Kèm theo tiếng va đập của vỏ lon vào cái gì đó còn kéo theo tiếng người kêu lên thảm thiết . Nó giật mình nhìn lên thì thấy một thanh niên ôm cái đầu nhìn về phía nó với ánh mắt giận dữ và không biết tại sao lại ngay lập tức trong ánh mắt giận dữ ấy lại hiện lên ý cười . “ Chẳng nhẽ cái lon đập hỏng luôn đầu hắn rồi ” nó nghĩ . Cùng lúc đó cậu ta đi về phía nó , nó cũng chuẩn bị tư thế đánh nhau luôn chứ không có định xin lỗi vì dù sao nó cũng đang cần một nơi để xả giận mà , vậy đánh tên này đi , có gì đừng trách nó chỉ trách hắn xấu số mà thôi . Vậy mà hắn đến trước mặt nó trao cho nó một nụ cười rất tươi kèm theo câu nói :
_ “ Chúng ta lại gặp nhau rồi nhỉ ? có duyên thật đấy ” .
Mặt nó ngơ ngác , nhìn về phía mặt cậu ta , quả thật có chút quen quen , nhưng nó không tài nào nhớ nổi đã gặp hắn ở đâu rồi . Hắn thấy vẻ mặt của nó biết là nó không có nhận ra , cậu cười cười nói :
_ “ Để anh cho em chút gợi ý nha ” .
Nói xong hắn lôi từ túi ra một tờ tiền năm nghìn được gấp hình trái tim mày nó nhíu lại . “ Năm ngàn thì có liên quan gì sao … à ” nó đang nhăn mặt nhíu mày nghĩ lại thì đột nhiên trong đầu nó xuất hiện một hình ảnh không mấy hay ho của một thằng con trai đang đái bậy trong một con hẻm nhỏ . Nhìn mặt nó từ từ giãn ra cậu ta hiểu ngay là nó đã nhớ ra , vui mừng nói tiếp :
_ “ Em nhớ ra rồi hả ? Anh tên là Khải ” .
_ “ Tôi có hỏi tên anh sao ? Tôi không có ý định quen biết anh ” _ Nó nhíu mày nhìn Khải
_ “ Thì anh có ý định làm quen em được chưa ”_ Khải không có bị ảnh hưởng bởi khuôn mặt khó chịu của nó mà vẫn tiếp tục nói .
_ “ Tôi không có ý định quen với cái loại có sở thích quái đản là “ phơi hàng ” giữa đường giữa phố như thế ” _ Nó nói giọng đầy mỉa mai .
Khải ngại ngùng , gãi gãi sau gáy rồi nói :
_ “ Quả thật tại hôm đấy anh gấp quá , mà không có nhìn thấy nhà vệ sinh ở đâu hết , anh mà biết có cái nhà vệ sinh gần đấy anh cũng không có tự xử như vậy đâu… ” .
Khải còn đang nói thì nó bỏ đi luôn , nó không có ý định nghe cái chuyện hắn đi tiểu ở đây nữa . Khải thấy vậy liền đuổi theo , đi song song cùng nó .
_ “ Em tên gì ? Cho anh xin số đi ” _ Khải nói
Nó vẫn không trả lời vẫn đi thẳng , khải cũng không có ý định bỏ cuộc cứ bám theo nó lải nhải suốt . Toàn một mình cậu độc thoại chứ nó chẳng đáp lại câu nào cả .
Nó đang đi thì bỗng dừng lại , thấy nó dừng lại Khải cũng lập tức dừng lại luôn , nhìn nó chăm chú , quả thật nó có bề ngoài khá xinh xắn khuôn mặt trái xoan , đôi mắt trong veo , mi dài phủ trên đôi mắt tựa như một chiếc quạt xòe ra vậy , đôi môi mềm mại phơn phớt hồng . tất cả những thứ đó tạo nên cho nó một khuôn mặt hài hòa xinh đẹp , làm người ta nhìn không biết chán .
Nó cũng quay ra nhìn Khải đánh giá cậu ta , khuôn mặt điển trai , làn da cũng trắng , ăn mặc có phong cách . Quả là một người không tệ .
_ “ Anh có chỗ nào có thể xả tức được không ? ” _ Nó hỏi , quả thật giờ nó cũng không muốn về nhà , cũng chẳng biết đi đâu hết .
_ “ Có anh dẫn em đi chơi thế nào ? ” .
