Lãnh Dạ Tình cùng 3 người còn lại cũng chỉ được ăn uống nghỉ ngơi trong một, hai tiếng là bị gọi đi làm việc ngay. Họ đều tưởng rằng sẽ có được chút thời gian nghỉ nhưng sự thật chứng minh điều hoàn toàn ngược lại. Vậy mới biết tại sao bộ dáng của Tiểu Mỹ khi nãy lại vội vàng đến thế...
"4 người mới kia lại đây." Giọng nói từ bên trong trường quay vang lên khi mọi người đang có một vài phút nghỉ. "Sinh viên bên trường Đại Học Nghệ Thuật A phải không. Tôi là trợ lí đạo diễn, có thể gọi tôi là anh Khang. Bình thường mấy việc này tôi không quản lí đâu nhưng vì là lệnh cấp trên nên tôi sẽ là người trực tiếp quản lí 4 người các cô các cậu. Đương nhiên là mấy người sẽ không trực tiếp làm việc với tôi mà sẽ làm việc với trợ lí đạo diễn 2. Nhưng dù sao thì tôi cũng phải giới thiệu như vậy cho mấy người biết. Giờ thì đi kiếm Tiểu Mỹ hỏi cô ấy về những việc các cô các cậu đã được phân công đi. Tôi đang rất bận nên tốt nhất là nếu không có việc gì quan trọng thì đừng có tìm tôi." Người tự xưng tên Khang ấy cũng giống như Tiểu Mỹ khi nãy nói liến thoắng một hơi rồi đi mất hút. Chỉ có điều là thái độ của người này hoàn toàn không có chút thân thiện, thậm chí còn hơi có chút khinh khỉnh nhìn 4 người Lãnh Dạ Tình.
"Gì mà mới vào đã nói cho người ta không kịp vuốt mặt luôn vậy." Phí Thái Anh làu bàu.
"Thôi đi, phim trường mọi người nhìn ai cũng bận rộn như này người ta vội vã cũng phải. Giờ chúng ta mau mau đi tìm chị Tiểu Mỹ, không có thời gian mà nghỉ đâu." Lư Diệu Mộc huých tay Phí Thái Anh một cái rồi thúc giục mọi người. Chu Khánh nghe anh Khang nói một lèo cũng không dám cãi lời Lư Diệu Mộc, 4 người cùng đi tìm Tiểu Mỹ.
Tiểu Mỹ vẫn luôn quanh quẩn bên trong phim trường nên thật ra cũng không khó để tìm cô ấy. 4 người sau khi nghe phân công nhiệm vụ thì liền tản ra, tránh không để ảnh hưởng đến người khác bên trong đoàn. Lãnh Dạ Tình được phân công phụ giúp bên hậu kì phục trang vì dù sao bên ấy cô nghĩ rằng bản thân cũng có thể có cơ hội được tiếp xúc cùng các diễn viên vô cùng nhiều, thêm nữa đây cũng là thời điểm tốt để trau dồi kiến thức cho bản thân.
Hôm nay set quay chủ yếu là bên trong studio nên việc di chuyển của Lãnh Dạ Tình cũng không có gì khó khăn. Chủ yếu là sắp xếp lại phục trang của nhân vật, xem xét đối chiếu theo danh sách để thứ tự lại từng bộ phục trang vì dù sao đây cũng là một bộ phim lấy bối cảnh xưa, trang phục vô cùng nhiều lại còn nặng thế nên việc sắp xếp sao cho đúng cũng không phải việc dễ dàng đối với người mới như cô, Lãnh Dạ Tình cũng tự biết là để làm nhanh thì cũng sẽ mất một vài ngày để quen thao tác nhưng cô vẫn cố gắng làm hết tốc lực để không làm chậm trễ tiến độ của tổ phục trang.
Cứ mỗi cảnh quay được cho qua là tổ phục trang lại phải làm việc hết công suất để thay đổi layout cho diễn viên. Lãnh Dạ Tình cùng một vài nhân viên phải túc trực bên cạnh các thợ trang điểm và phục trang để khi họ cần gì thì mình sẽ có thể giúp ngay. Đúng là cô dự đoán không sai, vào đoàn phim cũng chỉ làm chân sai vặt mà thôi. Một chút khóc trong lòng...
Bận rộn cả một ngày thì cuối cùng cảnh quay cuối của hôm nay cũng đã hoàn thành. Mọi người ai cũng thở ra một hơi nhẹ nhõm vì không bị chậm tiến độ quay chụp, tiếp theo đó thì liền thu dọn đạo cụ, dọn dẹp rồi ai lại trở về nhà nấy.
Trở về đến khách sạn, Lãnh Dạ Tình cũng Lư Diệu Mộc không hẹn mà cùng nằm dài lên giường, đúng là kiệt sức. Làm việc quần quật thì không nói, nhưng dù sao thì hôm nay bọn cô cũng phải đi một quãng đường quá dài mà thời gian nghỉ ngơi lại không có, chưa ngất xỉu là may.
Lãnh Dạ Tình quay sang quan tâm hỏi Lư Diệu Mộc nằm giường bên cạnh: "Nay chị làm việc thế nào. Em sắp thở không ra hơi rồi, quá mệt."
"Chị cũng không kém gì em, chị và tên Phí Thái Anh được phân sang cho bên đạo cụ, không những phải chạy hùng hục lại còn phải vác đi vác lại mấy cái đạo cụ sao cho vừa ý của Giám đốc mỹ thuật. Giờ đầu chị vẫn còn văng vẳng tiếng hét chỉ đạo của ông ấy đây này."
