Bá Uyên vùng vẫy,muốn tránh khỏi bàn tay mất kiểm soát của Minh Nhã,mà sức con gái mới lớn làm sao đấu lại sức con trai cường tráng.
Minh Nhã cắn từng nấc thịt trên người Bá Uyên,cảm nhận cơ thể tê buốt,Bá Uyên hé mắt,thấy bản thân trần truộng mà giật thót tim,Minh Nhã......vượt quá giới hạn cho phép rồi....
Bá Uyên tức giận lườm anh,anh đâu để ý,đang ăn từng miếng thịt ngon lành trên người cô.
Tiếp sau đó là một màn Xxxxxxx
Khi Bá Uyên tỉnh dậy là 3h chiều,khẽ cựa quậy cảm thấy bên dưới truyền đến một màn đau nhức,tâm mi cô nhíu lại.Sự....sự trong trắng của cô.......
Thấy bên cạnh trống không,cô đặt tay lên chỗ vẫn hơi lõm trên nệm,chắc anh vừa mới rời giường,chỗ anh ngủ vẫn truyền đến hơi ấm.
Bá Uyên co rúm người lại,gục mặt vào đầu gối khóc nức nở.Một lúc sau cảm thấy lưng trần của mình có bàn tay đặt lên,Bá Uyên ngẩng mặt,Minh Nhã suất hiện trước mắt.Minh Nhã ngồi xuống giường,khuôn mặt tỏ vẻ hối lỗi.
Bá Uyên nhào vào lòng anh khóc nức nở,cô khóc như một đứa trẻ con,khóc không ngừng.
-"Bé Uyên,anh xin lỗi"
Minh Nhã gục mặt vào hõm vai cô,miệng không ngừng xin lỗi.Tại anh......mà cô mới thành ra dạng như vậy.....
-"Uyên nhi,em trách anh đi,xin em đừng khóc như vậy nữa"
Minh Nhã gỡ tay Bá Uyên ra,ép cô nhìn vào đôi mắt u buồn của anh,Bá Uyên nín khóc,cuối cùng chỉ còn lại tiếng sụt sịt nho nhỏ.
Bá Uyên cuốn chăn quanh người,khập khễnh đi vào nhà tắm.
Nhìn mình trong gương,người đầy vết bầm tím,mà nơi đó của cô,có chút sưng lên.Anh.....cũng quá cuồng dã đi.....
Làm VSCN xong Bá Uyên ra ngoài,coi chuyện lúc nãy như chuyện của người khác,mặt tươi tỉnh như thường,ngắm bản thân trong gương,Bá Uyên cảm thấy không hài lòng,một thân váy hai dây ngang đùi màu hường hạt,tóc tím xõa ngang lưng,môi hơi đỏ đỏ,cô mặc kệ,việc đầu tiên là giải quyết cái bụng đang đánh trống liên hồi