- Em tỉnh rồi à?
- AAA!!! - cô bất ngờ hét lên khi nghe có tiếng người - ai vậy?
- Anh đây - Tiểu Khải ngốc đầu lên
- Là anh sao? - cô nhướn mày - sao lại ở phòng tôi?
- Tôi hôm qua em bị sốt nên anh chăm sóc thôi
- Ồ - cô chóng cằm - mà hình như hôm nay thứ ba thì phải? - cô nhìn tấm lịch - chết cha, trễ học rồi!!!
Cô hét toáng lên, đẩy Tiểu Khải ra ngoài, mau chóng thay đồng phục rồi chạy xuống dưới nhà
- Không ăn sáng sao? - Tiểu Khải nhìn, uổng công sáng sớm anh chuẩn bị đồ ăn sáng cho cô
- Thôi, tôi chưa làm bài tập nhóm nên phải lên sớm, tạm biệt - cô cười, lấy đại miếng bánh mì nhai ngốn ngiếng rồi chạy mất dạng, quên rằng Tiểu Khải cũng học cùng trường
.
.
.
- Oa, tới rồi, mình thật là siêu phàm, chạy 2 km chỉ mất 5 phút - cô cười tự hào rồi bước vào lớp
- Di Di - Vương Nguyên vẫy tay
Cô chạy lại - bài tập nhóm à? Tớ quên mất là làm chung với cậu
- Không sao, chuyện hôm qua thế nào rồi? - cậu hỏi
- Chuyện gì ấy nhỉ? Để tớ nhớ đã - cô suy nghĩ một lát - à, chuyện cái ly ấy hả? Tưởng gì, cũng chỉ là cái ly thôi mà
- Còn Tiểu Khải?
- Đương nhiên là làm lành, mà khoan, tớ cũng không nhớ là làm lành bằng cách nào, rõ ràng hôm qua anh ấy có xin lỗi mấy câu, xong tớ trèo đường cửa sổ xuống nhà, sau đó ...
- CÁI GÌ??? - Vương Nguyên hét lớn - cậu trèo cửa sổ? Không phải phòng cậu trên tầng 3 sao? Có bị thương gì không? - Cậu lo lắng
- Ayia! BÌnh tĩnh nào, nghe tớ nói đã, sau đó tớ tới bar ABC... sau đó ... ừm ... sau đó ... không còn nhớ gì nữa ... - cô ngớ người
- CẬU ĐẾN QUÁN BAR??? - hét lần hai - có ai bắt nạt cậu không? HẢ? Nếu buồn sao không nói tớ đến chơi?
- Rõ ràng là không sao mà, thôi làm bài tập đi - cô chuyển chủ đề
Hai người cặm cụi là bài tập thì ...
- Di Di, đồ ăn trưa này - Tiểu Khải từ đâu bước vào
Cả lớp chú ý dần, nhất là đám con gái, tràn đầy ánh mắt ngưỡng mộ hướng về Di Di
- Cảm ơn anh nha - cô nhận lấy, cười tươi như hoa làm anh đỏ mặt
- Thôi, anh đi đây - anh tạm biệt cô, nãy giờ mới để ý đến Vương Nguyên - bye nha Vương Nguyên, chiều nay gặp em ở công ty
- Không tiễn - Vương Nguyên lạnh nhạt nói, trong lòng có chút khó chịu, phải chăng cậu còn dặn chuyện hôm qua?
- Thôi nào - cô ngồi xuống - đừng bất mãn thế,làm lành đi chứ, tôi không muốn hai anh em cậu phải xích mích, nha?
- Hứ, còn tùy - Vương Nguyên xoa đầu cô - ai biểu anh ấy dám đụng tớ bạn thân tớ chứ?
- Hì hì - cô cười
RENG!!! - tiếng chuông báo hiệu giờ vào lớp
- Các em, hôm nay chúng ta có học sinh mới - cô giáo bước vào, em vào đi
Một hs nữ đẩy cửa ra, theo sau cô giáo
- Xin chào các bạn, tớ là Cao Thu Hường, chắc các bạn cũng biết tớ, mong các bạn giúp đỡ - Thu Hường cười nhẹ
* Cao Thu Hường: Ngang tuổi Di Di, sỡ hữu ngoại hình mê chết người, mọi người thường gọi cô là Con Cưng của Làng Giải Trí Nhật Bản, là người sẵn sàng từ bỏ tất cả chỉ để đuổi theo danh vọng, tiền bạc và sự xa hoa
- Oa, Thu Hương, thần tượng của tớ - cả lớp hò hét
- Ồ, thì ra là người nổi tiếng, cậu biết cô ấy không Vương Nguyên? - Di Di quay sang Vương Nguyên - Vương Nguyên
- ... - Vương Nguyên chợt im lặng - Biết chứ sao không? Chị dâu tương lai mà
- Hả? - cô bất ngờ -sao cơ?
- À, không có gì, đùa thôi - Vương Nguyên cười
- Hừm, làm giật mình
Vương Nguyên nhếch môi, nở nụ cười khinh bỉ hơn bao giờ hết
" Để tôi coi Tiểu Khải chọn Di Di hay chọn cô, một con quỷ tham vọng ... "