"Mới ngày đầu đã như vậy rồi, không biết mấy hôm sau tụi mình bị hành xác đến đâu nữa đây." Lãnh Dạ Tình giả bộ che mặt khóc. Thật ra là cô sắp khóc thật rồi đây.
Sau cùng thì Lãnh Dạ Tình cùng Lư Diệu Mộc thay phiên nhau đi tắm, xong xuôi thì liền nhảy lên giường ngủ thẳng một giấc đến sáng hôm sau...
- -----
"Dậy đi Tiểu Tình ơi! Sắp muộn giờ tới nơi rồi." Giọng nói gấp rút của Lư Diệu Mộc vang lên đánh thức Lãnh Dạ Tình tỉnh dậy từ trong mộng đẹp. Với tay đến điện thoại nhìn giờ, Lãnh Dạ Tình không mất một giây để bật dậy chạy thẳng vào nhà vệ sinh. 10 phút! Bọn cô có 10 phút để chuẩn bị xong xuôi hết mọi thứ để đến trường quay. Chắc chắn là do tối qua quá mệt mỏi nên cô và Lư Diệu Mộc chẳng ai nhớ đến việc phải đặt chuông báo thức cả.
"Chị Tiểu Mộc giúp em lấy bộ đồ trong vali với, quần áo như nào cũng được. Cứu em!" Giọng nói của Lãnh Dạ Tình vang vọng từ trong nhà vệ sinh, giờ cô không quan trọng sạch bẩn xấu đẹp gì nữa. Đúng giờ! Phải đúng giờ!
Cuối cùng thì sự nỗ lực của hai chị em cũng không thành công cốc, cả Lãnh Dạ Tình cùng Lư Diệu Mộc đều đúng giờ có mặt dưới sảnh với bộ dáng có thể coi là chỉn chu. Nói như vậy là do nếu không ai để ý thì cũng sẽ không nghĩ hai người dậy muộn, cuống cuồng chuẩn bị mọi thứ trong vòng 10 phút...
Sau khi đến trường quay, mọi người lại ai làm việc nấy vậy nên thời gian trôi qua cũng rất nhanh, có vẻ như Lãnh Dạ Tình hôm nay cũng không còn bị cuống như hôm qua nữa, chưa thể nói là xuất sắc nhưng tổng thể thì vẫn coi là tạm ổn.
Thoắng một cái đã đến giờ nghỉ trưa. Lãnh Dạ Tình nhận cơm hộp rồi chui vào một góc trong phòng phục trang. Mặc dù nhìn dáng vẻ cô lúc này có chút hèn mọn nhưng Lãnh Dạ Tình cảm thấy bản thân cần phải ở một mình một lúc để hồi phục sức lực. Cô vừa ăn vừa suy nghĩ một chút về nguyên tác và cố gắng dự đoán diễn biến tiếp theo.
Từ hôm qua đến giờ cô vẫn chưa thấy sự xuất hiện của Phong Ân - diễn viên chính của bộ phim "Thiên Tử" ở phim trường. Có vẻ như theo nguyên tác thì hiện tại Phong Ân vẫn đang bận một lịch trình riêng liên quan đến quay quảng cáo. Và đương nhiên thì giờ Phong Ân đã trở thành gương mặt đại diện cho Quân Tịch thì việc hắn quay quảng cáo cho nhãn hàng nào cũng không quan trọng vì dù sao vẫn là dưới trướng của Quân Tịch. Trùng hợp thời điểm này theo nguyên tác lại là lúc Quân Uy Vũ đặc biệt quan tâm tới quảng cáo đó vì hiện tại Phong Ân vẫn chỉ là gương mặt mới triển vọng, chưa hẳn là một ngôi sao hạng A. Thế nên việc Quân Uy Vũ - thân là tổng tài đương nhiên phải có mặt để đảm bảo uy tín cho nhãn hàng rồi.
Và một lẽ dĩ nhiên là tình tiết sẽ đan xen việc mây mưa, dây dưa của hai nhân vật chính là không thể thiếu rồi. Lãnh Dạ Tình cười nhạt. Vậy thì có vẻ như trong 1 tuần sắp tới việc cô chạm mặt với hai nhân vật chính cường đại là việc gần như không thể xảy ra. Vậy thì cứ việc hưởng thụ thôi, cô cũng chẳng mong chạm mặt hai người họ. Lãnh Dạ Tình vuốt cằm suy nghĩ. Mà nói là hưởng thụ thôi chứ nhìn xem cô đang phải đối mặt với cường độ làm việc đến mức thần kinh như này thì việc nghĩ đến mấy thứ như an nhàn hưởng thụ giống như là đang mơ vậy.
Lãnh Dạ Tình chậm rì ăn xong cơm hộp cũng vừa lúc giờ nghỉ trưa kết thúc. Dọn dẹp một chút rồi liền mang hộp cơm đã xử lí xong kia ra ngoài, đột nhiên lúc quay lại studio Lãnh Dạ Tình thấy bên phía đạo diễn mọi người đang tụ vào vô cùng náo nhiệt, đương nhiên là với tính tò mò sẵn có, Lãnh Dạ Tình không ngại đi hóng chuyện rồi. Thế nhưng quyết định này của Lãnh Dạ Tình đã làm cô hối hận vô cùng, không chỉ bây giờ mà cả mai sau cũng ước rằng mình có thể đánh chết sự tò mò của bản thân.
Danh Sách Chương: