Vân Tuyết Phi thuận miệng thở ra, nở ra một nụ cười chân thành nhất: "Vương Gia, ngươi hiểu lầm rồi, ta là nói muốn ngủ một mình, mời người về đi!"
"Ha, được!" Tư Nam Tuyệt lập tức trả lời.
Vốn cho là phải thảo luận một lúc lâu, không nghĩ đến lại thấy Tư Nam Tuyệt đáp ứng thoải mái như vậy, Vân Tuyết Phi mệt mỏi một ngày tim cũng từtừ chậm lại, cuối cùng có thể ngủ một giấc yên ổn rồi.
Vân TuyếtPhi cho là Vương Gia sẽ lập tức biết điều rời đi, không nghĩ hắn trựctiếp đưa tay cởi y phục của mình, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ Vương Gia này ngu ngốc rồi?
Khi phát hiện Tư Nam Tuyệt đã nhanhchóng cởi áo lót trước mặt nàng, sợi tóc rối loạn rơi trên vai hắn, thân thể lẫm liệt, tuấn dật phi phàm, khiến cho hô hấp người khác căngthẳng! Cặp mắt đen nhánh thâm thúy, khiến cho người ta không thể bắtkịp, lại muốn nhìn trộm, không ý thức được bị hấp dẫn, chìm đằm vàotrong.
Sau khi thất thần, cuối cùng Vân Tuyết Phi cũng ý thứcđược không đúng, vội vàng kêu to, nhào qua giữ tay Tư Nam Tuyệt, ngăncản Tư Nam Tuyệt tiếp tục cởi y phục trên người, nổi giận đùng đùng:"Dừng tay, ngươi cởi quần áo làm gì?"
Nhìn tiểu hồ ly trước mặtvội đến muốn dậm chân, Tư Nam Tuyệt khẽ mỉm cười, thẳng thắn trả lời:"Ngươi muốn ngủ một mình, Bổn Vương muốn ngủ hai người."
Nghenhững lời này, Vân Tuyết Phi nghẹn lại một hơi trong ngực, ói cũng không ra, tiếp tục như vậy sớm muộn gì nàng cũng sẽ chết.
"Ta không được!" Nàng lớn tiếng cự tuyệt, sợ Tư Nam Tuyệt không nghe được.
"Vừa rồi ngươi còn đáp ứng để ta ngủ một mình, ngươi rời đi." Chỉ tríchVương Gia này nói chuyện không rõ ràng, nghe nói người nam nhân trướcmặt này, Quyền khuynh thiên hạ Vương Gia mê đảo tất cả sinh vật củavương triều Đại Hạ từ năm tuổi đến năm mươi tuổi. Vân Tuyết Phi khôngkhỏi hoài nghi có phải ánh mắt của các cô gái của Đại Hạ Quốc đều hỏngrồi không, nam nhân như vậy, đồng một tí là cởi y phục giở trò lưu manh, sao lại có thể được hoan nghênh như vậy?
Vương Gia này ngày đầuthấy qua, trước còn tưởng rằng lạnh lùng chững chạc, phải cẩn thận đềphòng, hiện tại thế nào lại biến thành tên vô lại, khiến nàng vô cùngphiền phức!
Phát hiện người trước mắt mời là con người chân thậtcủa hắn, không thể không nói, người Vương Gia này thật giỏi giả bộ, cóthể lừa được nhiều người như vậy!
"Toàn thân cao thấp của BổnVương, Vương Phi còn không hài lòng?" Nhìn tiểu hồ ly trước mắt cau mày, tâm tình Tư Nam Tuyệt thật tốt.
Ánh mắt không có ý tốt nhìn khắp người khiến Vân Tuyết Phi không được tự nhiên, cảm giác ấm áp từ lòngbàn tay truyền đến, cuối cùng nàng phát hiện tay mình vẫn nắm thật chặttay hắn, tay còn lại thì dán vào lồng ngực hắn, một tư thế mập mờ này,thật khiến người khác suy nghĩ lung tung.
Rút tay mình về nhanh như chớp, trong nháy mắt màu đỏ đã làn đến hai tai, cả người như tôm luộc, không biết nên làm thế nào.
"Nếu như vương phi còn chưa quen, vậy chờ lần sau đi..." Giọng nói tiếc nuối của nam nhân nhanh chóng giải tỏa tình huống khó xử trong nháy mắt.
Có điều giọng nói lại chuyển một cái: "Bổn vương đã thông cảm cho vươngphi như vậy, vương phi cũng nên giúp bổn vương một chuyện, nếu bổn vương cao hứng, nói không chừng chuyện thị tẩm có thể lùi xuống vô hạn!"
Rõ ràng là có chuyện để nàng làm, kết quả hiện tại lại biến thành như bốthí nàng, ghê tởm! Thật muốn đánh hắn một trận. Làm nhiều như vậy thì ra là còn có mục đích khác, vương gia này thật có khả năng nhẫn nại!
Nghĩ thì nghĩ, nhưng hết cách rồi, mình còn phải dạo chơi ở vương phu nàymột thời gian, thế nào cũng phải nhường nhịn vương gia này để có thể antoàn thoải mái.
"Hay hiện tại vương phi đã thích ứng, có thể thịtẩm được rồi?" Thấy Vân Tuyết Phi hồi lâu vẫn không nói, ngón tay Tư Nam Tuyệt lại bắt đầu tiếp tục hành động, tình cởi xuống tất cả y phục.
Mắt thấy lồng ngực màu mật ong hấp dẫn loáng thoáng lộ ra một kiểu phongtình khác, Vân Tuyết Phi nuốt nước miếng một cái, nhận thua ngăn lại:"Đợi chút... ta còn chưa nói là không đồng ý, có điều trước tiên ngươiphải nói cho ta biết đó là chuyện gì, ta phải suy nghĩ xem một chút!"
Tư Nam Tuyệt nhíu mày cười nói: "Từ từ suy nghĩ?"
Cuối cùng liền gật đầu: "Chẳng lẽ vương phi cố ý kéo dài thời gian là vì muốn nhìn bổn vương cởi hết?"
Vân Tuyết Phi tức giận, vương gia này thật không biết xấu hổ, rõ ràng chính ngươi muốn cởi, tại sao lại có thể nói là ta muốn xem!
Tư NamTuyệt không nhìn khuôn mặt tựa như Bao Công trước mặt, chậm rãi nói ramục đích của mình: "Ngày mai ngươi bắt đầu trở thành chưởng nhà!"
Chưởng nhà? Vậy chẳng phải muốn nàng mỗi ngày đều phải giao thiệp với đám nữ nhân kia sao!
"Không được!" Vân Tuyết Phi bật thốt lên, để ình ngày ngày tiếp xúc với đám nữ nhân đó, còn không bằng trực tiếp giết nàng.
"Ngươi chắc chắn không muốn?" Ánh mắt Tư Nam Tuyệt nguy hiểm híp lại, cảnh cáo nhìn tiểu hồ ly trước mắt.
"Ây..." Vân Tuyết Phi suy nghĩ lại, con ngươi xoay chuyển, tình huống trước mắt bất lợi với mình, chỉ có thể khuất phục, có điều cũng không thể để hắndễ dàng được như ý: "Đáp ứng ngươi, có thể, có điều ngươi cũng phải đáp ứng một yêu cầu của ta."
"Được!" Hắn trả lời dứt khoát.
Vân Tuyết Phi vốn cho là rất khó, không nghĩ đến hắn lại thoải mái đáp ứngnhư vậy, hồ nghi nhìn người vương gia vừa mới chơi xấu này, sẽ khôngphải là gạt nàng chứ?
Đối mặt với ánh mắt không tin tưởng của Vân Tuyết Phi, Tư Nam Tuyệt đùa cợt cười một tiếng: "Không tin bổn vương?"Nhìn vào mắt hắn, đại ý là không tin hắn liền cởi!
"Một lời đã định!" Vân Tuyết Phi sợ hắn sẽ tiếp tục giở trò lưu manh, lập tức đáp ứng.
"Thời gian không còn sớm, ngủ đi!" Tư Nam Tuyệt thấy đạt được yêu cầu, tự mình đi đến trước giường, tính đi ngủ.
Vân Tuyết Phi vừa nhìn thấy không ổn, chạy nhanh đến chiếm giường, duy trìlãnh thổ của mình: "Ta đã đáp ứng ngươi, ngươi nên về phòng mình ngủđi!"
"Đúng rồi, ta còn chưa nói với ngươi, từ nay về sau chúng ta ngủ chung một giường, dĩ nhiên, nếu ngươi không muốn, có thể ngủ trênsàn nhà!"
"Đây là phòng ta, giường của ta!" Vân Tuyết Phi nghiến răng nghiến lợi.
"Vương phủ này hết thảy đều là của bổn vương, bao gồm của ngươi!"