“Mỗi buổi tối ngứa ngáy cực kỳ, gãi đến lỗi máu không ngừng chảy, hơn nữa vừa đỏ vừa sưng, nửa đêm không chịu nổi.” Lam Tử Duyệt nói đúng ra điều Mộc Thành Phong trúng độc, lấy thế lực Mộc Thành Phong, chẳng mấy chốc sẽ biết được người khiến hắn như vậy, nếu như nàng đoán không sai, Quỷ cốc Nam Vô Sơn Tam Ưng am hiểu loại độc dược này nhất.
“Nửa đêm tu hoa, Lam Mân Côi, thỉnh cầu Lam Mân Côi giải trừ độc cho tại hạ! Độc này cực kỳ bá đạo, thực sự khiến tại hạ khó nhịn.” Nửa đêm xấu tu hoa, tốt, Quỷ cốc Nam Vô Sơn Tam Ưng, Bổn thiếu chủ sẽ không tha cho các ngươi, dám cùng Duật thành đối nghịch, Bổn thiếu chủ thấy các ngươi chính là không muốn sống nữa, làm thiếu chủ Duật thành, Xa Xích quốc trên đại lục Huyền Vũ này, tất cả môn, các phái, cũng biết bọn họ am hiểu đồ vật.
“Thiếu chủ Thành Phong, ngươi cũng biết độc này cực kỳ bá đạo, không có sẵn thuốc giải, phải tập hợp dược liệu, luyện chế giải dược, thuốc giải tổng cộng ba viên, mỗi viên một ngàn lượng bạc, nếu như thiếu chủ Mộc Thành cảm thấy không thành vấn đề, sáng sớm ngày mai có thể đến đây lấy thuốc giải.” Lam Tử Duyệt suy nghĩ một chút, ba viên thuốc giải nàng phải luyện đến sáng sớm ngày mai mới có thể hoàn hảo, hơn nữa quá trình luyện chế khổ cực, nhưng dù sao kiếm tiền cũng hơn không kiếm tiền, nàng còn có hai đứa con trai cùng một đám Thần Thú phải nuôi, khổ cực một điểm cũng không sao cả.
Một ngàn lượng một viên, Mộc Thành Phượng sau lưng nghe mà lứu lưỡi, tại Duật thành nàng luôn cảm thấy bạc dùng mãi không hết, sau khi đi ra ngoài, nàng liền cảm thấy bạc không đủ dùng, hóa ra, thế giới bên ngoài kiếm tiền dễ dàng như vậy a!
“Được, cảm tạ Lam Mân Côi, vậy thì một lời đã định, sáng sớm ngày mai tại hạ tới lấy thuốc giải, đến thời điểm, tại hạ sẽ không thiếu một phần bạc.”Mộc Thành Phong sảng khoái đáp ứng, chỉ cần thân thể bình phục, chi ra ba ngàn lượng bạc không đáng kể chút nào? “Nhưng Lam Mân Côi, tối hôm nay, có thể cho….”
“À, viên đan dược này có thể khiến cho thiếu chủ đêm nay sẽ không quá khó chịu.” Lam Tử Duyệt biết Mộc Thành Phong định nói cái gì, cứu người cứu đến cùng, đưa phật đưa đến Tây phương, nàng tự nhiên sẽ không để tối nay hắn thống khổ.
“Được! Tại hạ liền cảm tạ Lam Mân Côi.” Mộc Thành Phong mừng rỡ tiếp nhận đan dược trong tay Lam Tử Duyệt, trong lòng cao hứng vô cùng, đêm nay rốt cục không cần phải chịu đựng cái cảm giác ngứa đau đớn kia nữa.
“Như vậy, mời các vị trở về đi thôi!” Lam Tử Duyệt hạ lệnh trục khách, hắn cũng không có nhiều thời gian đến bắt chuyện bọn họ.