_ “ Cũng được , nhưng anh đừng nói là cho tôi quốc bộ đó nhá ” _ Nó khẽ gật đầu sau đó kêu lên .
_ “ Mô tô của anh để ở quán cách đây cũng không xa ” _ Khải nói
Vậy là nó đi theo Khải đi chơi luôn , không phải là nó dễ dãi mà thực ra Khải cũng không có tạo cho nó ác cảm cùng chán ghét , nên đi chơi cùng cũng chẳng sao , dù sao giờ về nó cũng không có biết làm gì , nó chỉ có mỗi nhỏ Nhi là bạn thân , còn lại chỉ là bạn bình thường nói thật nó không có chịu nổi mấy cái sở thích của máy nhỏ kia , tuy không ghét nhưng không thể thân nổi , nói chuyện mấy câu đã chẳng còn gì để nói .
Nó ngồi sau xe Khải , cậu lao vút đi quả thật kĩ năng lái xe của anh chàng này không tệ , gió tạt vào người làm nó thấy thoải mái và vơi bớt sự bực tức trong lòng . Tâm tình cũng thoải mái hơn . Khải có vẻ rất rành về đường , anh dẫn nó đến một khu trò chơi . Cất xe Khải kéo nó vào , chọn vài trò chơi có thể xả stress kéo nó vào chơi , Nó chơi cũng không biết bao nhiêu lâu nữa chắc cũng phải vài tiếng rồi chỉ có khi đói nó mới chiu thôi vì cơm chưa nó cũng chưa ăn mà . Nó kéo Khải ra ngoài rồi nói :
_ “ Anh giúp tôi hết bực mình tôi mời anh ăn thế nào ? anh muốn ăn gì ? ” .
_ “ Vậy ăn pizza đi ” _ Khải vui vẻ nói , quả thật ở cùng với nó cậu rất thoải mái và vui vẻ khác hẳn những người bạn gái cậu quen trước đây . Họ cứ phải giả bộ trước mặt cậu , còn nó thì khác nó sống bằng con người thật của mình chứ không có dấu diếm .
_ “ Được vậy chúng ta đi ” .
Vậy là hai người vào một quán bán pizza ngay gần đó , trong khi chờ pizza được mang lên , Khải quay ra tò mò hỏi nó :
_ “ Em không biết rõ về anh mà dám đi chơi cùng không sợ anh bán em đi sao ? ” .
_ “ Liệu bán tôi được bao nhiêu tiền ? ” _ Nó nhìn Khải cười cười hỏi
Khải lập tức bật cười , nó quả thật khác biệt so với các cô gái khác .
_ “ Chơi lâu như vậy anh còn chưa có hỏi được tên em ”_ Khải nói
Lúc này pizza được mang lên , nó lấy một miếng chậm rãi ăn rồi nói cộc lốc , nó đang ăn không muốn dài dòng :
_ “ Băng ”.
Thấy vẻ mặt chú tâm ăn của nó , cậu lại muốn trêu nó một chút
_ “ Khùng á ? em tên là Khùng á ? sao tên hợp với người quá vậy ” .
_ “ Anh muốn ăn đánh sao ” _ Nó trừng mắt lên nhìn cái tên đang ngồi trước mặt nó . Sau đó đột nhiên nở một nụ cười quái gở rồi nói :
_ “ Vậy anh cũng phải có một cái tên hợp với người chứ nhỉ ? Gì đây Đái Bậy à , không như vậy hơi thô tục hay Biến Thái đi ” .
Khải cười phá lên , sau đó nói :
_ “ Anh thích em rồi đấy , hay chúng ta hẹn hò đi ” _ Cậu nói câu này tuy là bông đùa nhưng quả thật cũng có phần thành thật trong đó .
_ “ Anh Nghĩ gì vậy ? Một người vừa sắc vừa tài như tôi lại thành đôi với một tên vừa ngu vừa xấu như anh , không ổn , anh nên từ bỏ đi ” _ Nó ngừng ăn bày ra bộ mặt nghiêm trọng rồi nói .
_ " Như vậy mới có thể bù trừ cho nhau "_ Khải nhăn nhở đáp lại .
Cứ thế hai người cãi nhau qua lại , cười nói vui vẻ . Nó cũng không có bài xích Khải , anh từ đâu đột nhiên nhảy vào cuộc sống của nó làm cho cuộc sống nó có thêm sắc màu , điều này đối với nó quả là không tệ .